Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2567: Mượn cờ truyền đạo

"Chúng ta tới đánh ván cờ đi."
Quân Du đột nhiên nói.
"A?"
Tô Tử Mặc ngơ ngác một chút, sau đó lắc đầu nói: "Ta không biết đánh cờ, cũng chưa từng đánh với người nào cả."
Khi hắn còn đi học ở thời thiếu niên, có từng tiếp xúc với kỳ đạo, nhưng không thấy hứng thú với phương diện này, cũng không có học tập nghiên cứu nhiều.
Về sau, hắn bước vào tu hành, lại càng không có tâm tư ở phương diện này.
"Biết quy tắc sao ?" Quân Du lại hỏi.
"Chỉ biết một chút." Tô Tử Mặc trả lời.
Trong lòng hắn có chút không rõ, không biết vì sao Quân Du đột nhiên tìm hắn đánh cờ.
Tô Tử Mặc không biết lúc này trong lòng Quân Du còn mê mang hơn.
Lúc trước, Linh Lung tiên tử truyền cho nàng chín bàn tàn cục này, từng nói với nàng rằng nếu có cơ hội, có thể bày chín bàn Linh Lung tàn cục này cho Tô Tử Mặc nhìn một lần.
Linh Lung tiên tử còn nói, nếu có không chỗ không hiểu rõ, hai người các ngươi có thể trao đổi lẫn nhau.
Quân Du vốn cho rằng Linh Lung tiên tử đã nói như vậy, Tô Tử Mặc khẳng định tinh thông cờ đạo, nhưng không ngờ Tô Tử Mặc chỉ biết một chút về cờ đạo, thậm chí chưa từng hạ cờ.
"Vậy thì có chút kỳ quái rồi."
Quân Du hơi nhíu mày.
Mặc kệ như thế nào, nếu Linh Lung tiên tử đã nói thế, nàng cũng không nghĩ nhiều, nói: "Ta đến dạy ngươi."
Nếu muốn bày ván cờ Linh Lung cho Tô Tử Mặc nhìn, ít nhất phải dạy hắn quy tắc đánh cờ trước.
Nhập môn đánh cờ cũng không khó, Quân Du tùy tiện giảng giải vài câu, dùng thiên phú của Tô Tử Mặc, chỉ sau một chén trà nhỏ đã học được.
Quân Du bày bàn cờ Tinh La sau lưng ở giữa hai người, sau đó vung ống tay áo, trên bàn cờ rơi xuống từng quân cờ, quân cờ đều chiếm một nửa, hình thành một bàn tàn cục.
"Đây cũng là bàn thứ nhất trong ván cờ Linh Lung, ngươi cầm cờ đen, nên phá cục như thế nào?"
Quân Du vốn định đánh cờ cùng Tô Tử Mặc, nhưng thấy hắn không hiểu gì về cờ đạo, hôm nay vừa mới vừa nhập môn nên cũng không có hứng thú.
Nàng giảng quy tắc đánh cờ cho Tô Tử Mặc nghe xong, lại trực tiếp bày ra ván cờ Linh Lung, để Tô Tử Mặc quan sát phỏng đoán.
Mặc kệ Tô Tử Mặc có thể phá giải hay không, nàng đều phải hoàn thành lời nhắc nhở của Linh Lung tiên tử.
Tô Tử Mặc nhìn bàn cờ trước mắt này, sa vào trầm tư.
Nói đây là tàn cục, chẳng bằng nói đây là một bàn cờ thua!
Hắn đánh cờ đen, ở trên bàn cờ đã bị quản chế khắp nơi, bị cờ trắng bao vây chặn đánh, trong kiếp có kiếp, tuần hoàn qua lại, đã sa vào tử cục, không có một chút sinh cơ!
Tô Tử Mặc vầm cờ đen, nhìn chằm chằm vào bàn cờ Tinh La nửa ngày, chậm chạp chưa hạ xuống.
Bởi vì dù hắn tính toán thế nào, đều không tìm được phương pháp phá giải.
Dù đặt cờ đen ở điểm nào, đều là tử cục!
Dịch đạo biến ảo khó lường, mỗi một bước cờ đều sẽ kéo ra vô số biến hóa tiếp sau, đạo này có yêu cầu cực cao về tâm lực.
Nửa canh giờ trôi qua, hắn vẫn không nhúc nhích ngồi ở kia, càng tính toán, đầu óc lại càng hỗn loạn, trong ngực phiền muộn, tâm thần bực bội, đầu đau muốn nứt!
Tô Tử Mặc vội vàng nhắm hai mắt lại, dần dần bình phục tâm thần, khẽ thở hổn hển.
Quân Du thấy một màn như vậy cũng không ngạc nhiên chút nào, chỉ cười nhạt một tiếng.
Cờ đạo dễ học khó tinh.
Trong khi đánh cờ có ẩn chứa rất nhiều đạo pháp huyền diệu thâm thúy.
Nhất nguyên sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, trời tròn đất vuong, ba trăm sáu mươi vòng đều có thể thể hiện ra trong bàn cờ hai thước vuông này.
Bàn cờ này chính là thiên địa, chính là bầu trời sao, chính là vũ trụ, bao la vạn tượng, không có chỗ nào bị bỏ sót!
Tô Tử Mặc mới vừa học được đánh cờ, làm sao có thể phá giải ra ván cờ Linh Lung tinh diệu như vậy.
Chín ván cờ Linh Lung, càng đi về sau lại càng phức tạp huyền diệu.
Nàng tu hành cờ đạo nhiều năm, cũng chỉ thua một mình Linh Lung tiên tử.
Lấy cảm ngộ lý giải của nàng về cờ đạo, lúc trước phá giải ván cờ Linh Lung thứ nhất, còn tốn trọn một ngày.
Đúng lúc này, hô hấp của Tô Tử Mặc đã ổn định lại.
Nhưng hắn lại không mở mắt ra, cờ đen giữa hai ngón tay đột nhiên rơi xuống một điểm trên bàn cờ Tinh La.
Sau đó, Tô Tử Mặc mới mở mắt ra, nhìn qua ván cờ Linh Lung trước mắt, thở nhẹ một hơi, lộ ra nụ cười.
"A ?"
Quân Du nhìn thấy Tô Tử Mặc hạ cờ như vậy, không khỏi khẽ kêu một tiếng, rất là kinh ngạc.
Bởi vì một bước này chính là điểm mấu chốt để ván cờ Linh Lung thứ nhất!
Nước cờ này nhìn giống như hi sinh một bộ phận cờ đen của chính mình, nhưng sau đó lại mở ra một khoảng sinh cơ lớn, đây là một chiêu cầu sống trong chỗ chết!
"Làm sao có thể ?"
Quân Du hơi nhíu mày, vô thức cho rằng Tô Tử Mặc chỉ đánh bậy đánh bạ.
Quân Du không nhiều lời, tay cầm cờ trắng tiếp tục đánh cờ.
Mà Tô Tử Mặc đánh cờ đen, saukhi 'Tự sát' một mảnh, ngược lại khiến thế cục đại biến, trời cao đất rộng, cá bơi chim bay, xê dịch tự nhiên, không còn bó tay bó chân, có thể giết ra một mảnh sinh cơ.
Đã có một bước phá giải mấu chốt rồi, sau đó với thiên phú của Tô Tử Mặc, cũng không lâu sau đã hoàn toàn giết ra trùng vây, hình thành thê hai quân đối chọi với cùng cờ trắng, hoàn mỹ phá giải ván cờ Linh Lung thứ nhất này!
Quân Du biết rõ tiếp tục đánh tiếp cũng không có ý nghĩa gì, nên thu quân cờ đen trắng về.
Quân Du hơi kinh ngạc liếc nhìn Tô Tử Mặc, nói: "Tô đạo hữu có thiên phú cùng ngộ tính rất mạnh về cờ đạo, đúng là khó có được."
Lời tuy như vậy, nhưng ở trong lòng nàng vẫn rất nghi ngờ Tô Tử Mặc.
Cho rằng một chiêu vừa rồi của Tô Tử Mặc chỉ là chó ngáp phải ruồi.
Nàng phá giải ván cờ này còn phải tốn thời gian cả ngày.
Tô Tử Mặc mới chỉ học sơ qua lại chỉ dùng rồi hơn nửa canh giờ, sao có thể như thế chứ?
Trên thực tế, nếu là bình thường thì dù Tô Tử Mặc có nghĩ nát đầu cũng không thể phá giải ván cờ Linh Lung này.
Nhưng sai khi hai mắt hắn nhắm lại, dần dần bình phục tâm thần lại, trong đầu đột nhiên lóe linh quang, hiện ra cảnh tượng vị nữ tử quần áo đen, tay cầm phất trần, chân đạp bộ pháp kỳ dị.
Vị nữ tử quần áo đen này chính là hư ảnh hiện ra khi Võ Đạo bản tôn độ kiếp thứ mười.
Ở một khắc này, trong lòng Tô Tử Mặc dâng lên cảm giác kỳ quái.
Nữ tử quần áo đen kia dường như đặt mình vào bàn cờ Tinh La, hóa thân thành cờ đen trong tay hắn, thân hãm tử cục, bị người ở bốn phương tám hướng vây đánh đuổi giết.
Nhưng nữ tử quần áo đen lại không chút hoang mang, bước ra một bước kinh thiên, trong nháy mắt đã phá cục xông ra!
Truy tìm loại cảm giác này, Tô Tử Mặc mới hạ cờ.
Điểm hạ cờ chính là điểm dừng chân của nữ tử quần áo đen kia!
Sau đó, Tô Tử Mặc mở to mắt đi nhìn, tình hình ván cờ Linh Lung này đã phát sinh chuyển biến, cờ đen cầu sống trong chỗ chết, xông ra một mảnh sinh cơ!
Trong lòng Tô Tử Mặc có chút hưng phấn, nhớ tới ván cờ Linh Lung khi nãy, lại đối chiếu với bộ pháp mà nữ tử quần áo đen thi triển, trong lòng dần dần hiểu ra, giống như có cảm ngộ.
Bộ pháp mà nữ tử quần áo đen thi triển, trên thực tế chính là Cửu Cung Vi Bộ.
Nhưng Tô Tử Mặc chỉ nhìn thấy hình thái cùng quá trình khi nữ tử quần áo đen thi triển bộ pháp, muốn chân chính lĩnh ngộ đạo bộ pháp này, gần như không có khả năng.
Mà bây giờ, Linh Lung tiên tử lại dung nhập Cửu Cung Vi Bộ đạo pháp vào ván cờ Linh Lung.
Nhìn giống như phá giải ván cờ, kì thực là mượn nhờ ván cờ để truyền thụ đạo pháp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận