Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1820: Bạch Ngân Cự Nhân

Hai người một chó, tiếp tục đi sâu về phía man hoang.
Mảnh man hoang này, chính là nơi các loại sinh linh chủng tộc tụ tập, trừ các loại hung thú, còn có một số chủng tộc cường đại kỳ quái.
Phiến khu vực này cực kỳ hỗn loạn, long ngữ hỗn tạp, các đại chủng tộc sinh linh chém giết lẫn nhau, gần như không có tu sĩ nhân tộc nào nguyện ý đặt chân tới nơi này.
Bây giờ, một tổ hợp là Tô Tử Mặc, Đoạn Thiên Lương, con chó vàng cùng đi vào phiến khu vực này, lập tức lộ ra được vẻ cực kỳ khác biệt, hấp dẫn không ít sinh linh chú ý.
Nhưng lúc trước Tô Tử Mặc hấp thu luyện hóa cả phiến rừng rậm kia, động tĩnh không nhỏ, không ít sinh linh đều thấy rõ.
Sinh linh có tu vi lực chiến đấu hơi kém cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, tiến lên khiêu khích, chỉ theo sau từ xa.
Khi Tô Tử Mặc không ngừng xâm nhập, gặp phải hung thú có thực lực cũng càng ngày càng mạnh.
Một đường đi tới, gần đây đã có rất nhiều hung thú tụ tập, có khoảng chừng mấy trăm con, hơn nữa còn càng ngày càng nhiều, vây quanh đám Tô Tử Mặc.
Đoạn Thiên Lương cùng Đại Hoàng đã được chứng kiến thủ đoạn của Tô Tử Mặc, nhưng bây giờ gặp phải tình hình như vậy, vẫn cảm thấy khẩn trương, run lẩy bẩy.
Đám hung thú này trước mắt, cũng không ở trong phiến rừng rậm kia.
Trong này có rất nhiều hung thú, ngay cả Đoạn Thiên Lương cùng Đại Hoàng đều chưa từng gặp qua!
Trên bầu trời có một phi cầm lớn đang bay, cả người đỏ thẫm, thiêu đốt hỏa diễm, vậy mà có tới chín cái đầu, toàn thân tản ra khí tức cực nóng!
Mặc dù cách xa cả trăm trượng, Đoạn Thiên Lương cùng Đại Hoàng vẫn có thể cảm nhận được từng đợt sóng nhiệt đập vào mặt.
Con chim chín đầu này nhìn chằm chằm ba người Tô Tử Mặc bằng ánh mắt không có ý tốt, trên người thậm chí còn nhỏ xuống từng giọt nham tương đỏ bừng nóng hổi, cực kì khủng bố!
Trong một đàn yêu thú khác, một hung thú cao lớn ngạo nghễ đứng đó, con hung thú này có mặt người thân ngựa, dường như là thuần huyết hung thú Anh Chiêu trong truyền thuyết!
Phía sau ba người, truyền đến tiếng ông ông chói tai.
Đoạn Thiên Lương quay đầu nhìn thoáng qua, trái tim lập tức loạn nhịp.
Ở sau lưng ba người, cách đó không xa lại có một con ong vàng lớn, cái đầu còn to hơn đầu hắn mấy lần, đôi cánh ở giữa không trung không ngừng rung động, phát ra từng tiếng vang ong ong.
Phần đuôi của con ong khổng lồ này lộ ra một độc châm, giống như là một thanh trường thương, hiện ra tia sáng âm u, tản ra mùi tanh hôi, rõ ràng là có chứa kịch độc!
Ba con hung thú này đều là Huyền Nguyên cảnh năm tầng!
Hung thú tương tự như vậy càng tụ càng nhiều ở chung quanh.
Đại đa số hung thú có tu vi cảnh giới không phải quá cao, có không ít đều là Huyền Yêu nhất giai, nhị giai, còn có một số tam giai, tứ giai.
Nhưng nếu đám hung thú này cùng nhau tiến lên, thì dù là Huyền Nguyên cảnh năm tầng, sáu tầng cũng chưa hẳn có thể ngăn cản được!
Trong khoảnh khắc đã có thể xé ba người thành mảnh nhỏ!
"Chọn ở đây đi."
Tô Tử Mặc nhìn thoáng qua bốn phía.
Nếu tiếp tục thâm nhập sâu hơn, vô cùng có khả năng sẽ gặp được sinh linh càng cường đại hơn, mà ở đây cũng đã rời xa khu vực của các đại thế lực, sẽ không có người phát hiện ra bọn hắn.
"Li!"
Con chim chín đầu kia ngửa mặt lên trời thét dài, chín cái đầu đồng thời huýt dài một tiếng, cực kỳ chói tai, gần như muốn xuyên vàng nứt đá!
Đông đảo hung thú chung quanh cũng bộc phát ra từng tiếng gào thét, mặt lộ hung quang, gần như sau một khắc đã muốn nhào tới chém giết!
Sắc mặt Đoạn Thiên Lương trắng bệch, run run rẩy rẩy lấy một quả cầu đen tròn vo từ trong túi trữ vật, hắn sắp khóc rồi.
Đại Hoàng cũng bị dọa đến mức bốn chân như nhũn ra, suýt nưa đã ngã ngồi xuống mặt đất rồi.
Đúng lúc này, Tô Tử Mặc chậm chậm đứng dậy, bay lên lơ lửng ở giữa không trung, toàn thân tản ra một luồng khí tức làm người sợ hãi!
Loại khí tức này hoàn toàn khác Tạo Hóa Thanh Liên lúc trước.
Cuồng bạo, hung hãn, nóng bỏng, cao quý!
Sau khi khí tức này lộ ra, trong mắt bầy yêu chung quanh đều lộ ra một tia mê mang.
Vẻ mặt của chim chín đầu, Anh Chiêu, ong khổng lồ cũng thay đổi thành kinh nghi bất định.
Đột nhiên.
Ánh mắt Tô Tử Mặc đại thịnh, đột nhiên há miệng.
"Rống!"
Một tiếng gầm gừ rung chuyển thiên địa, chấn nhiếp bầy yêu vang lên, tiếng gầm truyền khắp nơi giống như long ngâm, giống như phượng gáy, ẩn chứa ý chí vô thượng, căn bản không thể chống cự!
Tiếng gầm gừ này vang lên, một số yêu thú có huyết mạch yếu đuối hay tu vi thấp thì đều không chịu nổi loại áp lực này, thi nhau quỳ rạp xuống mặt đất.
Đây là cấm kỵ Long hoàng gào thét!
Đừng nói là Long hoàng, cho dù chỉ là một đầu Thần Long giáng lâm, cũng đủ để trấn áp tất cả bầy yêu thú trước mắt này!
Chim chín đầu, Anh Chiêu, ong khổng lồ mặc dù là Huyền Nguyên cảnh năm tầng, còn có thể trấn định, nhưng khí tức trên người Tô Tử Mặc lộ ra kia, khiến tam đại hung thú cảm giác được áp lực cực lớn.
Đây là áp chế tới từ huyết mạch!
Một con gà trống có mạnh đến đâu cũng không đánh lại Phượng Hoàng.
Một con mèo có hung hãn thế nào, khi nhìn thấy mãnh hổ, cũng bị dọa đến mức run lẩy bẩy!
Đây là huyết mạch áp chế!
Trên người Tô Tử Mặc mặc dù không có Long hoàng huyết mạch, nhưng trong nguyên thần của hắn lại chứa Long hoàng nguyên thần, có thể bắn ra ý chí Long hoàng!
Loại ý chí này đủ để chấn nhiếp tuyệt đại đa số Yêu tộc!
"Cút ngay!"
Ngay khi đám chim chín đầu đang chần chờ, ngừng bước không tiến lên, ở phương xa lại truyền đến một tiếng quát chói tai, có sinh linh nói tiếng người, sải bước đánh tới!
Oanh! Oanh! Oanh!
Mặt đất run rẩy.
Ở chân trời xa xa, một cự nhân vô cùng cao lớn đang chạy vội về phía nơi này, trên mặt có hai mắt không mũi, một cái miệng lớn.
Khắp cả người cự nhân này lóe ra ánh sáng bạc, giống như nước thép đổ mà thành, bắn ra ánh sáng kim loại, nhìn có vẻ đao thương không vào!
"Đây là Cự Nhân tộc!"
Đoạn Thiên Lương giật nảy mình, vội vàng nói: "Trong tiểu thế giới của ta lúc trước, Cự Nhân tộc chính là chủng tộc mạnh mẽ nhất, xưng bá vạn cổ! Cự Nhân tộc có lực lớn vô cùng, có thể vật lộn cùng Long tộc!"
"Cự nhân này khắp cả người ánh bạc, rõ ràng là Bạch Ngân cự nhân có huyết mạch cực kỳ tôn quý trong Cự Nhân tộc!"
Đoạn Thiên Lương dùng thần thức tra xét trên người Bạch Ngân cự nhân một chút, sắc mặt càng biến thành khó coi.
"Huyền Nguyên cảnh sáu tầng!"
Cự Nhân tộc vốn chính là cường giả trong các đại chủng tộc sinh linh, huống chi là Bạch Ngân cự nhân còn là Huyền Nguyên cảnh sáu tầng!
Lần này hoàn toàn chính là mười phần chết không phần sống!
Bạch Ngân cự nhân kia đang xông lại, bầy yêu nhao nhao lui tránh, ngay cả chim chín đầu, Anh Chiêu, ong khổng lồ đều tránh ra.
Có yêu thú không kịp né tránh, lại bị Bạch Ngân cự nhân trực tiếp giết chết, tuôn ra một đoàn sương máu, hài cốt không còn!
"Sâu kiến, dám xông vào lãnh địa của ta!"
Bạch Ngân cự nhân có vẻ mặt hung tàn, rống lớn với Tô Tử Mặc: "Ta phải bóp nát toàn bộ các ngươi!"
"Bạch Ngân cự nhân, lực lớn vô cùng ?"
Trong cơ thể Tô Tử Mặc bốc lên khí huyết, vẻ mặt không sợ, mắt sáng như đuốc, lớn tiếng nói: "Ta cũng muốn xem xem, ngươi có thể có lực lượng mạnh bao nhiêu!"
Bạch!
Thân hình Tô Tử Mặc khẽ động, đối mặt với Bạch Ngân cự nhân là Huyền Nguyên cảnh sáu tầng, vậy mà lại dám xuất thủ trước, xông tới đối diện!
"Cự Nhân tộc thân hình vụng về, thân pháp không đủ linh động, quanh co dây dưa, ngàn vạn chớ liều mạng cùng hắn!"
Đoạn Thiên Lương vội vàng hô lên, nhưng đã quá muộn, Tô Tử Mặc đã ra tay!
"Muốn chết!"
Bạch Ngân cự nhân giận dữ, duỗi ra bàn tay lấp lóe ánh bạc, hung hăng đập xuống Tô Tử Mặc!
Con chó vàng nhe răng trợn mắt, dường như có thể nhìn thấy Tô Tử Mặc bị đập thành kết cục sương máu.
Đoạn Thiên Lương cũng nheo cặp mắt lại, thậm chí không dám nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận