Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2902: Giải quyết tai họa ngầm

Lực lượng trong sáu tấm phù lục đế cấp đều bị mắt trái Tô Tử Mặc cắn nuốt.
Đây là một lực lượng cực kỳ to lớn, dùng tu vi cảnh giới của Thanh Liên chân thân căn bản chịu không được.
Nhưng Lục Đinh ngọc nữ biến thành lực Thái m đều bị U Huỳnh thần thạch hấp thu toàn bộ, không tạo thành một chút tổn thương nào đối với Tô Tử Mặc!
U Huỳnh thần thạch giống như một vực sâu u ám sâu không thấy đáy, biển chứa trăm sông, có thể cắn nuốt hết thảy.
Cũng là trời xui đát khiến, nếu không phải Tô Tử Mặc được truyền thừa « m Dương Phù Kinh », thì không thể thôi diễn ra Lục Đinh ngọc nữ ngưng tụ từ lực Thái m, sau đó mới nhìn ra kẽ hở.
Nếu không phải hắn có U Huỳnh thần thạch, cũng không có khả năng nhẹ nhõm cắn nuốt hấp thu Lục Đinh ngọc nữ như vậy.
Tông chủ thư viện không ngờ át chủ bài mạnh nhất chính mình ẩn giấu rất lâu, thậm chí đều nỡ dùng mà lại bị Tô Tử Mặc nhẹ nhõm hóa giải như vậy!
Đây là người tính không bằng trời tính.
U Huỳnh thần thạch cắn nuốt Lục Đinh ngọc nữ xong, Tô Tử Mặc cũng chưa cảm thấy dị thường gì, lại lần nữa thôi động Chúc Chiếu thần thạch, mắt phải biến thành trắng noãn như ngọc, một mảnh hừng hực.
Đúng như dự đoán!
Lục Đinh thần tướng vốn cùng Võ Đạo bản tôn đối kháng đem hóa thành từng đạo một ánh sáng trắng, hướng lấy Tô Tử Mặc mắt phải phun trào mà đi!
Lục Đinh Thần tướng chính là từ lực Thái Dương cô đọng thành.
Từng tia lực Thái Dương đều bị Chúc Chiếu thần thạch cắn nuốt hấp thu!
Mười hai tấm phù lục đế cấp tiêu tan, tông chủ thư viện đã biến mất từ lâu.
Tông chủ thư viện quá nhanh nhạy!
Dù phóng thích ra mười hai tấm phù lục đế cấp, lão đều không xông tới mà chỉ đứng ở đằng xa quan sát.
Khi thấy Lục Đinh ngọc nữ bị mắt trái của Tô Tử Mặc hấp thu, lão cực kỳ quả quyết, quay người bỏ chạy không chậm trễ chút nào!
Lão còn cố ý lưu lại một thứ để ngăn cản Hoang Võ đuổi giết.
Một lần này không những lão không thể đạt được đến Tạo Hóa Thanh Liên thập nhị phẩm, ngược lại còn bị Địa Ngục Minh Tuyền làm trọng thương, khí huyết bị hao tổn.
Mà trận chiến này lão mất đi quá nhiều!
Cấm kỵ bí điển « Tam Thanh sách ngọc » bị Hoang Võ đoạt đi, mười hai tấm phù lục Đế cảnh ném ra cũng không có thể tạo ra chút bọt sóng nào.
Mặc dù không cam lòng, nhưng lão chỉ có thể nhận thua!
Nếu cứ tiếp tục dây dưa tiếp, tính mạng của lão có thể phải để lại nơi đây!
Đương nhiên, sau trận chiến này, lão không chỉ mất đi « Tam Thanh sách ngọc ».
Quan trọng yếu hơn là lão gần như đã mất đi tất cả tiên cơ cùng ưu thế của chính mình, sau này chỉ có thể chọn lựa ngủ đông, ẩn giấu dấu vết hoạt động, như rơi vào vực sâu, thận trọng tu luyện!
Lão biết rõ Tô Tử Mặc tuyệt đối sẽ không tha cho lão.
Cho nên chỉ cần Hoang Võ sống một ngày, lão không dám lộ mặt một ngày!
Bởi vì lão không thể thôi diễn dự đoán những chuyện có liên quan tới Hoang Võ.
Lão căn bản không rõ lần sau nếu lão lại ra tay với Tô Tử Mặc, có phải là Tô Tử Mặc bày cục dụ lão vào không!
Lần này, lão dùng hết át chủ bài rồi cũng chỉ miễn cưỡng còn sống.
Lần tiếp theo, lão không có một tự tin nào có năng lực chạy trốn trong tay từ Hoang Võ!
Tông chủ thư viện tự tin có thể đánh bại bất kẻ đối thủ nào, nhưng đối mặt với Hoang Võ tràn đầy không biết, sâu không thể đo, lão thực sự có chút sợ.
Tô Tử Mặc rốt cuộc đã tu luyện được quái vật gì ?
Tông chủ thư viện thực sự không thể nào hiểu được.
Mặt khác, Càn Khôn thư viện cũng không thể về rồi.
Không nói đến việc Hoang Võ có thể bỏ qua cho lão hay không, chuyện hôm nay truyền ra, Đế Quân cường giả của Kiếm giới chỉ sợ cũng sẽ giết tới Càn Khôn thư viện đòi một lời giải thích!
Lần này không thể giải quyết Tô Tử Mặc, lão gần như đã mất đi tất cả.
Tông chủ thư viện tu hành đến nay, tính toán không bỏ sót, chưa bao giờ thất thủ qua.
Cho dù là hơn hai ngàn năm trước, mặc dù lão không đạt được Tạo Hóa Thanh Liên nhưng cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch, chí ít là lão đã tập hợp đủ « Tam Thanh sách ngọc ».
Dựa vào « Tam Thanh sách ngọc » hoàn chỉnh, lão bế quan nhiều năm, cuối cùng từ bên trong tìm hiểu ra địa điểm Trường Sinh Đại Đế truyền thừa, ở bên trong đạt được một phen cơ duyên, lại lấy được Trường Sinh kiếm, bước vào Đế cảnh.
Mà một lần này lão đã tính sai rồi.
Lần tính sai này suýt nữa đã khiến lão mất mạng!
Tông chủ thư viện đương nhiên không cam tâm.
Vừa đào vong, lão vừa tính toán đối sách.
Phản ứng đầu tiên của lão chính truyền bí mật giữa Hoang Võ cùng Tô Tử Mặc ra ngoài, để báo thù Tô Tử Mặc.
Nhưng lão nghĩ đi nghĩ lại một chút, lại thấy dù truyền việc này ra ngoài, Tô Tử Mặc sẽ gặp phải tổn thương có tính thực chất gì?
Rất nhiều cường giả, các phương thế lực biết Tô Tử Mặc còn có cường giả khủng bố là Hoang Võ bảo vệ, chỉ sợ sẽ càng cẩn thận kiêng kị, không dám ra tay với hắn.
Như vậy không phải khiến Tô Tử Mặc gặp nhiều phiền toái, ngược lại đã giúp hắn một việc hay không ?
Không ổn!
Tông chủ thư viện nghĩ sâu tính kỹ, sau đó quyết định tạm thời giấu diếm.
Nguyên nhân khi nãy chỉ là một, còn có một điểm quan trọng hơn.
"Ở trong tay Hoang Võ, ta chịu thiệt lớn như thế, dựa vào cái gì mà phải nhắc nhở người khác ?"
Có người khác chịu thiệt trong tay Hoang Võ, tông chủ thư viện mới cảm thấy trong lòng cân bằng hơn.
...
Sau khi giải quyết xong Lục Đinh Lục Giáp Thần, trong mắt Võ Đạo bản tôn lóe lên hai ngọn lửa màu tím, ánh mắt lướt qua tầng tầng hư không, lập tức tìm kiếm tung tích của tông chủ thư viện.
Rất nhanh, hắn đã nhìn thấy bóng dáng tông chủ thư viện!
Võ Đạo bản tôn nhíu nhíu mày.
Tông chủ thư viện chạy trốn quá nhanh rồi!
Lúc này, tông chủ thư viện đã chạy trốn tới cuối bầu trời sao, muốn đuổi kíp lão không biết phải tốn bao nhiêu thời gian.
Một trận chiến này, hắn tiêu hao cực lớn.
Nguyên Võ Động Thiên cùng Võ Đạo Địa Ngục đã không chịu được bao lâu nữa.
Mà cảm giác nguy cơ từ Nguyên Võ Động Thiên mang đến kia ngày càng rõ ràng, thậm chí khiến hắn cảm thấy hãi hùng khiếp vía!
Trong lòng Võ Đạo bản tôn có kiêng kị, vội vàng tán đi Nguyên Võ Động Thiên.
Sau khi Nguyên Võ Động Thiên tiêu tan, cảm giác nguy cơ kia cũng dần dần biến mất.
Đương nhiên, quan trọng hơn là trước khi tông chủ thư viện đi, còn để lại cho hắn một phiền toái.
Ở chung quanh chiến trường này, tông chủ thư viện vốn bố trí Bát Môn Độn Giáp trận, che đậy thiên cơ, vây khốn hơn mười vị Vương giả.
Tông chủ thư viện muốn giết chết đám Vương giả này, có thể nói là dễ như trở bàn tay.
Nhưng tông chủ thư viện lại không làm như vậy.
Trước khi lão chạy trốn đã thu lại Bát Môn Độn Giáp trận, thả hơn mười vị Vương giả kia ra.
Nếu Võ Đạo bản tôn chọn đi đuổi giết lão, Thanh Liên chân thân tất nhiên sẽ rơi vào nguy hiểm.
Tông chủ thư viện quá thông minh, cũng quá cẩn thận.
Đế Quân ra tay với một Chân Linh, căn bản không có khả năng thất thủ.
Cho dù trận chiến này có mười phần nắm chắc, lão vẫn lưu lại cho chính mình một đường lui.
...
Lần này mặc dù không thể giết chết tông chủ thư viện, nhưng đã giải quyết được nguy cơ của Thanh Liên chân thân.
Với tính cách cẩn thận của tông chủ thư viện, chỉ cần Võ Đạo bản tôn sống một ngày, tông chủ thư viện sẽ không dám hiện thân!
Tông chủ thư viện vốn là uy hiếp lớn nhất của Tô Tử Mặc.
Mà bây giờ, Võ Đạo bản tôn lại trở thành uy hiếp lớn nhất của tông chủ thư viện!
Còn chuyện sau khi tông chủ thư viện trốn đi có truyền về Võ Đạo bản tôn ra ngoài hay không, Tô Tử Mặc cũng không lo lắng.
Thứ nhất là chuyện này có lộ ra hay không, hắn đều không quá để ý.
Thứ hai, với sự hiểu rõ của hắn về tông chủ thư viện, chưa hẳn tông chủ thư viện sẽ nói ra.
Tông chủ thư viện tâm tư âm u, luôn thích tính toán người ngoài, bây giờ chịu thiệt trong tay Võ Đạo bản tôn, sao có thể có lòng tốt nói cho người khác biết, để người khác phòng bị ?
Đối với Tô Tử Mặc thì một trận chiến này có thu hoạch thực sự quá lớn rồi!
Giải quyết được tai hoạ ngầm là tông chủ thư viện này, hắn còn đạt được « Tam Thanh sách ngọc » hoàn chỉnh.
Lại có thêm một bộ cấm kỵ bí điển tới tay!
Không chỉ như vậy, hắn còn thông qua mười hai tấm phù lục mà tông chủ thư viện ném ra, tham ngộ ra bí pháp mấu chốt Lục Đinh Lục Giáp trong« m Dương Phù Kinh »!
Đương nhiên, lúc này không phải lúc tu luyện.
Chung quanh còn có chút phiền toái nhỏ, nên xử lý đơn giản một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận