Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1802: Xuất phát

Ngay cả phương thuốc tầm thường nhất như Ngưng Nguyên đan mà các tiên nhân ở thượng giới đều không chịu truyền thụ, ý nghĩa trong chuyện này gần như chính là phần lớn tài nguyên tu luyện ở thượng giới đều do các đại học viện tiên tông khống chế!
Sinh linh từ hạ giới phi thăng lên, muốn tự mình cố gắng và thiên phú để truy cầu đạo trường sinh là chuyện gần như không có khả năng.
Giống như đám người Đoạn Thiên Lương, lão Diêm, mặc dù chỉ vượt qua Nhất Cửu thiên kiếp, nhưng thiên phú, tư chất tuyệt đối là thượng thừa, lại chỉ vì không đủ tài nguyên tu luyện nên chỉ có thể ở lại Long Uyên tinh này.
Thậm chí mấy ngàn năm, cả vạn năm mà tu vi đều không tăng lên bao nhiêu.
Mà đời sau của một số thượng tiên bản địa vừa mới sinh ra đã có vô số tài nguyên, thiên tài địa bảo để rèn luyện huyết nhục, rèn đúc căn cơ.
Dù có thiên phú tương đương, tu vi cảnh giới của bọn hắn cũng có thể nhanh chóng tăng lên.
Tô Tử Mặc nghĩ một chút lại hỏi: "Huyết Dương cốc là một trong tám thế lực lớn ở Long Uyên tinh, bọn hắn có người có thể luyện chế Ngưng Nguyên đan ?"
"Không có."
Đoạn Thiên Lương lắc đầu nói: "Tám thế lực lớn ở Long Uyên tinh cũng đều là do đông đảo tu sĩ từ hạ giới phi thăng lên dựng lên, không có tư cách luyện chế tiên đan."
"Vậy Ngưng Nguyên đan ở Huyết Dương cốc lấy từ đâu ?"
Tô Tử Mặc lại hỏi.
Đoạn Thiên Lương đáp nói: "Nghe nói là đổi ở Long Uyên Thành, cụ thể thì ta cũng không rõ ràng rồi."
Long Uyên Thành là thành trì lớn nhất ở Long Uyên tinh, cũng là trung tâm của các đại thế lực!
Chỉ có ở bên trong Long Uyên Thành, mới có một số tiên nhân bản địa tụ tập!
Tô Tử Mặc gật gật đầu, quay người về nhà tranh của mình.
Kỳ thật, tu vi cảnh giới của hắn đã khôi phục tới tầng bốn Huyền Nguyên cảnh từ nửa năm trước, cũng chính là Huyền Tiên tứ giai.
Đây không phải là tu vi tăng cao, mà chỉ thích ứng với thiên địa nguyên khí ở thượng giới, nên cảnh giới tự nhiên khôi phục.
Hơn nửa năm qua, tu vi của hắn cũng không tăng lên nhiều.
Phải biết rằng ở thượng giới không thể so với hạ giới, cho dù là Huyền Tiên cảnh giới thấp nhất cũng có thọ nguyên mười vạn tuổi!
Cho dù là ở khu vực có thiên địa nguyên khí nồng đậm, đơn vị thời gian sinh linh thượng giới tu luyện đều là ngàn năm, vạn năm.
Thời gian một năm đối với tiên ở thượng giới chỉ giống như một canh giờ.
Con đường tu chân dài dằng dặc, nếu không có tâm tính kiên định thì căn bản không thể đi đến điểm cuối của Đại Đạo!
Mười ngày sau.
Sáng sớm, Tô Tử Mặc đi tới cửa ra vào Phong Tuyết Lĩnh.
Hạ Thanh Doanh, Lương Khâu, còn có một đám hộ vệ Phong Tuyết Lĩnh, cũng lần lượt đến.
Tô Tử Mặc nhìn lướt qua.
Lần này hộ vệ tiến về Huyết Dương cốc, có khoảng một trăm người, mỗi một người đều cưỡi ngựa cao to, vừa nhìn đã biết đây chính là một đám ngựa tốt.
Những ngày gần đây, Tô Tử Mặc tìm hiểu từ chỗ Đoạn Thiên Lương nên biết được hộ vệ ở Phong Tuyết Lĩnh cũng chỉ có tổng cộng bốn trăm người.
Mà lần hộ tống hai loại tiên thảo này, lại trực tiếp dùng tới một phần tư hộ vệ Phong Tuyết Lĩnh, có thể thấy trình độ coi trọng của Phong Tuyết Lĩnh đối với chuyến này.
Có thể trở thành hộ vệ của Phong Tuyết Lĩnh đều là Huyền Tiên tam giai.
Phần lớn những hộ vệ này đều chưa từng gặp Tô Tử Mặc, đối với vị tu sĩ vừa mới trở thành thân vệ của đại tiểu thư này, trong mắt đám người đều có vẻ hiếu kỳ xen lẫn dò xét.
Hạ Thanh Doanh đứng trong đám người, cực kỳ dễ thấy.
Nàng khoác một bộ áo trắng, cưỡi ngựa trắng cực kỳ thần tuấn, không có một chút màu sắc nào khác, trên đầu còn có một sừng, đây là một thần thú một sừng!
"Tô đạo hữu, ở đây."
Hạ Thanh Doanh nhìn Tô Tử Mặc, phất phất tay chào hỏi Tô Tử Mặc.
Trong tay Hạ Thanh Doanh còn giữ dây cương một con ngựa khác có lông toàn thân màu đỏ như máu tươi, cũng thần tuấn bất phàm!
"Đây là Xích Huyết Câu, cũng là thần câu khó được, tốc độ kinh người, tặng cho ngươi đấy."
Hạ Thanh Doanh cười nói.
Ở thượng giới, bởi vì pháp tắc cao cấp hơn, cùng hoàn thiện hơn nên hư không và đại địa đều cực kỳ kiên cố, cứng rắn!
Ở Long Uyên tinh, Huyền Tiên có thể ngự không phi hành, nhưng độ cao bình thường sẽ không vượt qua chín trượng.
Một khi vượt qua chín trượng, Huyền Tiên sẽ phải chịu áp lực cực lớn, sau đó rơi từ giữa không trung xuống.
Tu sĩ ngự không phi hành có tốc độ nhanh rất nhiều.
Nhưng ngự không phi hành sẽ tiêu hao nguyên khí cực kỳ kịch liệt.
Cho dù là Huyền Tiên cửu giai, cũng không phi hành được bao xa.
Cho nên, ở Long Uyên tinh gần như tất cả Huyền Tiên đều sẽ dùng đủ loại sinh linh yêu thú để làm tọa kỵ.
Trong truyền thuyết, chỉ có Địa Tiên mới có thể thoát khỏi trọng lực hút của mặt đất.
Hơn nữa trong cơ thể Địa Tiên có nguyên khí hùng hậu bàng bạc, có thể ngự không phi hành trong thời gian dài.
Về phần Thiên Tiên, đó là tồn tại cường đại có thể vượt qua tinh hà!
Một năm qua, Tô Tử Mặc từng thầm thử qua.
Mặc dù hắn chỉ là Huyền Tiên tứ giai, nhưng độ cao mà Thanh Liên chân thân ngự không hoàn toàn có thể đột phá đến chín trượng, đạt tới vài chục trượng!
Hơn nữa Thanh Liên chân thân có lực tự lành quá kinh người.
Loại lực tự lành này không chỉ có thể giúp thương thế nhanh chóng khép lại, mà còn có thể giúp việc khôi phục thiên địa nguyên khí cũng cực kì khủng bố.
Nói cách khác, Tô Tử Mặc ở Long Uyên tinh hoàn toàn có thể ngự không phi hành ở một độ cao trong thời gian dài!
Đương nhiên, loại thủ đoạn này, hắn không cần thiết lộ ra đến.
Hạ Thanh Doanh tặng cho hắn con Xích Huyết Câu này, hắn cũng không cự tuyệt.
Những hộ vệ khác đều lộ ra vẻ hâm mộ.
Lương Khâu đi theo sau lưng Hạ Thanh Doanh, trên mặt không biểu tình.
Cổ tay của hắn bị Tô Tử Mặc bóp gãy, qua mười ngày rồi mà vẫn không lành lại!
Chuyện vô cùng nhục nhã này, Lương Khâu sẽ khắc ghi trong lòng, chờ cơ hội lại đến tìm Tô Tử Mặc tính sổ!
"Đi thôi."
Hạ Thanh Doanh vỗ vỗ Xích Huyết Câu, ra hiệu nó đi qua.
Nhưng con Xích Huyết Câu này nhìn Tô Tử Mặc, lại không dám tiến lên, móng ngựa không ngừng nâng lên rồi rơi xuống, dường như có vẻ hơi bất an.
Phải biết rằng dù có là tọa kỵ bình thường ở thượng giới, cũng đều có linh tính.
Con Xích Huyết Câu này mơ hồ cảm nhận được trên người Tô Tử Mặc dường như có một loại khí tức để hắn cực kỳ sợ hãi!
"A ?"
Hạ Thanh Doanh khẽ giật mình, nói: "Sao vậy ? Con Xích Huyết Câu này vốn rất thông minh, chẳng lẽ là sợ người lạ sao?"
"Không có gì."
Thân hình Tô Tử Mặc lấp lóe, trong nháy mắt đã xoay người nhảy lên, con Xích Huyết Câu kia hoàn toàn chưa kịp phản ứng lại.
"Đi thôi."
Tô Tử Mặc vỗ vỗ Xích Huyết Câu dưới thân, mỉm cười.
Con Xích Huyết Câu thoáng run rẩy một chút, nào dám chần chờ, chở Tô Tử Mặc đi đầu.
"Lần này cần hộ tống bao nhiêu tiên thảo ?"
Trên đường, Tô Tử Mặc sóng vai cùng Hạ Thanh Doanh, lên tiếng hỏi thăm.
Hạ Thanh Doanh nói: "Tính cả mười mấy mẫu tiên thảo thành thục của ngươi, Bồi Nguyên thảo và Vũ Lâm hoa đều có hơn mười vạn một ngàn gốc."
Tô Tử Mặc gật đầu.
Bình thường, mỗi mẫu đất có thể trông được một trăm gốc Bồi Nguyên thảo cùng Vũ Lâm hoa.
Mười vạn gốc tiên thảo, chính là một ngàn mẫu đất, do một trăm dược nông quản lý trồng trọt.
Hai loại tiên thảo, mặc dù cần trăm năm mới thành thục một lần, nhưng Phong Tuyết Lĩnh trồng trọt tiên thảo lại gối thời gian nhau.
Cứ như vậy, cứ cách mười năm đều có thể thu hoạch chừng mười vạn gốc tiên thảo, sau đó tới Huyết Dương cốc để đổi.
"Mười vạn gốc tiên thảo có thể đổi lấy bao nhiêu Ngưng Nguyên đan ?"
Tô Tử Mặc lại hỏi.
Hạ Thanh Doanh cười khổ một chút, nói: "Chỉ có thể đổi lấy một ngàn hạt."
"Ít như vậy!"
Tô Tử Mặc nhíu chặt lông mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận