Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1757: Đào Ngột Yêu Hoàng

"Đi, đi Vạn Yêu cốc, tới chỗ biển máu ngàn năm!"
Trong đôi mắt Tô Tử Mặc hiện lên một tia hàn quang, trầm giọng nói.
Mặc kệ người nào tiêu diệt đi Huyết Đằng tộc, hắn đều phải đi biển máu ngàn năm, giải quyết tai hoạ ngầm là mặt máu kia!
"Tốt!"
Ông lão thuyết thư và các vị Hoàng giả cũng không do dự, thi nhau đồng ý.
Ở đây đều là Hoàng giả, tùy tiện xuất thủ là có thể dễ dàng xé rách hư không, từ Long Hài cốc, trực tiếp xuất hiện ở Vạn Yêu cốc.
Lần này, đám người Tô Tử Mặc đều không có che giấu tung tích.
Sau vạn tộc đại chiến, rất nhiều Hoàng giả đồng thời hiện thân, lập tức khiến không ít sinh linh chú ý, không biết rõ lại xảy ra chuyện lớn gì.
Lần này, Thanh Liên chân thân và Long hoàng chân thân của Tô Tử Mặc đồng thời khởi hành.
Võ Đạo bản tôn vẫn đang ở Côn Lôn Khư tu hành, dung luyện thần thông nên không xuất hiện.
Đám người Tô Tử Mặc đi tới phía trên biển máu ngàn năm, đứng từ trên cao nhìn xuống.
Năm đó, Tô Tử Mặc cùng đám người hầu tử lần đầu nhìn thấy biển máu này, đều cảm thấy cực kỳ rung động.
Bây giờ, hắn đã tu luyện tới Hoàng giả, đứng trên đỉnh đại lục Thiên Hoang, mảnh huyết hải này trong mắt hắn giống như một hồ nước màu đỏ ngòm.
"Kỳ quái."
Không Vân tăng nhân nhíu mày nói: "Trong biển máu này tản ra một sức mạnh kỳ dị, ngay cả thần thức của ta đều không thể dò xét vào!"
Ngoại trừ mấy người ông lão thuyết thư, những Hoàng giả còn lại vẫn không biết rõ chuyện mặt máu.
"Nơi này chính là chiến trường năm đó vạn yêu kiếp."
Một vị Hoàng giả nhìn hài cốt bao quanh biển máu ngàn năm, lẩm bẩm một tiếng.
Tô Tử Mặc nhìn từng đống xương trắng dưới chân, còn cả biển máu ngàn năm kia, đôi mắt đột nhiên nheo lại, khẽ kêu một tiếng.
Đứng từ trên cao nhìn xuống như thế này, hắn đột nhiên phát hiện, biển máu ngàn năm dưới chân, giống như là một con mắt màu máu!
Mà thi hài xương trắng bao quanh lại giống như tròng trắng của mắt!
Xương trắng, biển máu, hai cảnh tượng tạo thành một tròng mắt màu đỏ ngòm quỷ dị!
Đôi mắt này dường như là đang nhìn đông đảo Hoàng giả giữa không trung!
Trong đôi mắt, nổi lên một tia sáng quỷ dị.
Cùng lúc đó, trong biển máu ngàn năm, cũng nổi nên một gợn sóng.
"Kỳ quái, sao ta lại có cảm giác bị người giám thị nhỉ?."
Một vị Hoàng giả có chút nôn nóng bất an, lẩm bẩm một tiếng.
"Nơi này đúng là có chút tà môn." Một vị Hoàng giả khác cũng nói một câu.
"A!"
Đột nhiên!
Một vị Hoàng giả kinh hô một tiếng, vẻ mặt đầy kinh ngạc chỉ vào biển máu ngàn năm dưới chân, run giọng nói: "Nó, nó, nó giống như vừa chớp một cái!"
"Cái gì mà chớp một chút, đừng ngạc nhiên, nói rõ ràng chút!" Long Nhiên nhíu mày nói.
"Đúng đấy, chính là..."
Vị Hoàng giả này dường như vừa bị dọa sợ ghê gớm, trong lúc nhất thời không thể giải thích rõ.
Vẻ mặt Tô Tử Mặc nghiêm túc, chậm chậm nói ràng: "Mảnh biển máu ngàn năm này, có lẽ là đôi mắt của một sinh linh, vừa rồi khẽ chớp một chút!"
"Cái gì!"
Ông lão thuyết thư, Long Nhiên và đông đảo Hoàng giả đều chấn động tâm thần.
"Rống!"
Đột nhiên!
Sâu trong lòng đất dưới Vạn Yêu cốc lại truyền đến một tiếng gào thét điếc tai nhức óc, giống như dưới mặt đất có một yêu ma cường đại đang tỉnh lại!
Tiếng gào thét này truyền khắp toàn bộ Đại lục Thiên Hoang!
Dù là nơi hẻo lánh nào ở đại lục Thiên Hoang, bất kỳ sinh linh gì đều nghe được rõ ràng, đều có thể cảm nhận được bên trong tiếng gầm gừ này chứa lực lượng đáng sợ!
Sinh linh trong Vạn Yêu cốc đều run lẩy bẩy, ngay cả một cử động nhỏ cũng không dám!
Cho dù là một chút đại yêu, lão yêu, cũng không thể may mắn thoát khỏi!
Trên không biển máu ngàn năm, một số Hoàng giả có thực lực hơi thấp, đều cảm thấy hai lỗ tai vù vù rung động, nghe tiếng gầm gừ này, huyết mạch trong cơ thể không thể khống chế bắt đầu sôi trào!
Sắc mặt những Hoàng giả kia đều tái nhợt, vẻ mặt kinh nghi bất định.
Tạch tạch tạch!
Ngay sau đó, mặt đất dưới chân chư hoàng vỡ ra một vết rách lớn, lấy biển máu ngàn năm làm trung tâm, không ngừng lan tràn ra!
Trong vết nứt này, tràn ra yêu khí cực kỳ nồng đậm và mùi máu tanh!
Lần này, chư hoàng đều thấy rõ.
Trong biển máu ngàn năm kia thực sự lộ ra một ánh mắt chỉ sinh linh mới có!
Trêu tức, hung tàn, đùa cợt!
Mảnh đất dưới chân đám người địa chậm rãi nhô lên, dường như có hung ma tuyệt thế nào muốn phá đất chui lên!
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, đất rung núi chuyển!
Một thân ảnh khổng lồ phá vỡ mặt đất, nhanh chóng chui lên, toàn thân lượn lờ yêu khí, huyết khí ngút trời!
Mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng!
Trong nháy mắt, thân ảnh khổng lồ này đã cao hơn ngàn trượng, gần như đỉnh thiên lập địa, hai đầu gối chôn dưới mặt đất, hai tay vung loạn, dáng vẻ bệ vệ thao thiên, uy áp kinh khủng, quét ngang bát hoang!
Vô số tảng đá văng tứ phía.
Đạo thân ảnh này chồi lên, khiến từng tảng đá lớn bắn ra với lực lượng cực kỳ mạnh.
Rất nhiều Hoàng giả vội vàng lui tránh.
Dưới khí tức uy áp kinh khủng này, Long Nhiên trực tiếp biến ra hình thái Long tộc.
Nhưng hình thái Long tộc của hắn cũng chỉ dài hơn nghìn trượng, cũng không lớn hơn cánh tay của sinh linh này bao nhiêu.
Long Nhiên mới vừa biến hóa ra long thân, sinh linh khủng bố kia đã vung bàn tay khổng lồ, dường như muốn phá vỡ hư không, phá vỡ cát bụi cuồn cuộn, trực tiếp chộp Long tộc ngàn trượng vào trong lòng bàn tay!
Trên tay của sinh linh khủng bố này nhô ra từng móng vuốt sắc bén, trong nháy mắt đã đâm rách vảy rồng của hộ thể Long Nhiên, trên người Long Nhiên xuất hiện từng lỗ máu!
Long Nhiên giãy dụa!
Nhưng Long Nhiên dài hơn nghìn trượng ở trong tay sinh linh mạnh mẽ này, giống như là một mãng xà bị bóp chặt vị trí bảy tấc, căn bản không thể tránh thoát!
"Ngang!"
Long Nhiên thống khổ gào thét một tiếng!
Tiếng long ngâm chấn nhiếp vạn tộc.
Trong khoảng cách này, tiếng long ngâm có thể bộc phát ra lực sát phạt cực kì khủng bố.
Nhưng sinh linh khủng bố kia dường như không nghe thấy, chỉ thấy hai tay nó vận lực, gầm nhẹ một tiếng, trực tiếp xé Long Nhiên thành hai đoạn, long huyết nhuộm đỏ hư không!
Một màn này, cực kỳ rung động!
Nhục thân huyết mạch của Long tộc, cường đại dường nào.
Cho dù có người có thể trấn sát Hoàng giả Long tộc, cũng tuyệt đối không có khả năng cứng rắn xé rách nhục thân Hoàng giả Long tộc, việc này phải bộc phát ra sức mạnh khủng bố cỡ nào!
Chư hoàng đỡ đãn ngay tại chỗ, sắc mặt cả đám người đã tái mét.
Lúc này, dù Tô Tử Mặc xuất thủ cũng đã không còn kịp rồi.
Long Nhiên thấy tình thế không ổn, lúc này lựa chọn bỏ qua nhục thân, Nguyên Thần xuất khiếu, chạy thoát ra ngoài!
Nguyên Thần của Long Nhiên chạy trốn, sinh linh khủng bố kia cũng không đuổi giết, chỉ khinh thường hừ một tiếng, nó lại trực tiếp nắm lấy một nửa thân rồng vẫn chảy xuôi máu tươi, ném vào trong miệng của mình.
Két két két két!
Sinh linh này vậy mà lại cắn xé huyết nhục của Hoàng giả Long tộc, bắt đầu nhấm nuốt từng ngụm!
Long Nhiên chạy thoát tìm đường sống, vội vàng vận chuyển thuật Nhỏ Máu Trọng Sinh, một lần nữa ngưng tụ ra nhục thân.
Nhưng dù vậy, hắn nhìn thấy nhục thân mà chính mình vừa mới bỏ qua bị sinh linh khủng bố này nhấm nuốt, vẫn vừa sợ vừa giận!
"Quá mạnh rồi!"
Vẻ mặt Tô Tử Mặc nghiêm túc.
Sinh linh này thậm chí đã cường đại vượt xa đám người Thiên Thần hoàng, Minh Vu hoàng!
Lúc này, bụi bặm dần dần tán hết, ánh mắt Tô Tử Mặc rơi vào trên người sinh linh kia.
Sinh linh này có mặt người, chân hổ, toàn thân mọc ra lông ngắn đen kịt, hai bên miệng, còn có một đôi răng lanh sắc bén, mọc ngược lên tận trời.
Sau lưng sinh linh này, còn có một cái đuôi lớn, không ngừng quét qua quét lại, ánh mắt hung tàn, huyết quang phun trào, đang theo dõi bọn người Tô Tử Mặc.
"Đào Ngột ?"
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày, đối chiếu với ghi chép trong cổ tịch, trong đầu hiện lên tên một loại hung thú.
"Đào Ngột Yêu Hoàng!"
Đúng lúc này, ông lão thuyết thư cùng mấy vị Hoàng giả đều kinh hô thành tiếng, vẻ mặt chấn động!
Bạn cần đăng nhập để bình luận