Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 816: Ba lãnh địa lớn

Thử Đại Vương rời đi hang động dưới mặt đất, dáng vẻ lập tức trở nên ủ rũ.
Nguyên Thần tóc đỏ thần bí phía trước như ẩn như hiện, nhưng từ đầu đến cuối đều không cách quá xa, hắn cũng không dám bỏ chạy, chỉ có thể đi theo ở phía sau, không ngừng than ngắn thở dài, trong lòng chỉ thấy đầy bi thương.
"Ai, không ngờ rằng ta vừa mới tu luyện thành yêu ma đã gặp phải chuyện như vậy rồi, đúng là trời cao đố kỵ anh tài!"
"Vị yêu ma trung cấp này đến từ Cuồng Phong động hay Hắc Sa lĩnh nhỉ? "
"Đúng là xúi quẩy, ta ở Khiếu Nguyệt sơn cũng không phải hộ pháp gì, vì sao lại tính đến trên đầu ta chứ?."
Một đường đi tới, Thử Đại Vương vốn luôn bất an, lo lắng sợ hãi.
Đi hơn nửa canh giờ, Nguyên Thần tóc đỏ phía trước mới dừng lại.
"Đi vào đi."
Nguyên Thần tóc đỏ chỉ về một sơn động ở cách đó không xa, thản nhiên nói.
Thử Đại Vương nghe giọng nói này, hình như có chút quen tai.
Nhưng lúc này, nội tâm của hắn đã hoàn toàn bị sợ hãi chiếm lấy nên không thể phân biệt ra được.
Hắn chỉ cảm thấy sơn động trước mắt này giống như là miệng của một con cự thú hồng hoang đang há ra, chỉ chờ tự hắn dâng lên cửa.
"Ai."
Thử Đại Vương lại thở dài một tiếng, khẽ cắn môi, kiên trì chui vào sơn động.
Sơn động không lớn, nhìn lướt một cái đã không còn sót gì.
Mặc dù tia sáng hơi lờ mờ nhưng đối với Thử Đại Vương đã tu luyện tới yêu ma mà nói lại gần như không có ảnh hưởng gì.
Trong sơn động có năm người.
Nhìn cách ăn ặc hoàn toàn là giống người tu chân, nhưng Thử Đại Vương có khứu giác bén nhạy nên cảm giác được năm người trước mắt hắn đều là yêu ma biến thành hình người!
Trong năm người, có người nằm ở trên mặt đất, hai chân bắt chéo rất là lười nhác, có người lại ngồi trên mặt đất, có người thì nhã nhặ đứng đó.
Chẳng biết tại sao, ánh mắt những người này nhìn hắn đều có chút cổ quái.
Thử Đại Vương bị nhìn mà tê cả da đầu, không biết phải làm sao.
Tu sĩ tóc đỏ ngồi đầu tiên đang khoanh chân nhắm mắt, ngay sau đó cơ bắp trên gương mặt tu sĩ này bỗng nhúc nhích, dung mạo vậy mà lại thay đổi rất nhiều.
"Ngươi, ngươi, ngươi..."
Thử Đại Vương trừng lớn hai mắt, khó tin nhìn một màn này.
Khuôn mặt của nam tử tóc đỏ trước mắt này lại giống nam tử áo xanh hơn một tháng trước từng đại náo Khiếu Nguyệt sơn như đúc!
Năm người trong sơn động này, dĩ nhiên chính là mấy người Tô Tử Mặc.
"Ngươi, các ngươi ?"
Thử Đại Vương vừa chuyển động ý nghĩ, trong nháy mắt đã nhận ra thân phận của năm người Tô Tử Mặc, hắn kêu lên: "Các ngươi điên rồi sao, lại còn dám trở về!"
"Có gì không dám chứ?."
Hầu tử cười lạnh nói: "Năm người chúng ta ở cùng một chỗ, cho dù là đầm rồng hang hổ cũng dám xông vào một lần, Khiếu Nguyệt sơn thì tính là gì!"
"Không phải, không phải."
Thử Đại Vương đầu đầy mồ hôi, khoát tay giải thích nói: "Các ngươi đừng tưởng rằng đột phá cảnh giới, tu luyện thành là yêu ma là có thể trở về báo thù! Các ngươi phải biết rằng trong yêu ma cũng chia đẳng cấp!"
"Có thể trở thành lãnh chúa một phương, đều là yêu ma trung cấp! Nguyên Thần có thể xuất khiếu, thần du thiên ngoại, chớp mắt ngàn..."
Đột nhiên, Thử Đại Vương im bặt.
Hắn thấy được một màn.
Nguyên Thần tóc đỏ cùng hắn tiến vào kia lại lóe lên một cái, hóa thành một đạo hồng quang, sau đó chui vào bên trong mi tâm Tô Tử Mặc!
Tô Tử Mặc đứng dậy, cười giống như không cười nhìn hắn.
Thử Đại Vương há to miệng, tròng mắt suýt chút nữa đã rơi ra!
"Chuyện này, chuyện này, sao có thể có chuyện này, ngươi, ngươi, ngươi không phải..."
Thử Đại Vương muốn nói, ngươi không phải là yêu ma cấp thấp sao, làm sao Nguyên Thần có thể xuất khiếu.
Nhưng lúc này, trong đầu hắn đang vô cùng hỗn loạn, nói chuyện cũng không lưu loát được.
"Chớ khẩn trương."
Tô Tử Mặc đi tới, vỗ vỗ đầu vai Thử Đại Vương, mỉm cười, "Ta tìm ngươi đến cũng không có ác ý. Trước đó ở Khiếu Nguyệt sơn xảy ra xung đột, có trách cũng không trách được ngươi."
"Huống chi, về sau chúng ta có thể thoát khỏi Khiếu Nguyệt sơn, vẫn còn nhờ vào địa đồ của ngươi."
Nghe đến mấy câu này, Thử Đại Vương mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, đặt mông ngồi xuống mặt đất, lúc này cả người đã đầm đìa mồ hôi.
Đối với người trước mắt này, hắn không hiểu nhiều lắm.
Nhưng hắn biết người này ân oán rõ ràng, nếu người này đã nói như vậy thì tuyệt đối sẽ không làm hại tính mạng hắn!
"Mấy vị huynh đệ tìm ta tới làm gì thế?"
Một lát sau, Thử Đại Vương mới dần dần bình tĩnh lại, chủ động hỏi một câu.
Tô Tử Mặc nói: "Tìm ngươi nghe ngóng chút chuyện."
Thử Đại Vương lập tức lộ ra vẻ cảnh giác, con mắt quét tới quét lui trên thân mấy người Tô Tử Mặc, cân nhắc nói: "Mấy vị huynh đệ, thứ cho ta nói thẳng, lúc trước ta cứu các ngươi là xuất phát từ áy náy."
"Nhưng nếu các ngươi muốn lợi dụng ta để gây bất lợi cho Khiếu Nguyệt sơn thì ta lại không thể đồng ý!"
Tô Tử Mặc lạnh nhạt nói: " Khiếu Nguyệt sơn các ngươi đầy rẫy nguy cơ, đã sắp xong rồi nên không cần chúng ta xuất thủ."
"Có ý gì? "
Thử Đại Vương nháy mắt mấy cái.
"Hắc Sa lĩnh, Cuồng Phong động, U Thủy hà!"
Tô Tử Mặc chậm rãi phun ra ba địa danh.
Ba địa danh này chính là ba mảnh lãnh địa xung quanh Khiếu Nguyệt sơn!
Thử Đại Vương khẽ biến sắc, giữ im lặng không lên tiếng.
Tô Tử Mặc nói: "Ngươi là người có tin tức linh thông, chắc hẳn đã sớm biết, ba lãnh địa này có mưu đồ đối với Khiếu Nguyệt sơn. Nếu ba lãnh địa này liên thủ thì Khiếu Nguyệt sơn các ngươi sẽ không còn tồn tại nữa!"
Rất nhiều tin tức đều là do Tô Tử Mặc vừa nghe lén được, sau đó hơi phỏng đoán một chút là có thể đại khái có được đáp án này.
Thử Đại Vương than nhẹ một tiếng, cười khổ nói: "Cũng không cần ba lãnh địa liên thủ, chỉ cần một lãnh địa xuất thủ thì Khiếu Nguyệt sơn đã không ngăn cản nổi rồi."
"Nói một chút về ba lãnh địa kia đi, ngươi đều gì về mấy nơi này." Tô Tử Mặc hỏi.
Thử Đại Vương nói: "Kỳ thật, chỉ cần nhìn địa đồ lãnh địa là có thể nhìn ra, thực lực của ba lãnh địa này đều mạnh mẽ hơn Khiếu Nguyệt sơn."
Thử Đại Vương nói không sai, trên bản đồ biểu hiện phạm vi của lãnh địa Khiếu Nguyệt sơn là nhỏ nhất, bị ba lãnh địa kia kẹp ở giữa.
Thử Đại Vương tiếp tục nói ra: "Khiếu Nguyệt sơn chỉ có hai yêu ma trung cấp, chính là hai vị lãnh chúa chính phó, nhưng theo ta được biết, Cuồng Phong động, Hắc Sa lĩnh đều có hơn năm yêu ma trung cấp!"
"U Thủy hà thần bí nhất, có mấy vị yêu ma trung cấp thì không có ai biết, nhưng lại được công nhận là lãnh địa có thực lực mạnh nhất!"
"Bởi vì, lãnh chúa U Thủy hà là một Hung Giao!"
Nói đến đây, Thử Đại Vương theo bản năng nhìn đám người Tô Tử Mặc một chút.
Không có vẻ giật nảy cả mình hay hoảng sợ biến sắc như hắn dự đoán.
Năm người Tô Tử Mặc biểu hiện quá bình tĩnh, giống như là đang nghe một chuyện cực kỳ bình thường vậy.
"Năm tên này vốn phản ứng trì độn sao?"
Trong lòng Thử Đại Vương oán thầm một câu, hắng giọng rồi lại nhấn mạnh nói ra: "Hung Giao là thuần huyết hung thú, trong cơ thể còn sót lại một tia huyết mạch Long tộc, mặc dù mỏng manh nhưng lại có thể tu luyện thành Chân Long!"
"A."
Năm người lên tiếng, thần sắc vẫn không hề thay đổi.
Tô Tử Mặc cũng coi như nửa Long tộc, đối với loại tồn tại như Hung Giao này, hắn căn bản sẽ không coi vào đâu.
Mấy người hầu tử cũng đều tưngchém giết với Dạ Xoa tộc-là một trong cửu tộc Thái Cổ, tầm mắt tự nhiên cũng vượt qua yêu thú bình thường.
Thử Đại Vương trừng mắt nhỏ, phồng má lại có chút tức giận không rõ.
Vẫn là tiểu hồ ly kịp phản ứng đầu tiền, vỗ tay sợ hãi than nói: "Oa, thuần huyết hung thú đấy, thật là lợi hại!"
"Quá mẹ nó qua loa!"
Thử Đại Vương khóe miệng co quắp động, nhịn không được liếc mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận