Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2490: Khiêu khích trước cửa cung

Viêm Dương tiên quốc.
Trước vương cung có mười mấy vị tu sĩ đứng đấy, đều có tu vi Thiên Tiên.
"Khuynh Thành quận vương, người của chúng ta đã đến đủ rồi, còn chờ ai vậy ?" Trong đám người, một vị Thiên Tiên cửu giai hỏi.
"Không vội, chờ một lát nữa, đến lúc đó các ngươi sẽ biết rõ thôi." Tạ Khuynh Thành khẽ cười một tiếng, thừa nước đục thả câu.
Một vị Thiên Tiên bát giai khác chần chờ một chút, thấp giọng nói: "Khuynh Thành quận vương, ta nghe nói lần này trong mười vị trí đầu trên dự đoán Thiên bảng đã có mấy vị đến, chúng ta đối đầu với bọn hắn căn bản không có phần thắng."
"Chính là tham dự một chút, nghe nói trong Tu La chiến trường cũng có không ít bảo vật, đi vào kiếm chút vận khí thôi, có lẽ đạt được truyền thừa gì đó." Một người khác nói.
"Nghe nói Nguyệt đạo hữu vừa mới đạt được một loại bí pháp truyền thừa, lực chiến đấu tăng mạnh, mượn Tu La chiến trường lần này, có cơ hội xông vào dự đoán Thiên bảng."
Mấy vị tu sĩ đồng thời nhìn sang một vị nam tử tuổi trẻ đứng trong đám người.
Vị nam tử tuổi trẻ này tên là 'Nguyệt Ảnh', trong mắt lóe lên một tia đắc ý, khẽ cười nói: "Chỉ là có cơ hội mà thôi, còn chưa nhất định đâu."
Tạ Khuynh Thành thấy mọi người đều không ôm bất cứ hy vọng nào đối với chuyện hắn đoạt ấn thì cười cười, nói: "Các vị không cần phải nhụt chí, có vị cao thủ mà ta mời đến này, người của chúng ta mặc dù không nhiều, nhưng thực lực tuyệt đối không yếu!"
"Cao thủ gì ? Chẳng lẽ là người trên dự đoán Thiên bảng ?"
Hai mắt mọi người đều sáng lên.
Tạ Khuynh Thành cười mà không nói.
Không bao lâu sau, chỉ thấy nơi xa có một vị thư sinh áo xanh dạo bước đi đến, nhìn như chậm chạp, nhưng trong nháy mắt đã đi đến trước mắt, hơi hơi chắp tay với Tạ Khuynh Thành, lên tiếng chào hỏi.
"Vị này là..."
Một số tu sĩ hơi hơi nhíu mày, mặt lộ vẻ mê hoặc.
Trong đó có một vị tu sĩ đã từng tới vạn năm đại hội, nhận ra người này thì thấp giọng nói: "Càn Khôn thư viện-Tô Tử Mặc!"
Là hắn!
Trong mắt đám người lướt qua một tia kinh ngạc.
Rất nhiều người mặc dù chưa từng gặp Tô Tử Mặc, nhưng cũng đều nghe về danh hào này.
Một trận chiến ở Tuyệt Lôi Thành có ảnh hưởng quá lớn rồi!
Càng huống chi, dự đoán Thiên bảng đã tuyên bố hơn một năm, chiến tích của Tô Tử Mặc mặc dù chỉ có hai trận, nhưng lại có thứ tự xếp hạng rất cao, tự nhiên dễ dàng bị người khác nhớ kỹ.
Nguyệt Ảnh hơi nhíu mày.
Nếu là người trên dự đoán Thiên bảng, hắn còn không có gì để nói.
Nhưng một năm qua, lời đồn liên quan tới Tô Tử Mặc đã nổi lên bốn phía.
Rất nhiều người đều nói thứ tự của hắn trên dự đoán Thiên bảng quá cao.
Hơn nữa đã qua một năm, tất cả người tới khiêu chiến, Tô Tử Mặc đều lựa chọn tránh mà không chiến, như thế lại càng chứng minh cho những lời đồn này.
"Ta tới giới thiệu một chút."
Tạ Khuynh Thành nói: "Chắc hẳn các vị cũng đều nghe qua, vị này chính là Tô Tử Mặc của Càn Khôn thư viện, bây giờ xếp hạng hai mươi bốn trên dự đoán Thiên bảng!"
Đã qua một năm, Tô Tử Mặc không nhận lời khiêu chiến của tất cả người có ý định, làm đánh giá của hắn trên dự đoán Thiên bảng cũng giảm xuống, xếp hạng từ mười bảy hạ xuống đến hai mươi bốn.
Trừ Nguyệt Ảnh ra, tu sĩ còn lại nhao nhao chắp tay.
Mặc kệ lời đồn như thế nào, dù sao Tô Tử Mặc cũng là người trên dự đoán Thiên bảng, bọn hắn ngay cả tư cách lọtvaof dự đoán Thiên bảng cũng không tới!
"Vị này là Nguyệt Ảnh, cũng có thực lực tiến vào dự đoán Thiên bảng."
Tạ Khuynh Thành giới thiệu mười mấy vị Thiên Tiên sau lưng hắn cho Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc hơi hơi chắp tay, gật đầu ra hiệu, xem như bắt chuyện qua.
"Càn Khôn thư viện Tô Tử Mặc, những năm này thật sự là như sấm bên tai, kính ngưỡng đã lâu!"
Nguyệt Ảnh cười cười, nói: "Nghe nói Tô đạo hữu đã qua một năm mà không dám nhận nhận lời khiêu chiến của người đến cửa, hôm nay có thể tới tham gia Tu La chiến trường, thật sự khiến tại hạ cảm thấy có chút ngoài ý muốn."
Nguyệt Ảnh nhìn như đang cười, nói chuyện cũng cực kỳ khách khí, nhưng rõ ràng trong lời nói lại như kẹp thương đeo gậy vậy.
Vẻ mặt Tô Tử Mặc lạnh nhạt, chẳng thèm liếc mắt nhìn người này.
Dù sao cũng là người do Tạ Khuynh Thành mời tới, hắn không thèm để ý.
"Nguyệt Ảnh!"
Tạ Khuynh Thành hơi nhíu mày, thấp giọng nhắc nhở.
Nguyệt Ảnh hơi nhún vai, không nói thêm gì nữa.
Lúc đầu ở đám người này, địa vị của hắn cao nhất.
Bây giờ Tô Tử Mặc đến, thay thế vị trí của hắn làm hắn sinh lòng bất mãn.
"U!"
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng cười khẽ: "Đây không phải là Khuynh Thành đệ đệ à, làm sao, ngươi cũng muốn tiến vào Tu La chiến trường ?"
Tạ Khuynh Thành nghe được giọng nói này cũng không cần quay đầu nhìn lại, đã đoán ra người đến là ai.
Chỉ thấy một đám tu sĩ bay nhanh đến, vừa vặn có đủ một trăm lẻ một người, người cầm đầu mặc áo bào vàng, thân thể to béo, chính là Dịch Thu quận vương của Viêm Dương tiên quốc-Thiên Tiên bát giai!
"Ha ha ha ha!"
Trong nháy mắt, Dịch Thu quận vương mang theo một đám Thiên Tiên cường giả đi đến trước mắt, trông thấy bên Tạ Khuynh Thành chỉ có mười tám vị tu sĩ thì không chút kiêng kỵ cười ha hả.
"Đệ đệ tốt của ta, ngươi chỉ có mất người như thế, còn muốn tiến vào Tu La chiến trường đoạt ấn ?"
Dịch Thu quận vương cười to nói: "Theo ta thì ngươi nhanh về nhà đi, ngươi mang máy người này, ngay cả Linh Hà ấn còn chưa kịp thấy được, đã phải chết ở bên trong rồi!"
"Mẹ nó!"
Ánh mắt Dịch Thu quận vương rơi lên trên người Tô Tử Mặc, trừng lớn hai mắt, thần sắc khoa trương nói: "Không phải chứ, ngươi lại chỉ mời được hơn mười Thiên Tiên, bên trong còn có một tên Thiên Tiên lục giai, là lấy ra để góp đủ số sao ?"
"Ha ha!"
Trong đám người đứng sau Dịch Thu quận vương cũng truyền tới tiếng cười vang.
Trong đám Thiên Tiên sau lưng Dịch Thu quận vương, tu vi thấp nhất cũng là Thiên Tiên bát giai, còn lại đều là Thiên Tiên cửu giai.
Trong suy nghĩ của đám người, đừng nói là Thiên Tiên lục giai, ngay cả Thiên Tiên thất giai cũng không có tư cách tham dự loại tranh đấu cấp bậc này!
Vẻ mặt Tô Tử Mặc vẫn rất bình tĩnh.
Sắc mặt đám người Tạ Khuynh Thành lại khó coi, bị người khinh thường mỉa mai như thế, trong lòng bọn hắn tự nhiên tức giận bất bình.
Chỉ là, đối phương người đông thế mạnh, bọn hắn cũng không dám nói cái gì.
Nguyệt Ảnh hừ lạnh một tiếng, nói: "Đừng nhìn người ta là Thiên Tiên lục giai, nhưng hắn là thiên kiêu cường giả xếp thứ hai mươi bốn trên dự đoán Thiên bảng-Càn Khôn thư viện Tô Tử Mặc!"
Nghe được ba chữ 'Tô Tử Mặc', tiếng cười phía đối diện dần dần giảm đi.
Không ít tu sĩ nhìn Tô Tử Mặc bằng ánh mắt có một tia kinh nghi, một tia cảnh giới.
Chỉ có nam tử có vẻ mặt lạnh lẽo đứng bên cạnh Dịch Thu quận vương kia đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt bắn ra tia sáng lạnh, không thèm che giấu địch ý trong đôi mắt!
"Là hắn!"
Nguyệt Ảnh nhận ra lai lịch của người này, trong lòng run lên.
Xếp thứ sáu mươi bảy trên dự đoán Thiên bảng, - Tích Hàn Kiếm Tiên của Phi Tiên Môn!
Tích Hàn Kiếm Tiên chậm rãi mở miệng: "Đánh giá trên dự đoán Thiên bảng, viết rất rõ ràng, vị Tô Tử Mặc này chỉ có hai trận chiến tích, có thể xếp hạng phía trước, hoàn toàn là bởi vì công phu đào mệnh không tệ."
Đám người lại lần nữa há miệng cười nhạo, nhưng so với tiếng cười không chút kiêng kỵ chế giễu trước đó thì đã thu liễm rất nhiều.
Mặc kệ như thế nào, một trận chiến ở Tuyệt Lôi Thành, đối với tuyệt đại đa số tu sĩ vẫn có sức uy hiếp mạnh mẽ!
Dịch Thu quận vương cố ý hỏi: "So với hắn thì Tích Hàn đạo hữu như thế nào ?"
"Nếu là so đào mệnh thì ta tự nhiên cam bái hạ phong."
Tích Hàn Kiếm Tiên nói: "Nếu là chém giết bình thường, hắn có thể tiếp được mười kiếm của ta, coi như hắn có bản lĩnh!"
Dịch Thu quận vương đập tay, lớn tiếng thu xếp nói: "Khuynh Thành đệ đệ, hay là thế này nhé, trước khi tiến vào Tu La chiến trường cứ để hai vị này tỷ thí một chút ?"
Tạ Khuynh Thành hít sâu một cái, cố gắng đè lửa giận trong lòng xuống, nói: "Chờ tiến vào Tu La chiến trường, tự nhiên có cơ hội giao thủ."
"Ha ha!"
Dịch Thu quận vương cười lớn một tiếng: "Ta đã sớm biết là ngươi không dám! Mẹ ngươi là tiện tỳ từ hạ giới phi thăng, dù trong cơ thể ngươi chảy một nửa huyết mạch của phụ vương, cũng không thay đổi được thực chất ti tiện nhát gan của mẹ ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận