Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 869: Tình thế nghịch chuyển

Ngọn lửa thần thánh không hề ngừng lại, cháy hừng hực!
"A!"
Bá chủ của Huyền Dương Phong nổi giận gầm lên một tiếng, khí huyết ở trong cơ thể cuồn cuộn, gào thét mà lên, sương máu cuồn cuộn, phun trào về phía vết thương trên cánh tay cụt.
Tư tư!
Nhưng huyết mạch vừa mới vọt tới chỗ tay cụt, còn chưa kịp phun ra, đã bị ngọn lửa thần thánh kia đốt thành hư vô, hóa thành từng sợi khói xanh!
Hô!
Pháp lực mênh mông bàng bạc lăn lộn, nghiền ép về phía ngọn lửa thần thánh.
Ngọn lửa thần thánh lấp lóe, thiêu cho pháp lực thủng trăm ngàn lỗ, trong nháy mắt đã bị tán loạn!
Mặc cho Bá chủ của Huyền Dương Phong thúc giục huyết mạch, vận chuyển pháp lực như thế nào, đều không thể dập tắt ngọn lửa thần thánh này ở trên cánh tay!
Cho đến lúc này, Bá chủ của Huyền Dương Phong mới cảm giác được một trận đau đớn như khoan vào tim, khó có thể chịu đựng!
Đầu hắn chảy đầy mồ hôi, trơ mắt nhìn cánh tay của mình, bị ngọn lửa thần thánh kia cắn nuốt từng chút một, lại không thể làm gì!
Bá chủ của Huyền Dương Phong dường như đã đau đến ngất đi.
Trong chớp mắt, ngọn lửa thần thánh này đã thiêu đốt tới chỗ khuỷu tay, vẫn không có xu thế dập tắt, ngược lại còn bùng cháy mạnh!
Nếu như không còn thủ đoạn nào khác, ngọn lửa thần thánh này sẽ thuận theo cánh tay của hắn, lan tràn lên trên người hắn, thậm chí có thể sẽ đốt cháy cả thân thể của hắn thành tro bụi!
Bá chủ của Huyền Dương Phong cắn chặt răng, vẻ độc ác trong mắt chợt lóe lên.
Đột nhiên!
Hắn từ trong túi trữ vật lấy ra một thanh trường đao tỏa ra khí lạnh thấu xương, mặt lạnh lên, vận chuyển pháp lực, trở tay hung hăng chém một đao lên trên vai của chính mình!
Phốc phốc!
Sương máu dâng trào!
Một cánh tay đang bị ngọn lửa thiêu đốt bắn lên cao, sau đó lại rơi xuống mặt đất, rất nhanh đã bị đốt thành một đống tro tàn.
Thân hình của Bá chủ của Huyền Dương Phong, lắc lư một cái, sắc mặt lại tái nhợt thêm một chút.
Tay cụt!
Vì giữ lại thân thể này, hắn tự mình ra tay, chém xuống cánh tay của chính mình!
Quá độc ác!
Không có phần tàn nhẫn quyết đoán này, hắn cũng không thể sống tới hôm nay!
Ở trong bụi cỏ cách đó không xa, Tô Tử Mặc đang kịch liệt đau nhức, xương cốt dường như sắp rời ra từng mảnh, vảy rồng ở trên người đã rút đi, máu thịt ở ngực be bét.
May mắn ở bước ngoặt cuối cùng, hắn đã kịp hóa rồng.
Nếu không, một chưởng kia của Bá chủ của Huyền Dương Phong đánh xuống, có thể đã đánh xuyên qua lồng ngực của hắn!
Pháp lực mang theo phía trên đó, thậm chí có thể xuyên thấu qua thân thể của hắn, tuỳ tiện xâm nhập vào trong thức hải, phá hủy Nguyên thần của hắn!
Mà bây giờ, mặc dù đã cản được một chưởng kia của Bá chủ của Huyền Dương Phong, hắn cũng không còn lại bao nhiêu chiến lực nữa rồi.
Nói đúng ra, hắn thậm chí ngay cả khí lực chạy trốn cũng không có.
Tô Tử Mặc giãy dụa đứng dậy, móng vuốt Thần Hoàng đã biến mất không thấy đâu nữa, tay phải khôi phục lại như lúc ban đầu, khí huyết lưu thông, cố gắng chữa trị thương thế ở trong cơ thể.
Hắn nhìn cánh tay cụt của Bá chủ của Huyền Dương Phong, trong lòng than nhẹ, nói thầm một tiếng đáng tiếc.
Dù sao cũng là một chiêu bất ngờ.
Chúa tể một phương, còn khó đối phó hơn so với trong tưởng tượng của hắn, cũng mạnh mẽ hơn quá nhiều!
Tô Tử Mặc sinh ra ý nghĩ thối lui.
Lúc trước hắn phóng thích Huyết Độn Thuật chạy trốn, nhìn như là chật vật, nhưng tất cả đều ở trong tầm khống chế của hắn.
Thậm chí, ở bước ngoặt cuối cùng này, hắn sinh ra sát tâm đối với chúa tể một phương, muốn nghịch thiên mà đi, chém giết người kia ở nơi này!
Chỉ tiếc, cuối cùng cũng không thể thành công.
Bây giờ, ngay cả móng vuốt Thần Hoàng cũng không thể trấn giết Bá chủ của Huyền Dương Phong, hắn cũng chỉ có thể rút đi!
Trên người hắn, đã không còn lá bài tẩy gì, có thể uy hiếp được chúa tể một phương nữa.
Nhưng trong túi trữ vật của hắn, còn có hai tấm phù lục mà lão tăng ở Táng Long Cốc cho hắn—— Đại Tiểu Na Di Phù.
Đại Na Di Phù, chính là năm đó Đại Càn Đế Quốc mời một vị tông sư phù lục luyện chế ra, có thể vượt qua đại vực, trực tiếp truyền tống về Đại Càn Đế Cung.
Nhưng lúc này, không thích hợp sử dụng Đại Na Di Phù.
Tình huống ở Vạn Yêu Đại Hội bên kia, còn không rõ ràng.
Sống chết của bọn Hầu Tử vẫn còn không biết, hắn không yên tâm được.
Huống chi, nếu như hắn đột nhiên đi thẳng một mạch, bọn Hầu Tử không rõ ràng chi tiết, chỉ sợ sẽ nổi điên, sẽ gây ra phiền phức lớn.
Tiểu Na Di Phù, tùy ý truyền tống.
Khoảng cách sẽ không quá xa, nhưng ít ra có thể thoát khỏi nguy cơ trước mắt!
Lúc trước, Lâm Huyền Cơ chính là dựa vào một tờ Tiểu Na Di Phù, mang theo hắn và Dạ Linh, từ một trong các cấm địa là Long Hài Chi Cốc trốn thoát.
Tô Tử Mặc khẽ động ý nghĩ, bàn tay sờ về phía túi trữ vật.
Ngay lúc này, biến đổi lạ đột nhiên xuất hiện!
Bàn tay của Tô Tử Mặc còn chưa kịp đụng lên túi trữ vật, đã thấy Yêu khí ở trước mặt cuồn cuộn, một con cự mãng phun ra lưỡi màu đỏ tươi, mở cái miệng rộng, lộ ra răng nanh, từ mặt đất chui ra!
Tê!
Trong lòng Tô Tử Mặc kinh hãi.
Hắn bị Bá chủ của Huyền Dương Phong vỗ lên trên ngực một chưởng, nội phủ bị trọng thương, coi như là kịp phản ứng, thân thể cũng đã chậm một bước.
Con đại mãng này thuận theo mắt cá chân hắn, nhanh chóng quấn lên, từng vòng một, trói chặt Tô Tử Mặc tại chỗ.
Yêu khí biến mất.
Tô Tử Mặc cúi đầu nhìn lại, con đại mãng này đúng là một loại Pháp khí kiểu dây thừng biến hóa mà thành, sớm đã bị Bá chủ của Huyền Dương Phong phóng ra.
Tô Tử Mặc mới vừa đứng dậy, món Pháp khí này đã xuất hiện, trói hắn chặt chẽ lại!
Mặc dù lúc trước Bá chủ của Huyền Dương Phong chủ quan, bị Tô Tử Mặc phế bỏ một cánh tay, nhưng khi hắn toàn lực đối phó, mặc kệ là kinh nghiệm hay là thủ đoạn, đều cao minh hơn hắn nhiều lắm!
Trong lòng Tô Tử Mặc run lên.
Hắn không nghĩ tới, Bá chủ của Huyền Dương Phong phản kích, lại quả quyết như thế, thủ đoạn lại nhiều như vậy!
Hắn thử nghiệm co gân cốt lại, nhưng sợi dây thừng trên người này cũng co vào theo, căn bản là không cho hắn một chút khe hở nào để thoát thân ra ngoài!
Không có gì bất ngờ xảy ra, sợi dây thừng này có lẽ là dùng gân của loài Mãng tộc nào đó luyện chế thành, vô cùng dẻo dai.
Một khi trói lại, pháp lực đều sẽ bị giam cầm, căn bản là không có cách nào tránh thoát!
Tiểu Na Di Phù ngay ở trong túi trữ vật bên hông, nhưng hai tay của Tô Tử Mặc bị sợi gân mãng này trói lại, pháp lực bị phong cấm, căn bản là không đụng tới được!
Tình huống đột nhiên quay ngược trở lại!
Tình thế bây giờ, đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn.
Chém giết Bá chủ, thắng thì tất nhiên là không tệ.
Nhưng nếu thua, người chết đạo tan tành, cái giá này cũng quá lớn!
Tô Tử Mặc đã không còn tâm trí để hối hận nữa, chỉ có thể cố gắng suy nghĩ kế thoát thân.
Bá chủ của Huyền Dương Phong chậm rãi đi tới, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn khuôn mặt hơi có vẻ thanh tú ở cách đó không xa kia, trong lòng dâng lên hận ý vô tận!
Mặc kệ là như thế nào, một trận chiến này, cuối cùng người thắng là hắn.
Nhưng toàn bộ quá trình, lại vô cùng hung hiểm!
Hắn suýt nữa gãy ở trong tay một Yêu ma cấp thấp!
Hơn nữa, vì trấn giết một Yêu ma cấp thấp, hắn đã mất đi một cánh tay, cái giá này, không khỏi cũng quá lớn!
Rất nhanh, ánh mắt của Bá chủ của Huyền Dương Phong, lại trở nên có chút nóng bỏng.
Nếu như có thể lợi dụng tất cả mọi thứ trên người Mặc Yêu, kể cả máu thịt cốt tủy, bí pháp bí thuật, hắn một lần có thể đột phá cảnh giới, tu luyện thành Đại Yêu, sẽ có thể tay cụt mà mọc lại, khôi phục thân thể!
Khi đó, hắn mới tính là bên thắng chân chính!
Trong lúc suy nghĩ, Bá chủ của Huyền Dương Phong đã đi tới trước mặt Tô Tử Mặc.
Thân hình của hắn gầy gò mà cao lớn, từ trên cao nhìn xuống nhìn xuống Tô Tử Mặc, ánh mắt lại mang theo một tia lạnh lùng, một chút hưng phấn, một tia tàn nhẫn.
Hắn không hề lo lắng Tô Tử Mặc sẽ phản kích.
Bởi vì, bị sợi gân mãng này quấn quanh, Tô Tử Mặc căn bản là không có cách nào ra tay!
Huống chi, trải qua trận giao thủ vừa rồi, lúc này hắn đã hoàn toàn thu hồi lòng khinh thị.
Dù cho phải đối mặt với Tô Tử Mặc đã bó tay chịu chết, Bá chủ của Huyền Dương Phong cũng luôn tập trung đề phòng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận