Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 810: Nghiền ép

Ầm!
Hai cỗ thần thức hung hăng va chạm vào nhau, bộc phát ra một tiếng vang kinh thiên động địa, trong hư không hiện ra một cơn sóng khí lăn tăn rung động rồi dần lan rộng ra!
Cổ thụ bốn phía xung quanh bị cơn sóng khí này lướt qua đều lập tức đổ gãy!
Thanh niên áo bào đen vốn đang vô cùng tự tin, nhàn nhã ôm cánh tay đứng đó, chỉ còn chờ Tô Tử Mặc vẫn lạc, nhưng hắn không ngờ lại gặp phải trùng kích như thế!
Trong lúc hắn vội vàng không kịp chuẩn bị, thanh niên áo bào đen bị một luồng lực lớn đánh bay, lăn lộn mấy vòng ở giữa không trung đến mức suýt đã ngã xuống đi.
Tô Tử Mặc cũng phải lui lại mấy bước mới dừng được!
Lần thần thức va chạm này, hai người cân sức ngang tài!
Bầy yêu xôn xao!
Dù là yêu thú hay người tu chân đều có kiến thức giống nhau chính là yêu ma cấp thấp căn bản không thể phát động thần thức công kích.
Nguyên Thần của yêu ma cấp thấp là yếu ớt nhất.
Nếu rời khỏi nhục thân, ra bên ngoài chỉ cần phơi gió phơi nắng cũng rất dễ dàng vẫn lạc.
Nguyên Thần yếu ớt như thế nên cường độ thần thức có thể tản ra vốn có hạn, không có khả năng phát động công kích!
Nhưng một màn bây giờ đã vượt qua nhận biết của bầy yêu.
Thanh niên áo bào đen ổn định thân hình, trên mặt đầy vẻ chấn kinh.
Làm sao có thể?
Một yêu ma cấp thấp sao lại có cường độ thần thức đạt tới mức như thế!
Phải biết rằng hắn là yêu ma trung cấp đấy!
Hai người chênh lệch ròng rã một đại cảnh giới!
Người này có thể va chạm cùng thần trí của hắn mà lại không rơi vào thế hạ phong!
Trên thực tế, thanh niên áo bào đen không biết rằng Tô Tử Mặc mới vừa bước vào Nguyên Ảnh cảnh, pháp lực cải tạo Nguyên Thần, nhục thân và huyết mạch còn chưa hoàn thành.
Nói cách khác, bây giờ Tô Tử Mặc còn không bằng cả Nguyên Ảnh cảnh.
Nếu hắn tiếp tục tu luyện một thời gian, đợi cảnh giới ổn định lại, ba bộ công pháp


m Thần thiên
》《

Tử Điện Quyết
》《

Đại Nhật Như Lai Kinh


đỉnh cấp rèn luyện hai Nguyên Thần, chỉ là lần trùng kích này, thanh niên áo bào đen đã suýt bị trọng thương!
"Thú vị."
Sau khi trải qua khiếp sợ, thanh niên áo bào đen lập tức trấn định lại, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc rồi chậm rãi nói: "Ta muốn xem xem trên người của ngươi có bí mật gì!"
"Ngươi sợ là phải trá giá bằng mạnh sống của chính mình để nhìn!"
Tô Tử Mặc cười lạnh một tiếng, thân hình lóe lên, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt thanh niên áo bào đen, bàn tay che trời nhô ra, đánh xuống đỉnh đầu của thanh niên áo bào đen!
"Muốn chết!"
Thanh niên áo bào đen nheo mắt lại, không lùi không tránh, trở tay đánh ra một quyền, đón đỡ bàn tay của Tô Tử Mặc.
Khi quyền chưởng va chạm với nhau, khóe miệng thanh niên áo bào đen hơi vểnh lên, trong mắt lóe lên vẻ đắc ý.
Hắn lật bàn tay một cái, hàn quang lấp lóe rồi đột nhiên bắn ra một chiếc gai đen dài ba tấc!
Chiếc gai đen này vừa mới lộ ra đã tản ra một mùi tanh.
Phía trên dính kịch độc!
Lần biến chiêu này cực kỳ đột nhiên.
Thanh niên áo bào đen nghĩ lần này Tô Tử Mặc hẳn là phải chết!
Cho dù là yêu ma trung cấp bị chiếc gai đen này đâm trúng thì cũng khó thoát khỏi cái chết!
Không ngờ, sắc mặt Tô Tử Mặc không hề thay đổi, giống như đã sớm phát giác ra.
Gió thu chưa thổi ve sầu đã biết.
Có linh giác hỗ trợ, Tô Tử Mặc đã sớm phát hiện ra nguy hiểm!
Trong nháy mắt khi gai đen bắn ra ngoài, hắn cũng lập tức biến chiêu, cong ngón tay búng ra, móng tay như là thép tinh nặng nề đụng trên gai đen!
Coong!
Cả hai va chạm vao nhau lại truyền ra tiếng kim loại va chạm!
Cả người thanh niên áo bào đen run lên, suýt nữa đã không cầm nổi gai đen khiến nó tuột tay bay đi!
Tê!
Khí lực thật lớn!
Trong lòng thanh niên áo bào đen hoảng hốt.
Chỉ cong ngón búng ra mà lực lượng đã có thể bắn bay gai đen trong tay hắn!
Nếu một chưởng này thật sự rơi xuống, đầu của hắn chỉ sợ đều sẽ bị nện đến mức chia năm xẻ bảy!
Tạch tạch tạch!
Thanh niên áo bào đen thật nhanh chóng quyết định, trong cơ thể truyền đến tiếng vang động, giống như đang kéo duỗi gân cốt.
Yêu khí phun trào ra, hắn lắc mình biến hoá, giữa không trung hiện ra một con bọ cạp độc lớn cỡ một con trâu!
Đại chiến đến lúc này, thanh niên áo bào đen rốt cục đã lộ ra bản thể.
Lại là một con bọ cạp tu luyện thành tinh.
Cả người con bọ cạp này đen kịt, trên người dường như khoác một tầng áo giáp đen kịt sáng loáng, nhìn có vẻ cứng rắn kiên cố không phá vỡ nổi, đao thương bất nhập.
Bên ngoài khôi giáp còn có một lớn gai ngược chằng chịt, rõ ràng là có dính kịch độc khiến người ta không có chỗ xuống tay!
Đương nhiên dễ thấy nhất là đôi càng chân lớn như gọng kìm trước người bò cạp đen, lớn gần bằng một phần ba thân bọ cạp!
Càng chân không ngừng đóng mở phát ra tiếng vang bang bang!
Chỉ cần bị càng chân này cắt trúng thì thân thể nào cũng không ngăn cản nổi, đều sẽ bị cắt thành hai nửa!
Huyễn hóa ra bản thể, lực chiến đấu của thanh niên áo bào đen đã đạt tới đỉnh phong!
"Lộ ra bản thể của ngươi để cho ta xem, nếu không lát nữa ngươi không có cơ hội đâu!"
Thanh niên áo bào đen nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, lạnh lùng nói.
Tô Tử Mặc ngửa mặt lên trời cười to rồi nói: "Giết thì không cần huyễn hóa ra bản thể!"
"Cuồng vọng!"
Thanh niên áo bào đen giận dữ, hai càng chân lớn đen kịt không ngừng vung vẩy, chém giết tới.
Gió tanh đập vào mặt.
Hai càng chân bọ cạp vung vẩy ở giữa không trung, không ngừng tiến tới.
Nhưng thân pháp Tô Tử Mặc linh động, hai càng chân liên tục tiến công nhưng đều thất bại, chỉ nghe thấy tiếng 'Bang bang ' liên tiếp vang lên.
Đôi càng bọ cạp này có thể sử dụng như kéo lớn, cũng có thể xoay tròn như chiến phủ, quả thật là biến hóa đa dạng!
Đánh lâu không xong nhưng thanh niên áo bào đen lại không hề nhụt chí, cũng không sốt ruột, ánh mắt lạnh lẽo như đang chờ đợi một cơ hội.
Tô Tử Mặc lần thứ hai tránh thoát đôi càng của bọ cạp, giữa không trung đột nhiên hiện lên một vòng ô quang!
Chớp mắt đã áp sát!
Một mùi tanh khiến người ta nôn mửa đập vào mặt.
Những yêu thú đứng gần, ngửi được khí tức này chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, cả người co quắp trên mặt đất, làn da, dần dần hiện ra vẻ đen nhánh!
Đây là sát chiêu của bọ cạp tộc!
Toàn thân bọ cạp đều là độc, đuôi bọ cạp là nơi chứa kịch độc nhất!
Một vòng ô quang này chính là đuôi bọ cạp do thanh niên áo bào đen đâm tới!
Thanh niên áo bào đen này có tâm cơ âm trầm, trước đó vẫn luôn che giấu đuôi bọ cạp, khi nãy tấn công cũng chỉ để dụ Tô Tử Mặc mất cảnh giác.
Bây giờ hắn mới đánh ra một kích trí mạng!
Chỉ là, thanh niên áo bào đen không hề nhìn thấy vẻ bối rối nào trên mặt của Tô Tử Mặc, giống như độc ở đuôi bọ cạp đối với người này không có một chút ảnh hưởng gì!
Thanh niên áo bào đen làm sao biết được rằng Tô Tử Mặc tu luyện bí điển Đại Hoang Yêu Vương, huyết mạch đã đạt tới cảnh giới như hải triều, lại có huyết mạch Long tộc, khí huyết chỉ thoáng vận chuyển thì khí độc này đã không tới gần được.
Đừng nói là độc ở đuôi bọ cạp này, cho dù là kịch độc mạnh hơn cũng đều không làm gì được hắn!
Ánh mắt Tô Tử Mặc ngưng lại, đột nhiên nhô bàn tay ra, hiểm lại càng hiểm né được độc châm trên đuôi bọ cạp, trực tiếp cầm lấy đuôi bọ cạp!
Độc châm trên đuôi bọ cạp là bộ phận sắc nhọn nhất trên người bọ cạp tộc.
Không ít bọ cạp tinh đều sẽ tế luyện đuôi bọ cạp thành bản mệnh Pháp khí.
Tô Tử Mặc né được độc châm ở đuôi bọ cạp, bàn tay nắm chặt đuôi bọ cạp, cánh tay chấn động, lực lượng khổng lồ tràn vào trong thân thể thanh niên áo bào đen.
Khí lực trên người thanh niên áo bào đen lập tức tán loạn, trong lúc nhất thời khó mà phản kháng!
Tô Tử Mặc căn bản không cho hắn cơ hội thở dốc, bàn tay nắm chặt đuôi bọ cạp, cánh tay vung mạnh, ở giữa không trung lập tức xẹt qua một đường cong to lớn, thân thể thanh niên áo bào đen hung hăng đập xuống mặt đất!
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn.
Trên mặt đất xuất hiện một hố to, bùn đất vẩy ra!
"A... A..."
Thanh niên áo bào đen kêu lên kêu thảm thiết, sau đó là tiếng rên rỉ đứt quãng.
Hắn cảm giác thân thể của mình giống như đều đã tan thành từng mảnh.
Lục phủ ngũ tạng đều đã lệch vị trí!
Nội phủ bị thương, thanh niên áo bào đen khục ra máu tươi, cơ thể đã đau đến mức muốn ngất đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận