Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1177: Ép cận chiến

Pháp khí màu đen này giống như một bát sắt móc ngược, phía trên có khắc một đường vân thần bí, lộ ra chín lỗ thủng.
Ánh mắt Tô Tử Mặc co lại.
Pháp khí màu đen này chính là Ly Hỏa Tráo hơn một trăm năm trước Huyền Vũ Đạo Quân cướp đi từ trong tay tiểu hồ ly!
Không ngờ Ly Hỏa Tráo này lại có thể ngăn cản được lực sát phạt của Thanh Liên kiếm!
Lúc này, hai đại pháp khí va chạm, Thanh Liên kiếm đã tản ra, một lần nữa biến thành năm mươi tư hạt thanh liên tử, trở lại trong thức hải Tô Tử Mặc.
Đến tận lúc này, quần tu mới phản ứng được, trong đám người không ngừng ô lên từng tiếng xôn xao!
"Hoang Võ quá độc ác, vừa đi lên đã phóng xuất ra sát chiêu nhằm vào Nguyên Thần!"
"Đúng là quá nguy hiểm rồi, nếu Huyền Vũ Đạo Quân phản ứng chậm một chút thì có lẽ đã bị một kiếm này chém chết rồi!"
Nghe tiếng nghị luận chung quanh, trong lòng Huyền Vũ Đạo Quân cũng thấy hoảng sợ.
Vừa rồi thật sự là mạng sống như treo trên sợi tóc!
Trên mặt Huyền Vũ Đạo Quân không nhịn được lộ ra một nụ cười, lòng bàn tay nâng Ly Hỏa Tráo, nói: "Hoang Võ, ta có thể tu luyện đến một bước này chỉ trong hơn một trăm năm là vì may mắn có món bảo vật này!"
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Hắn vốn nghĩ rằng Huyền Vũ Đạo Quân có thể tu luyện tới Pháp Tướng cảnh trong thời gian ngắn như vậy, có lẽ là đã chiếm được cơ duyên gì đó.
Hóa ra là bởi vì Ly Hỏa Tráo này!
Nếu không bất ngờ gì xảy ra thì món bảo vật này có lẽ là vật của Ngọc phi, có thể có uy lực này cũng chẳng có gì lạ.
"Lúc trước, ta nhớ bảo vật này là đoạt từ trong tay một hồ ly?"
Huyền Vũ Đạo Quân không thể che hết vẻ đắc ý trong mắt, cười to nói: "Thật sự không cờ Ly Hỏa Tráo này lại đúng là một chí bảo hiếm có! Ha ha ha!"
Trong đám người, tiểu hồ ly nắm chặt móng vuốt nhỏ, vẻ mặt đầy phẫn nộ, tức giận trừng mắt nhìn Huyền Vũ Đạo Quân, hận không thể dùng ánh mắt giết chết người này!
"Ngọc Chân nương nương, ngươi nhìn dáng vẻ đáng ghét kia của lão ta kìa, thật đáng giận!"
Con ngươi của tiểu hồ ly đảo loạn, nói: "Ngọc Chân nương nương, chính là lão bắt nạt ta, nếu không người xuất thủ giúp ta đoạt lại Ly Hỏa Tráo đi?"
Bạch y nữ tử dường như nhìn thấu tâm tư của tiểu hồ ly, cười như không cười nói ràng: "Ngươ muốn ta xuất thủ trợ giúp vị Tô công tử này chứ gì."
"Không có."
Tiểu hồ ly có chút chột dạ, nhỏ giọng nói: "Ta chính là muốn sớm lấy lại Ly Hỏa Tráo."
"Ngươi không phải đã đánh cược cùng ta, nói vị Tô công tử này có thể giúp ngươi đoạt lại sao? Vậy ta vẫn không nên nhúng tay, cứ chờ ở đây nhìn kết quả." Bạch y nữ tử lạnh nhạt nói.
Tiểu hồ ly bĩu môi không nói gì nữa.
"Hôm nay cũng đúng lúc để ngươi nếm thử uy lực của Ly Hỏa Tráo này!"
Trên chiến trường, Huyền Vũ Đạo Quân lại lần nữa vọt về phía Tô Tử Mặc, ném Ly Hỏa Tráo trong tay tới Tô Tử Mặc!
"Mau!"
Huyền Vũ Đạo Quân quát khẽ một tiếng, đầu ngón tay bắn ra một luồng pháp lực, chui vào bên trong Ly Hỏa Tráo.
Hô!
Ly Hỏa Tráo lớn lên theo gió, quay tròn trên không trung, gần như chỉ trong chớp mắt đã bắn tới đỉnh đầu Tô Tử Mặc!
Tô Tử Mặc biến sắc.
Ly Hỏa Tráo này chính là bảo vật của Ngọc phi, hắn cũng không dám để cái lồng này chạm vào!
Tô Tử Mặc đập tay vào trên túi trữ vật, láy ra một ngọn núi màu xám đen.
Thượng Cổ dị bảo-Huyền Từ Sơn!
Hắn muốn mượn lực lượng của Huyền Từ Sơn để kiềm chế Ly Hỏa Tráo lại.
Nhưng từ khi Huyền Từ Sơn đánh tới, Ly Hỏa Tráo lại không nhúc nhích tí nào, không hề chếch đi chút nào!
"Không tốt!"
Trong lòng Tô Tử Mặc cảm thấy nặng nề.
Ly Hỏa Tráo dùng kim loại chế ra, nhưng trên đại lục Thiên Hoang có một số tài liệu kim loại hiếm thấy, căn bản không bị huyền từ hấp dẫn!
Nói cách khác, Huyền Từ Sơn không có chút tác dụng nào đối với Ly Hỏa Tráo, !
Loại cấp bậc chém giết này, chỉ cần một phán đoán sai lầm là có khả năng rơi xuống hạ phong, thậm chí là thân vẫn đạo tiêu!
Một bóng đen lớn phủ xuống.
Ở giữa Ly Hỏa Tráo tản một lực hút cường đại, hình thành một tràng vực, Tô Tử Mặc căn bản không thể tránh thoát!
Mà Huyền Vũ Đạo Quân đã nhân cơ hội này vọt tới gần!
Trong chốc lát, thế cục đã nghịch chuyển!
Tô Tử Mặc rơi vào nguy hiểm!
"Nương nương, người mau ra tay đi!"
Tiểu hồ ly sốt ruột, vội vàng thúc giục một tiếng: "Người chỉ cần thu Ly Hỏa Tráo lại là được, còn lại cứ giao cho công tử!"
Bạch y nữ tử không bị lay động, lắc đầu nói: "Ly Hỏa Tráo mất đi vốn là do hắn, hắn tự tay cầm về là đương nhiên."
"Huống chi, là hắn ước chiến Huyền Vũ, ta ra tay can thiệp thì tính là gì ? Nếu ngay cả cửa này mà hắn cũng không qua được thì sau này làm sao hắn có thể bảo vệ được ngươi ?"
"Đi!"
Đúng lúc này, trên chiến trường truyền đến một tiếng quát nhẹ.
Chỉ thấy trong thức hải của Tô Tử Mặc có một đài sen màu xanh bay ra, sáu vòng cánh hoa nở rộ tản ra ánh sáng, hung hăng va chạm với Ly Hỏa Tráo!
Tạo Hóa Thanh Liên!
Hai đại pháp khí va chạm với nhau phát ra một tiếng vang thật lớn!
Ly Hỏa Tráo muốn bao phủ xuống, mà Tạo Hóa Thanh Liên lại muốn bắn lên, gắt gao chống đỡ Ly Hỏa Tráo!
Hai đại pháp khí đấu sức với nhau, trong lúc nhất thời lại khó phân thắng bại!
Nhưng vì một lát trì hoãn như thế, Huyền Vũ Đạo Quân đã giết tới gần, khí huyết mãnh liệt, đánh tới một quyền với lực lượng không có gì sánh kịp!
Tô Tử Mặc chỉ có thể trở tay đánh ra một quyền để đớn đỡ.
Ầm!
Từng quyền va chạm.
Huyết nhục với huyết nhục, xương cốt cùng xương cốt va chạm vào nhau, phát ra tiếng vang rợn người!
Khí huyết của Huyền Vũ Đạo Quân rõ ràng cường đại hơn rất nhiều, hoàn toàn áp chế được Tô Tử Mặc!
"Ừm!"
Tô Tử Mặc kêu lên một tiếng đau đớn, phải lui lại nửa bước.
Huyền Vũ Đạo Quân bước lên, hai tay ở trước ngực đánh xuống, giống như đang ôm ấp một tòa núi cao lớn rồi ấn xuống, hét lớn một tiếng: "Bão Sơn quyền!"
Ôm núi mà đến, lực lượng kinh khủng ầm ầm kéo tới!
Lúc này, tất cả kỹ xảo đều đã vô ích.
Tô Tử Mặc giơ hai tay lên chặn lại.
Oanh!
Toàn thân Tô Tử Mặc đại chấn, một luồng lực lượng điên cuồng tràn vào cơ thể, lục phủ ngũ tạng chấn động, khí huyết cuồn cuộn!
Thân hình của hắn bay ra ngoài.
"Cuối cùng vẫn bị ép vào cận chiến rồi."
"Từ khi Hoang Võ tái tạo nhục thân thì vẫn yếu đi chút, bị Huyền Vũ Đạo Quân bắt lấy sơ hở, chắc là sẽ bị đánh chết rồi!"
"Không sai, với lực chiến đấu của Huyền Vũ Đạo Quân, ông ta sẽ không cho Hoang Võ bất kỳ cơ hội phản kích nào!"
Quần tu thấy cảnh này đều ầm ĩ nghị luận.
Trên thực tế, cũng không phải vì Thanh Liên chân thân không đủ mạnh.
Thanh Liên chân thân được Thái Cổ thần tuyền tẩm bổ đã khá cường đại, đủ để nghiền ép tất cả tu sĩ cùng giai.
Nếu như Huyền Vũ Đạo Quân có tu vi Phản Hư cảnh, Tô Tử Mặc dựa vào Thanh Liên chân thân cũng nắm chắc có thể đối cứng mà không rơi hạ phong!
Nhưng huyết mạch của Thanh Liên chân thân lại tương đối bình thường.
Bây giờ gặp được Huyền Vũ Đạo Quân có tu vi Pháp Tướng cảnh, hai người chênh lệch một đại cảnh giới, lực lượng bộc phát tự nhiên sẽ kém rất nhiều.
Nhưng dù rơi vào hạ phong, trên mặt Tô Tử Mặc cũng không hề có vẻ gì bối rối.
Thân sen làm xương, lá sen vì da, lại dung hợp rất nhiều Thượng Cổ pháp khí, Huyền Vũ Đạo Quân muốn khiến Thanh Liên chân thân bị trọng thương cũng không phải chuyện dễ!
Tô Tử Mặc còn đang chờ đợi thời cơ!
Huyền Vũ Đạo Quân bước tiến lên, giống như giòi trong xương, căn bản không cho Tô Tử Mặc cơ hội kéo dài khoảng cách.
"Vạn Quân chỉ!"
Huyền Vũ Đạo Quân lại lần nữa đánh ra một kỹ pháp cận chiến kinh khủng!
Trên ngón tay của ông ta lóe ra ánh sáng, hung hăng đánh tới phía Tô Tử Mặc!
Đây đâu phải là ngón tay gì chứ.
Đây quả thực chính là một thần trụ xuyên qua trời xanh mà!
Loại lực lượng này, sao huyết nhục chi khu có thể chống cự chứ!
Nhưng đúng lúc này, trong lòng Tô Tử Mặc lại hiện lên một tia báo động, nheo cặp mắt lại.
Gặp nguy hiểm!
Nguy hiểm còn đáng sợ hơn so với Vạn Quân chỉ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận