Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1840: Thông Linh Pháp Bảo

Đấu giá hội tiếp tục tiến hành, sau một phen tranh đoạt kịch liệt, nữ tử mặc váy lam của Chấn Lôi đường tốn ba trăm vạn hạt Ngưng Nguyên đan mới mua được bản « Thiên Lôi Long Hổ Kinh » kia.
Sau đó, trên đấu giá hội lần lượt đưa ra một số tiên đan, phù lục, pháp bảo, từng kiện từng kiện được đấu giá.
Giá sau cùng của mỗi một kiện bảo vật đều tầm mấy trăm vạn hạt Ngưng Nguyên đan!
Các thế lực lớn, đông đảo tu sĩ cũng có ra tay.
Nhưng các thế lực lớn rõ ràng đều thu liễm, chờ đợi bảo vật áp trục sau cùng-Lá Sa La thụ!
Đúng lúc này, lại có một vật phẩm được bày lên.
Vật này nhìn có vẻ ảm đạm không có ánh sáng, giống như một mặt kính trên một đỉnh đồng bị rơi xuống.
Tô Tử Mặc vốn không có cảm giác gì đối với mặt kính kia.
Nhưng ngay khi mặt kính kia được mang lên, thanh đồng phương đỉnh bên trong thức hải của hắn lại truyền đến một tia dị động!
"Ừm ?"
Tô Tử Mặc hơi híp mắt lại.
Trước đó, trong túi trữ vật của tên tiểu đầu mục Ác Lang quân phát hiện ra một thanh kiếm gãy, thanh đồng phương đỉnh cũng có loại dị động này.
Về sau, thanh đồng phương đỉnh trực tiếp dung luyện đoạn kiếm gãy kia!
Ngay sau đó, Thần Long khắc trên một mặt thanh đồng phương đỉnh đã thức tỉnh, truyền thụ cho hắn một loại thân pháp cực kỳ cường đại-Chân Long Cửu Thiểm!
Chữa trị thanh đồng phương đỉnh, rõ ràng cần có một chút pháp bảo binh khí.
Nhưng Tô Tử Mặc thu thập một số Huyền giai pháp bảo, bất luận là phẩm giai gì, bỏ vào trong thanh đồng phương đỉnh đèu sẽ không có bất kỳ phản ứng nào.
Hắn vẫn luôn không hiểu rõ thanh đồng phương đỉnh cần pháp bảo cùng binh khí loại hình nào.
"Đây là cái gì?"
"Đây chỉ là một mảnh vỡ, có chỗ nào đặc biệt ?"
Phía dưới đã có tu sĩ không nhịn được hiếu kỳ, lớn tiếng hỏi.
Nữ tử lụa mỏng cười duyên một tiếng, nói: "Chư vị an tâm chớ vội, trả lời ta một vấn đề trước. Chư vị có biết phía trên Thiên Tiên là cảnh giới gì không?"
Trong đám người, lập tức an tĩnh lại.
Đông đảo tu sĩ nhìn nhau, đều có vẻ mặt mê hoặc.
Bọn hắn chỉ biết rõ, Huyền Tiên, Địa Tiên cùng Thiên Tiên.
Đừng nói là phía trên Thiên Tiên, ngay cả cường giả Địa Tiên, bọn hắn đều chưa từng gặp qua.
"Nghe nói là Chân Tiên ?"
Cũng không lâu sau, trong đám người vang lên một giọng nói, là thiếu chủ Huyền Quang môn thử nói một câu.
"Không sai!"
Nữ tử che lụa mỏng khẽ gật đầu, nói: "Phía trên Thiên Tiên chính là cường giả Chân Tiên! Chư vị có biết rõ, cường giả Chân Tiên sử dụng pháp bảo phẩm giai gì không?"
Đám người nhao nhao lắc đầu, khe khẽ bàn luận.
Vị thiếu chủ Huyền Quang môn kia chợt nghĩ ra điều gì đó, lại lên tiếng: "Mọi người đều biết, Huyền Tiên sử dụng Huyền giai pháp bảo, Địa Tiên sử dụng địa giai pháp bảo, Thiên Tiên sử dụng thiên giai pháp bảo, cứ thế mà suy ra, Chân Tiên có lẽ dùng chính là pháp bảo chân giai!"
"A..."
Trên bàn tiệc chỗ cao, truyền đến một tiếng cười nhạo.
"Đúng là vô tri."
Đám người Lưu thống lĩnh nhìn thiếu chủ Huyền Quang môn bằng ánh mắt giống như đang nhìn một kẻ ngốc, vẻ mặt đầy khinh thường.
Trước mặt vô số người, thiếu chủ Huyền Quang môn bị chế giễu như thế, khiến khuôn mặt hắn đỏ bừng lên, chỉ cảm thấy mất hết mặt mũi.
Nhưng đối phương là thống lĩnh của Long Uyên Thành, hắn cũng không dám tức giận, chỉ có thể cúi đầu, hơi cắn răng, trong lòng ngầm bực.
Nữ tử che lụa mỏng trầm giọng nói: "Chân Tiên cường giả sử dụng binh khí, tên là thông linh pháp bảo, còn được xưng là linh bảo!"
Thông linh pháp bảo!
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động.
Hắn đột nhiên nhớ lại, ban đầu ở trên Thiên Hoang đại lục, khi Điệp Nguyệt ứng chiến với rất nhiều cường giả thượng giới, đã từng có một cái chuông cổ hạ xuống.
Điệp Nguyệt từng quát lớn rằng chân thân của ngươi không dám hạ xuống, chỉ dùng một cái thông linh pháp bảo để thăm dò!
Nói như thế thì người xuất thủ kia có lẽ là một vị cường giả Chân Tiên!
Nữ tử che lụa mỏng nói tiếp nói: "Cái gọi là thông linh pháp bảo, có ý là trong pháp bảo đã sinh ra linh tính, linh thức!"
"Dạng pháp bảo như thế này có uy lực cực lớn, có rất nhiều huyền diệu không tưởng tượng được! Mà mặt kính kia chính là mảnh vỡ từ linh bảo!"
Pháp bảo bình thường cũng chỉ là một binh khí, chỉ là tử vật.
Nhưng thông linh pháp bảo, lại là một vật sống, có sinh mệnh của mình !
Hai mắt Tô Tử Mặc tỏa sáng, đột nhiên tỉnh ngộ.
Thanh đồng phương đỉnh có lẽ chính là một thông linh pháp bảo!
Bởi vì chiếc đỉnh này khi không có Tô Tử Mặc thao túng mà có thể tự dung luyện binh khí, để chữa trị cho tự thân!
Đây chính là một loại linh tính!
Đây chính là thông linh trong truyền thuyết!
Cùng lúc đó, Tô Tử Mặc cũng mơ hồ suy đoán ra một chuyện.
Nếu muốn chữa trị thanh đồng phương đỉnh cần có binh khí, thấp nhất cũng phải là thông linh pháp bảo!
Năm đó, trong lúc phi thăng lên thượng giới, cường giả ra tay chặn giết hắn, rõ ràng còn mạnh hơn Chân Tiên, chính là Tiên Vương mà nữ tử thần bí nhắc tới!
Thanh đồng phương đỉnh chính thôn phệ dung luyện một binh khí của tiên vương, mới có thể chữa trị một mặt nắp đỉnh.
Với thực lực trước mắt của Tô Tử Mặc, căn bản không có cơ hội tiếp xúc đến binh khí Tiên Vương, ngay cả thông linh pháp bảo, hắn cũng chỉ chiếm được một mảnh vỡ mà thôi.
Nếu muốn hoàn toàn chữa trị thanh đồng phương đỉnh thì con đường còn rất xa.
"Cho dù là mảnh vỡ linh bảo, cũng đã hoàn toàn bị phế đi, chẳng có tác dụng gì."
"Mảnh vỡ này có thể lấy ra làm gì ?"
"Khẳng định là vô dụng, nếu là bảo vật chân chính, nào đến phiên chúng ta, các thượng tiên trong thành đã sớm lưu lại rồi."
Nữ tử che lụa mỏng nói xong, đám người phía dưới cũng bắt đầu nghị luận.
Nữ tử che lụa mỏng khẽ cười nói: "Mặc kệ như thế nào, đây cũng là mảnh vỡ của một thông linh pháp bảo, sẽ có chỗ huyền diệu gì, chỉ có người mua nó mới từ từ tìm hiểu được."
"Vật này bao nhiêu tiền ?"
Có người hỏi thăm.
"Giá khởi điểm của mảnh vỡ linh bảo này là một trăm vạn hạt Ngưng Nguyên đan, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một vạn." Nữ tử che lụa mỏng nói.
Đám người nhao nhao lắc đầu.
Không ai muốn tiêu phí phí một trăm vạn hạt Ngưng Nguyên đan chỉ để mua về một mảnh vỡ không có tác dụng gì.
Sau khi nữ tử che lụa mỏng nói xong, lại không có người nào đấu giá cả.
"Ta trả một trăm vạn."
Đúng lúc này, trong đám người truyền đến một giọng nói.
Đám người theo tiếng kêu nhìn lại, vậy mà lại là tu sĩ mặc áo xanh muốn tranh đấu cùng Đinh Úc!
Từ Uyển cũng có chút kinh ngạc nhìn Tô Tử Mặc.
Nàng không ngờ Tô Tử Mặc yên lặng cả đêm, vậy mà lại ra tay muốn mua một mảnh vỡ linh bảo nhìn như không dùng được kia.
Mảnh vỡ linh bảo kia ở trong tay người khác có lẽ sẽ vô dụng, nhưng đối với Tô Tử Mặc thì lại có tác dụng lớn!
"Người này đúng là tâm lớn, đã sắp phải chết rồi mà vẫn còn tham gia đấu giá đâu."
"Đúng đấy, hắn cũng không nghĩ một chút, lát nữa sẽ sống sót bằng cách nào."
Không ít tu sĩ lắc đầu chế giễu.
"Vị đạo hữu này ra giá một trăm vạn, còn có người trả cao hơn sao?"
Nữ tử che lụa mỏng nhìn chung quanh bốn phía, cất giọng hỏi.
"Một trăm lẻ một vạn!"
Đúng lúc này, Đinh Úc mở miệng, cười híp mắt nhìn Tô Tử Mặc, đầu hơi ngẩng cao, trong ánh mắt tràn đầy ý khiêu khích cùng trêu tức.
Mảnh vỡ linh bảo này, hắn căn bản không thèm.
Bây giờ mở miệng, chính là cố ý nâng giá tiền lên!
Hắn cũng không trả nhiều, chỉ thêm một vạn mà thôi.
Vẻ mặt Tô Tử Mặc không thay đổi, lạnh nhạt mở miệng: "Ba trăm vạn."
Xoạt!
Trong đám người truyền đến tiếng xao động.
Không ai ngờ được tu sĩ mặc áo xanh nhìn không chút thu hút nào lại có thể cầm ra ba trăm vạn hạt Ngưng Nguyên đan!
Phải biết rằng người này chỉ là Huyền Tiên ngũ giai.
Một Huyền Tiên ngũ giai, lấy đâu ra nhiều Ngưng Nguyên đan như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận