Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1468: Trộm sách

Ông lão thuyết thư kỳ vọng đối với Tô Tử Mặc cực lớn.
Đương nhiên, cũng đúng như ông lão thuyết thư nói, đây là biến số, Tô Tử Mặc muốn trưởng thành đến cấp độ để chư hoàng trong thiên hạ đều thần phục, con đường còn rất dài.
Mà bây giờ, bố cục trên đại lục Thiên Hoang đang nhanh chóng thay đổi.
Thời gian cho Tô Tử Mặc, đã không còn nhiều lắm.
Vừa nói, ông lão thuyết thư đã dẫn mọi người đã tiến vào bên trong Huyền Cơ Cung.
Ở bên ngoài, vẫn không thể nhìn thấy toàn cảnh Huyền Cơ Cung.
Tiến vào Huyền Cơ Cung, mới thật sự có thể cảm nhận được cảm giác lắng đọng của thời gian, những tông môn thế lực khác không thể bằng được!
"Ừm ?"
Đột nhiên, ông lão thuyết thư nhíu nhíu mày, khẽ kêu một tiếng, chuyển động ánh mắt, rơi vào một khu vực của Huyền Cơ Cung.
Tô Tử Mặc cũng phóng mắt nhìn lại.
Ở khu vực kia có một tòa cung điện to lớn đứng sừng sững, cao tới trăm trượng, chia thành chín tầng, mỗi một tầng đều đủ để chưa mười mấy vạn người!
Trên bảng hiệu của cung điện có viết ba chữ to —— Tàng Thư Điện.
"Lão đầu tử, sao thế ?"
Lâm Huyền Cơ thấy vẻ mặt của ông lão thuyết thư khác thường, thuận miệng hỏi một câu.
"Có người ngoài từng tới đây."
Sắc mặt ông lão thuyết thư hơi trầm xuống, nói lời kinh người!
"A?"
Lâm Huyền Cơ giật nảy mình, hỏi: "Ý gì ? Có người ngoài chạy đến Tàng Thư Điện rồi?"
Phải biết là bên trong Tàng Thư Điện giữ rất nhiều cổ tịch bí điển.
Quan trọng nhất ở bên trong không chỉ là công pháp gì bí điển, càng có rất nhiều sử sách truyện ký!
Tàng Thư Điện là trọng địa của Huyền Cơ Cung, ngay cả cung chủ Huyền Cơ Cung, cũng không thể tùy tiện bước vào trong đó!
Nếu có người ngoài tiến vào Tàng Thư Điện, bản lĩnh của người này còn cao đến đâu!
"Ta qua đó nhìn một chút!"
Thân hình Lâm Huyền Cơ khẽ động, nói một câu, muốn chạy tới.
"Người sớm đã đi rồi."
Ông lão thuyết thư hừ lạnh một tiếng: "Những người trong cung này đúng là một đám củi mục, bị người đùa bỡn xoay quanh, người ngoài chạy tới Tàng Thư Điện mà vẫn không biết!"
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ là hắn ?"
Ông lão thuyết thư hơi gật đầu, nói: "Không có gì bất ngờ xảy ra thì huyết mạch của những tu sĩ vẫn lạc ở ngoài Huyền Cơ Cung cũng là do người này luyện hóa."
Đại Minh tăng!
Một nghi hoặc sau cùng trong lòng Tô Tử Mặc, rốt cục đã được giải rồi.
Lúc đầu, hắn cũng có chút hoài nghi, nếu Đại Minh tăng vì luyện hóa huyết mạch, cần gì bày ra một cái bẫy như vậy.
Thứ nhất là vì một trận chiến này không tạo ra nhiều huyết mạch.
Thứ hai, đây là ở trước Huyền Cơ Cung, chấp nhận nguy hiểm to lớn chạy đến nơi đây đến luyện hóa huyết mạch, thật sự là được không bù mất, không phù hợp với tính cách của Đại Minh tăng.
Đến lúc này, Tô Tử Mặc mới hiểu được.
Đại Minh tăng bày ra chuyện này, để hắn chạy đến trước Huyền Cơ Cung, đại chiến cùng quần tu Huyền Cơ Cung, mục tiêu chân chính căn bản không phải luyện hóa huyết mạch, mà là Tàng Thư Điện của Huyền Cơ Cung!
Bây giờ nghĩ đến, luyện hóa huyết mạch trước Huyền Cơ Cung, có lẽ chỉ là sau khi Đại Minh tăng đi vào Tàng Thư Điện thì tiện tay làm.
Nếu như Thiên Cơ không sử dụng « Luyện Huyết Ma Kinh », có lẽ còn có cơ hội sống sót.
Nhưng trong lúc kịch chiến cùng Yến Bắc Thần, một khi thôi động « Luyện Huyết Ma Kinh », nhất định sẽ xảy ra bất trắc!
Thiên Cơ coi Đại Minh tăng là đối thủ lớn nhất.
Nhưng từ đầu đến cuối, Đại Minh tăng đều không thèm để ý tới Thiên Cơ, chỉ là một động tác tiện tay, đã lấy mạng của truyền nhân xuất sắc nhất trong Huyền Cơ Cung!
"Tiền bối có biết rõ người này là ai ?"
Tô Tử Mặc thử thăm dò hỏi nói.
"Ta từng thôi diễn qua."
Ông lão thuyết thư dừng lại một chút, lắc đầu nói: "Nhưng không suy tính ra, người này rất lợi hại."
Lần này sau khi ông lão thuyết thư hiện thân, Tô Tử Mặc luôn cảm giác chính là ông ấy không gì không biết, không có gì không làm được, thông hiểu cổ kim.
Nhưng lúc này ông lão thuyết thư lại nói không thể thôi toán ra thân phận của Đại Minh tăng!
Bây giờ, chân chính biết rõ Đại Minh tăng, chỉ sợ chỉ có Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc do dự rồi một chút, cũng không nói thân phận Đại Minh tăng cho ông lão thuyết thư.
Mặc kệ như thế nào, Đại Minh tăng cũng đã từng cứu mạng hắn.
Hơn nữa, trước mắt Đại Minh tăng là chính hay là tà, ngay cả Tô Tử Mặc đều không dám xác định.
"Đi thôi, đi Tàng Thư Điện nhìn thử xem đã mất đi vật gì rồi."
Ông lão thuyết thư nhàn nhạt nói một câu, mang theo đám người Tô Tử Mặc tới trước Tàng Thư Điện.
Ông lão thuyết thư nhẹ nhàng phất ống tay áo, cửa đại điện lập tức mở ra.
Trên mặt đất ở cửa ra vào, có hai thân ảnh nằm đó, bị trói chặt đến mức không thể động đậy.
Hai người này dường như còn bị hạ cấm ngôn chú pháp gì đó, miệng không thể nói, chỉ có thể trừng mắt nhìn ông lão thuyết thư.
"Sư huynh, sư đệ, các ngươi..."
Lâm Huyền Cơ sửng sốt một chút.
Hai người này chính là hai đệ tử khác của ông lão thuyết thư, Địa Cơ cùng Hoàng Cơ.
"Mặc dù ta biết rõ không hay, nhưng không biết vì sao, ta lại rất muốn cười! Ha ha ha ha!"
Lâm Huyền Cơ phình bụng cười to.
Vẻ mặt hai tu sĩ kia đầy xấu hổ, cả khuôn mặt đã đỏ bừng.
Ông lão thuyết thư duỗi ngón tay ra, cách hư không vẽ hai lần trên người của hai người.
Sợi dây trói hai người, trong nháy mắt đã bị cắt thành vài đoạn.
Phải biết rằng hai vị tu sĩ này đều là Hợp Thể cảnh, dây thừng có thể trói chặt bọn hắn, cũng là tuyệt vật phi phàm, bây giờ lại bị ông lão thuyết thư tiện tay phế đi!
Hai người đứng dậy, chạy đến trước mặt ông lão thuyết thư, trực tiếp quỳ xuống.
"Sư tôn, đệ tử không thể bảo vệ cẩn thận Tàng Thư Điện, tội đáng chết vạn lần! Mời sư tôn trừng phạt!"
Địa Cơ không ngừng dập đầu.
Vẻ mặt Hoàng Cơ xấu hổ, nhỏ giọng nói: "Sư tôn, đệ tử khiến ngài mất mặt rồi."
Tô Tử Mặc thầm nghĩ trong lòng: "Ông lão thuyết thư đánh giá đúng là không sai, Địa Cơ này có tính cách cứng nhắc, gò bó theo khuôn phép, Hoàng Cơ lại trung thực đôn hậu."
"Đứng lên đi, việc này không trách các ngươi."
Ông lão thuyết thư cũng không có ý trách cứ, hỏi tiếp nói: "Các ngươi có biết hắn đến Tàng Thư Điện làm gì không?"
"Đệ tử không biết."
Hoàng Cơ thành thành thật thật đáp nói: "Nhưng người này không ở trong Tàng Thư Điện bao lâu đã rời đi rồi, hắn nói, lần này hắn đến đây, là muốn mượn « Huyền Thiên Lục ». Chờ xem hết, nhất định sẽ trả lại, hơn nữa tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài!"
Huyền Thiên Lục!
Tô Tử Mặc âm thầm líu lưỡi.
Đây chính là căn bản để Huyền Cơ Cung lập tông!
Linh Lung tiên tử sáng tạo, bao hàm toàn diện, vạn cổ Nhân Hoàng cuối cùng tiến hành hoàn thiện, mới thành hình.
Không ngờ hôm nay lại bị Đại Minh tăng trộm rồi đi!
Việc này đúng là chuyện lớn!
Ông lão thuyết thư không tiến vào đại điện, chỉ nhắm mắt cảm thụ một phen, rồi gật đầu một cái, nói: "Huyền Thiên Lục quả thật bị hắn cầm đi."
"Đệ tử đáng chết! Đệ tử đáng chết!"
Địa Cơ lại quỳ xuống, không ngừng dập đầu, trên trán đều là vết máu, cũng không có ý ngừng lại.
"Sư huynh, ngươi mau dậy đi, đầu óc đừng đập hỏng."
Lâm Huyền Cơ vội vàng tiến lên, cưỡng ép lôi Địa Cơ từ trên mặt đất dậy.
"Ha ha."
Ông lão thuyết thư đột nhiên cười một tiếng.
Địa Cơ cùng Hoàng Cơ đều như rơi vào sương mù, hai người đang hối hận muốn chết rồi, không biết sao ông lão thuyết thư còn có thể cười được.
"Thật sự là lợi hại."
Ông lão thuyết thư tán thưởng một tiếng: "Thế mà chạy đến bên trong Huyền Cơ Cung ta, trộm đi Huyền Thiên Lục, bội phục bội phục."
"Sư tôn, sao người còn khen hắn, Huyền Thiên Lục mất đi, đây chính là chuyện lớn!" Hoàng Cơ nhịn không được hỏi.
"Được rồi, tùy hắn đi."
Ông lão thuyết thư bật cười lớn, nói: "Người này thật thú vị, chỉ nói là mượn sách đọc. Hơn nữa hắn còn hứa hẹn sẽ không truyền ra ngoài, sẽ trả lại mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận