Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1689: Đại chiến

Những năm gần đây, Đế Vũ vẫn luôn không ngừng tìm kiếm Tô Tử Mặc.
Đế Vũ bỏ chạy tìm đường sống, đến khi tỉnh táo lại, cũng rất nhanh đã hiểu ra, Sát Tự quyết trên Nhân Hoàng pháp chỉ khẳng định đã tiêu tán, không có chút lực uy hiếp nào đối với hắn.
Đế Vũ cũng không phải phát điên.
Mà ngược lại, trong lòng Đế Vũ hiểu rõ, đây là cơ hội duy nhất của hắn!
Nếu không thể trấn sát Hoang Võ trước khi Hoang Võ phong hoàng, vậy chờ đến khi Hoang Võ phong hoàng rồi lại lần nữa xuất thế, ngày đó chính là ngày chết của hắn!
Hắn biết rõ, Hoang Võ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!
Vì tìm ra Hoang Võ, thậm chí hắn đã mời cả Ẩn hoàng đi ra!
Trên ốc đảo, Đế Vũ đạp không mà đứng, nhìn vị trí Tô Tử Mặc, sắc mặt âm trầm.
"Hoang Võ phong hoàng, không có cơ hội rồi, Đế Vũ, thu tay lại đi."
Đúng lúc này, trong hư không bên cạnh vang lên một giọng nói, nhưng không có bất kỳ bóng dáng nào xuất hiện!
Trên ốc đảo này không phải có một người mà là hai người!
Nhưng hành tích của một người khác lại hoàn toàn hòa làm một thể cùng thiên địa, không có chút sơ hở nào!
Ẩn hoàng của Ẩn Sát Môn!
Đế Vũ lắc lắc đầu, nói: "Không, còn có cơ hội! Hoang Võ chỉ mới lĩnh ngộ một đạo thần thông loại chữa khỏi, không có lực uy hiếp gì tới chúng ta, chỉ cần chúng ta liên thủ lại thì nhất định có thể trấn sát Hoang Võ!"
Ẩn hoàng khẽ lắc đầu, nói: "Ta đã tới tuổi xế chiều, không muốn mạo hiểm nữa."
"Ẩn hoàng, ngươi yên tâm!"
Đế Vũ nói: "Lần này trừ chúng ta, còn có Thi hoàng cũng sẽ xuất thủ! Chỉ cần chúng ta cẩn thận bố trí, Hoang Võ nhất định phải chết!"
"Huống chi, dù thất bại, ngươi cũng không bị ảnh hưởng gì. Dùng thủ đoạn của ngươi, nếu ngươi muốn che giấu tung tích thì trong thiên hạ này có ai có thể tìm ra vị trí của ngươi!"
"Hoang Võ là một bảo tang lớn, nếu thắng, chúng ta có thể chia nhau bảo vật trên người hắn! Tạo Hóa Thanh Liên đoạt thiên địa tạo hóa, nếu ngươi có thể ăn được hạt sen thì thọ nguyên có thể sẽ tăng vọt đấy!"
Sau một hồi trầm mặc, giữa không trung mới truyền tới một tiếng: "Tốt!
...
Trên đài sen màu xanh, Tô Tử Mặc từ từ mở hai mắt ra.
Hắn cũng cảm nhận được khí tức cường đại từ phía Tây truyền đến.
Không cần thăm dò, hắn cũng biết người kia nhất định là Đại Minh tăng!
Hắn vừa mới phong hoàng, Đại Minh tăng lập tức đuổi kịp.
Tô Tử Mặc biết rõ đây là câu trả lời của Đại Minh tăng đối với chuyện hắn phong hoàng!
Với tính tình kiêu ngạo của Đại Minh tăng, sao hắn có thể chấp chận thua kém được chứ.
Tô Tử Mặc từ từ đứng dậy, Tạo Hóa Thanh Liên hóa thành một tia sáng, toàn bộ tràn vào cơ thể hắn.
Trong Thanh Liên chân thân có một lực lượng vô cùng cường đại sôi trào đến mức muốn tràn ra, Tô Tử Mặc không nhịn được ngửa mặt lên trời thét dài!
Sau khi lĩnh ngộ ra tuyệt thế thần thông, lực lượng của tuyệt thế thần thông đã cải tạo nhục thân huyết mạch, thậm chí là Nguyên Thần quá lớn.
Lực lượng của Thanh Liên chân thân ít nhất đã tăng lên gấp đôi!
Được rất nhiều tiểu thần thông, đại thần thông, thậm chí là tuyệt thế thần thông tẩy lễ cọ rửa, Tạo Hóa Thanh Liên cũng dần dần phát triển đến cấp bát phẩm đỉnh phong.
Hơi đáng tiếc một chút là Tạo Hóa Thanh Liên vẫn không thể đột phá đến cửu phẩm.
Nhưng dù là như thế, Thanh Liên chân thân bát phẩm đỉnh phong cũng đủ để chặn lại hoàng khí!
Tô Tử Mặc thét lên như thế, không chỉ muốn phát tiết mà còn muốn tuyên chiến!
Hắn cảm ứng được thương thế trên người Cơ Yêu Tinh, trên những vết thương kia, còn lưu lại khí tức từ phép thuật thần thông của Ẩn Sát Môn.
Hắn tuyên chiến với Đế Vũ, với Ẩn hoàng, với tất cả những kẻ muốn dồn hắn vào chỗ chết!
Lần này Tô Tử Mặc xuất quan, dù Đế Vũ không chủ động tới tìm hắn, hắn cũng sẽ tìm kiếm Đế Vũ để chấm dứt tất cả ân oán!
Tô Tử Mặc phá quan mà ra, một đường sải bước về phía Tây, căn bản không thèm che giấu khí tức trên thân.
"Hoang Võ phong hoàng, đây là muốn lập uy!"
"Mau đuổi theo, nhất định có một trận đại chiến sắp xảy ra đấy!"
Bên trong chiến trường Thượng Cổ có không ít Đại Thừa Lão Tổ, đều đi theo sau lưng Tô Tử Mặc, đuổi sát không bỏ.
Mặc dù thân pháp tốc độ của bọn hắn không thể so sánh với Tô Tử Mặc, nhưng trên người Tô Tử Mặc luôn tràn ra ánh sáng màu xanh.
Những Lão Tổ kia chỉ cần đuổi theo ánh sáng màu xanh kia thì sẽ không lạc.
Hai canh giờ sau.
Trong mắt Tô Tử Mặc sáng ngời.
Chỉ thấy ở chân trời xa xa bắn ra một huyết quang tà ác đến cực điểm, xông lên trời, đối lập với hà quang màu xanh của hắn.
Đế Vũ đến rồi!
Đông!
Đúng lúc này, ở một phía khác có một tiếng vang thật lớn, mặt đất đều run rẩy theo, dường như có người nào đó đang gióng trống trời!
Tô Tử Mặc khẽ liếc mắt.
Chỉ thấy ở chân trời phía xa đột nhiên có một thân ảnh cao lớn khôi ngô nhảy ra.
Trên vai thân ảnh này có khiêng một quan tài màu vàng xanh nhạt lớn, đang vọt về phía Tô Tử Mặc!
Thân ảnh kia không giống như đang bước đi, mà là nhảy lò cò.
Mỗi một lần nhảy lên, đều sẽ vượt qua mấy chục trượng, rơi ầm ầm xuống mặt đất rồi lại lần nữa nhảy lên!
Từng tiếng 'Thùng thùng' vang lên, chính là do người này đạp xuống mặt đất.
Người này còn chưa tới gần, Tô Tử Mặc đã ngửi được một luồng khí xác thối nồng đậm, làm người ta buồn nôn.
"Thi hoàng à."
Vẻ mặt Tô Tử Mặc không chút thay đổi.
Đừng nói chỉ có Thi hoàng và Đế Vũ hiện thân, dù hôm nay có mười người tám kẻ là Hoàng giả tới, hắn cũng không sợ hãi!
"Hóa ra ngươi chính là Hoang Võ, nhìn cũng không có gì đặc biệt, chỉ có da mịn thịt mềm thôi, hắc hắc."
Thi hoàng khiêng quan tài, nhảy tới cách đó không xa, nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc rồi nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra một hàng răng vàng bén nhọn.
Đế Vũ đến nơi này, trên người tràn ngập huyết quang.
Chuyện hắn tu luyện « Luyện Huyết Ma Kinh » đã bại lộ, lúc này, hắn cũng không cần che giấu nữa.
"Cũng chỉ có hai ngừoi các ngươi sao?"
Hoang Võ nhìn hai người, vẻ mặt lạnh nhạt, hỏi một câu.
"Hai chúng ta cũng đủ để giết ngươi!"
Đế Vũ chậm chậm nói: "Hoang Võ, ngươi cho rằng luyện thành một đạo Sinh Sôi Không Ngừng là có thể vô địch cùng giai sao ? Ta cho ngươi biết, ngươi còn kém xa lắm!"
"Giết!"
Đế Vũ hét lớn một tiếng.
Đế Vũ trở tay rút từ trong túi trữ vật ra một cây phất trần, cách hư không quất tới Tô Tử Mặc, ba ngàn tơ bạc dường như hóa thành vô số lưỡi dao, muốn chém Tô Tử Mặc đến mức chia năm xẻ bảy!
"A..."
Vẻ mặt Tô Tử Mặc lạnh nhạt, khép hai ngón lại, ngưng tụ kiếm quyết, hung hăng chém một nhát về phía Đế Vũ!
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Trong chớp mắt, trong kiếm chỉ bắn ra ba ngàn đạo Thiên Sát kiếm khí, đâm tới ba ngàn tơ bạc kia!
Chỉ va chạm trong nháy mắt, ba ngàn tơ bạc đã bị Thiên Sát kiếm khí chặt đứt!
Thiên Sát kiếm khí nghịch thế xông lên, đâm tới Đế Vũ!
Bạch!
Một đạo hắc ảnh đột nhiên bắn lên, vừa vặn chặn lại ba ngàn đạo Thiên Sát kiếm khí.
Đinh đinh đang đang!
Ba ngàn kiếm khí đã đâm vào bóng đen này, truyền đến tiếng kim loại va chạm, tia lửa tung tóe.
Là Thi hoàng bên cạnh xuất thủ, ném quan tài trong tay tới mới chặn lại ba ngàn đạo Thiên Sát kiếm khí!
"Rống!"
Ba ngàn kiếm khí đâm vào quan tài kia, dường như đã đánh thức một tồn tại cực kỳ hung tàn, trong quan tài truyền ra một tiếng gào thét đầy tức giận!
Ầm ầm!
Một luồng lực lượng khổng lồ đụng vào quan tài, trực tiếp đụng bay nắp quan tài.
Một chiến thi sinh ra cánh thịt, từ bên trong quan tài nhảy ra ngoài, thân hình cao lớn, mặt xanh răng nanh, đầu lưỡi cực dài, bên miệng chảy ra dịch nhờn!
Đây là một bộ thi thể La Sát tộc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận