Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1194: Ước chiến

"Chuyện này..."
Trưởng lão Thương Long tộc lắc đầu nói: "Chúng ta cũng không biết."
Mặc dù bọn hắn biết rõ, quá trình xung đột giữa thiếu chủ Vu tộc cùng Tô Tử Mặc, nhưng lại không rõ tại sao thiếu chủ Vu tộc lại xuất thủ với Tô Tử Mặc.
Nguyên nhân trong chuyện này, chỉ sợ chỉ có Tô Tử Mặc rõ ràng.
Long Thương hơi ghé mắt, thâm ý sâu sắc nhìn Tô Tử Mặc.
Lúc trước hắn đã nhìn ra điều kỳ hoặc trong đó, trưởng lão Vu tộc có thể nghĩ đến cũng là bình thường.
Hạt trưởng lão nói: "Nơi này là Long Hài cốc, xuất thủ với một Long tộc sẽ có kết cục gì, đồ đần cũng biết rõ! Thiếu chủ bị điên rồi nên chính mình muốn chết à!"
"Long tộc không phải muốn dùng cách nói hoang đường như vậy để lấp liếm cho qua chứ?"
Tứ trưởng lão Chúc Long tộc hít sâu một hơi, nói: "Mặc dù hoang đường, nhưng lúc đó có không ít Long tộc ở đó đều thấy rõ rõ ràng ràng."
"Loại lời này ta sẽ tin tưởng ?"
Hạt trưởng lão cười lạnh nói: "Nói như thế có nghĩa là ngươi đang nói cho ta biết thiếu chủ của tộc ta cố ý chạy đến Long Hài cốc các ngươi tìm chết!"
"Chúng ta đều là một trong chín đại hung tộc, chư vị cũng nên rõ lí lẽ làm người."
Hạt trưởng lão lạnh nhạt nói ràng: "Ta thật sự muốn hỏi chư vị một chút, thiếu chủ Long tộc các ngươi chạy đến Quỷ Chú mộ địa tộc ta, lại chết không minh bạch ở chỗ ta, chúng ta cũng giải thích như thế, các ngươi sẽ từ bỏ ý đồ sao ?"
Trưởng lão ngũ mạch Long tộc liếc mắt nhìn nhau, không nói gì.
Thương Long tộc trưởng lão trầm ngâm một chút, nói: "Hạt trưởng lão, việc đã đến nước này, song phương cũng đều cho là mình phải, cũng sẽ không có kết quả gì, ngươi muốn như thế nào, không ngại nói thẳng ra."
"Thiếu chủ của tộc ta bỏ mình, tự nhiên là muốn hung thủ đền mạng, nợ máu trả bằng máu!"
Hạt trưởng lão chậm rãi nói ràng.
"Điều này không có khả năng!"
Tứ trưởng lão Chúc Long tộc quả quyết phản đối.
Hạt trưởng lão nhếch môi, lộ ra mấy cái răng vàng khè, nói: "Thiếu chủ của tộc ta bỏ mình, để cho Long tộc các ngươi đền một mạng là đã nhượng bộ rồi!"
"Nếu thiếu chủ chết ở bên ngoài, cho dù là ức vạn sinh linh chôn cùng cũng không đủ!"
Tứ trưởng lão Chúc Long tộc lắc đầu nói: "Ngươi không cần nghĩ, Long Chúc chính là thiếu chủ Chúc Long nhất mạch, tuyệt đối sẽ không đền mạng!"
Toàn bộ quá trình, Tô Tử Mặc đều thờ ơ lạnh nhạt.
Hắn thân là Long tộc hậu bối, cũng không có cơ hội nói chuyện.
Từ đầu đến cuối, đều là Tứ trưởng lão Chúc Long tộc che chở hắn, đối chọi cùng Hạt trưởng lão, mà không rơi hạ phong!
"Thật thú vị."
Hạt trưởng lão liếc qua Tô Tử Mặc, ngửi trong không khí một chút, cười như không phải cười nói: "Nếu như ta không đoán sai, thì long huyết trong cơ thể Long Chúc này căn bản không hề thuần!"
Vẻ mặt trưởng lão ngũ mạch Long tộc khẽ biến.
Đây đúng là sự thật.
Cho tới bây giờ, Tô Tử Mặc vẫn không thể huyễn hóa ra hình thái long thân hoàn chỉnh!
Hạt trưởng lão nói: "Long tộc đã sa đọa như thế rồi, thế mà để một di chủng huyết mạch không thuần, ngồi lên vị trí thiếu chủ rồi!"
Câu nói này thốt ra, sắc mặt mấy trưởng lão ngũ mạch Long tộc đều có chút khó coi.
Long Chung-Trưởng lão Cầu Long tộc hừ lạnh một tiếng, nói: "Đó là chuyện của Chúc Long nhất mạch, bốn mạch Long tộc khác không có loại tình huống này!"
"Nói như thế thì một di chủng huyết mạch không thuần, đền mạng cho thiếu chủ của tộc ta thì có gì không ổn ?"
Hạt trưởng lão nói: "Thế nào, Chúc Long nhất mạch các ngươi thật sự không có người nào, cứ như vậy nhìn trúng di chủng này?"
Trưởng lão của Thương Long tộc, Ứng Long tộc, Ly Long tộc đều không nói gì.
Bình thường, nếu dùng một di chủng Long tộc đổi lấy tình hữu nghị cùng Vu tộc, giải trừ lần xung đột này thì cũng không có gì không ổn, cũng tuyệt đối là một chuyện đáng giá.
Nhưng di chủng Long tộc này lại có chút khác biệt.
Đầu tiên, hắn là thiếu chủ của Chúc Long nhất mạch.
Tiếp theo, hắn vẫn là đệ nhất Tiềm Long bảng!
Quan trọng nhất chính là Chúc Long nhất mạch cực kỳ coi trọng kẻ này, có thỏa hiệp hay không vẫn phải nhìn ý của Chúc Long nhất mạch.
Cho nên, trưởng lão ba mạch này đều không nói gì.
Long Chung-Trưởng lão Cầu Long tộc lại có chút ý động, nói: "Theo ta..."
"Không được!"
Tứ trưởng lão Chúc Long tộc đã nhìn ra suy nghĩ trong lòng Long Chung, cũng không chờ ông ta nói xong đã trực tiếp bác bỏ.
"Vu tộc muốn phải đền bù tổn thất gì, đều có thể thương lượng điều kiện. Nhưng hắn là thiếu chủ Chúc Long nhất mạch, muốn hắn đền mạng thì căn bản không có khả năng!"
Tứ trưởng lão Chúc Long tộc nói bằng ngữ khí kiên định, không thể nghi ngờ!
Cục diện giằng co không thôi.
Sắc mặt Hạt trưởng lão cũng hoàn toàn trầm xuống.
Long Thương vẫn luôn đều không nói gì.
Không phải hắn không có tư cách.
Hắn có huyết mạch ngũ trảo Thần Long, có thể ngồi ở trong đại điện này chứng tỏ địa vị gần như ngang bằng với trưởng lão ngũ mạch!
Hắn không nói gì, chỉ bởi vì trong lòng hắn, cũng không tán thành đề nghị của Hạt trưởng lão.
Mệnh của thiếu chủ Vu tộc mặc dù quý giá.
Nhưng mệnh của người trong Long tộc cũng không tiện!
Muốn đền mạng thì không có khả năng!
Hắn mặc dù từng tuyên bố phải trấn áp Tô Tử Mặc, nhưng ở sâu trong nội tâm hắn lại cực kỳ coi trọng đối với Tô Tử Mặc.
Thậm chí có ý muốn để Tô Tử Mặc trưởng thành, lại đánh bại hắn!
"Tại hạ là Vu Kiệt, ngược lại có một nỗi nghi hoặc, vẫn luôn không hiểu."
Đúng lúc này, sau lưng Hạt trưởng lão có một Vu tộc đứng dậy.
Người tên là 'Vu Kiệt' này có vẻ mặt âm nhu, ánh mắt băng lãnh, nhìn Tô Tử Mặc hỏi: "Ngươi chỉ là một tạp chủng huyết mạch không thuần, tu vi cảnh giới cũng chỉ là Phản Hư cảnh, cùng giai với thiếu chủ của tộc ta."
"Ta muốn biết rõ, ngươi chỉ là một tạp chủng, làm thế nào để có thể dùng một chiêu lại thất thủ trấn sát thiếu chủ của tộc ta!"
Tình hình lúc đó, đã có người sớm báo cho đám người Vu tộc.
Cho nên, vị Vu Kiệt này mới nói ra câu nói này.
Hạt trưởng lão không ngăn cản, giống như cũng đang chờ một đáp án.
Ông ta cũng nghĩ đây căn bản là chuyện không thể nào.
Theo oogn ta biết, trên người thiếu chủ Vu tộc còn có các loại bảo vật như hộ thân phù, làm sao có thể bị người trấn sát bằng một chiêu chứ.
Huống chi, hai người đều là Phản Hư cảnh, thiếu chủ Vu tộc có thể trở thành thiếu chủ, cũng là bởi vì vô địch trong cùng giai, lực chiến đấu kinh khủng, làm sao lại bị nhẹ nhàng gạt bỏ như vậy!
"Ngươi muốn nói cái gì."
Tô Tử Mặc vẫn bình tĩnh hỏi ngược một câu.
Vu Kiệt lớn tiếng nói: "Ta muốn nói nếu là ngươi không cho ra một đáp án, vậy là Long tộc các ngươi có ý định tru sát thiếu chủ của tộc ta!"
Đây chính là một tội danh cực lớn.
Vu tộc hoàn toàn có thể bởi vậy mà phát động một trận chiến với Long tộc!
"Ngươi muốn đáp án à, rất đơn giản."
Tô Tử Mặc nhàn nhạt nói ràng: "Thiếu chủ các ngươi quá yếu, bị ta dùng một chiêu là xử lý rồi."
"Đánh rắm!"
Vu Kiệt chỉ vào Tô Tử Mặc, lớn tiếng quát lớn: "Ngươi chỉ là tạp chủng, không có khả năng tổn thương được thiếu chủ chúng ta!"
Vẻ mặt Tô Tử Mặc lạnh dần.
Lúc trước Hạt trưởng lão đột nhiên xuất thủ, trùng kích đạo tâm của hắn, đã để tâm hắn sinh sát ý.
Bây giờ, Vu Kiệt này không biết sống chết, lại luôn mồm tạp chủng, sát ý trong lòng của hắn càng tăng lên!
Từ khi hắn lập đạo, đã không có bao nhiêu người dám thẳng mặt nói chuyện với hắn như vậy.
Vu Kiệt đứng dậy, nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, chậm rãi nói: "Ta cũng là Phản Hư cảnh, ngươi đã lợi hại như vậy, không bằng chúng ta chém giết một trận, sinh tử vô luận!"
"Ta muốn xem xem, ngươi có thủ đoạn gì, có thể một chiêu giết chết thiếu chủ của tộc ta!"
Hạt trưởng lão trầm mặc không nói, cũng không tỏ thái độ, rõ ràng là chấp nhận việc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận