Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2861: Muôn người chú ý

Phượng tử Hoàng nữ nhìn qua rõ ràng là đã bị thương.
Mặc dù vẫn bùng nổ ra sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, hoành tảo thiên quân, nhưng hai người giống như đang phát tiết lửa giận trong lòng.
Mà Tô Tử Mặc từ đằng xa bay tới, áo xanh lỗi lạc, thần sắc ung dung, hô hấp đều đặn, rõ ràng có trạng thái tốt hơn Phượng tử Hoàng nữ nhiều.
"Tô Trúc đại ca thắng rồi!"
Long Ly hơi siết nắm đấm, có chút hưng phấn.
"Phong chủ sử dụng vô thượng thần thông rồi sao?."
Lâm Tầm Chân ngược lại có chút lo lắng, nói: "Ta vừa mới cảm nhận được bên kia truyền đến phong mang của Tru Tiên kiếm."
Trong suy nghĩ của nàng, Tô Tử Mặc đại chiến cùng Phượng tử Hoàng nữ, lại phóng thích ra Tru Tiên kiếm, chờ sau này khi đối mặt với Hạ m, phần thắng sẽ càng thấp!
Thế này chẳng khác nào đã dùng trước át chủ bài lớn nhất của chính mình.
"Đúng là đã sử dụng vô thượng thần thông rồi."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, sau đó hơi ngừng lại, nói: "Nhưng đạo Tru Tiên kiếm kia không phải là ta phóng thích ra."
"Hả ?"
Vẻ mặt Lâm Tầm Chân mê hoặc, vô thức hỏi: "Trừ phong chủ cùng ta, còn có ai..."
Nàng còn chưa nói xong, trong đầu đột nhiên lóe lên một bóng người!
Vị kiếm khách áo vải kia-La Quân!
Nhưng rất nhanh, Lâm Tầm Chân lại nghĩ một chút, nhíu mày nói: "Tru Tiên kiếm chính là do Tru Tiên Đế Quân sáng tạo ra vô thượng thần thông, hắn một mực bị giam giữ trong tội địa, làm sao có thể lĩnh ngộ ?"
"Có rất nhiều phương pháp."
Tô Tử Mặc nói: "Với thiên phú của người kia, nếu từng thấy qua đạo pháp của Tru Tiên kiếm, cảm thụ qua kiếm ý của Tru Tiên kiếm, phối hợp với công pháp mà hắn tu luyện thì sẽ có cơ hội lĩnh ngộ."
"Nếu như độ Chân Nhất thiên kiếp có chín lượt, cũng có cơ hội lĩnh ngộ Tru Tiên kiếm."
Vân Đình năm đó cũng chỉ dựa vào một bộ Nhân Sát Kiếm quyết đã tìm hiểu ra chân đế Tru Tiên kiếm.
"Phong chủ, hắn không phải..."
Trong lòng Lâm Tầm Chân có một nghi hoặc rất lớn.
"Chuyện này để trở lại Kiếm giới rồi nói sau."
Tô Tử Mặc hơi hơi lắc đầu.
Lúc này đang ở trong chiến trường Tà Ma, không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm, việc này không thích hợp nói nhiều.
Đám người dọn dẹp một chút rồi cùng nhau lên đường, chạy tới khu thứ bảy trong chiến trường Tà Ma.
Cùng lúc đó, dù Chân Linh cường giả ở khu nào trong chiến trường Tà Ma đều không hẹn mà cùng bay như tên bắn về khu thứ bảy.
Trong các khu vực lớn, giữa rất nhiều Chân Linh cường giả tuy có tranh đấu, nhưng phần lớn chỉ chạm vào là thôi, cũng chưa bộc phát ra chiến đấu quy mô lớn, cũng là bởi vì muốn đi tới khu thứ bảy xem cuộc chiến.
Hiện tượng dị thường này khiến rất nhiều tà ma tội linh chú ý.
"Đây là chuyện gì thế?"
Một tội linh toàn thân bao phủ trong hắc ám, mặc một bộ trường bào màu đen, nhìn không rõ ngũ quan dung mạo mở miệng hỏi.
Ở chung quanh hắn, còn tụ tập rất nhiều tội linh tương tự, như chúng tinh phủng nguyệt bao vây người kia vào giữa.
Một trong thập đại tà ma-Hắc Ám Giả!
"Hồi bẩm sư huynh."
Một tội linh nói: "Nghe nói là hai vị vô thượng Chân Linh của Thiên Nhãn tộc cùng Kiếm giới ước chiến ở khu thứ bảy."
"Vô thượng Chân Linh của Thiên Nhãn tộc?"
Hắc Ám Giả khẽ lẩm bẩm nói: "Ngàn năm trước, Tương Mông đã chết, vậy người kia chính là Hạ m ?"
"Chính là hắn!"
Tên tội linh kia nói: "Người quyết chiến cùng Hạ m chính là người ngàn năm trước đã chém giết Tương Mông, hình như tên là Tô Trúc."
"Thú vị."
Hắc Ám Giả lẩm bẩm nói "Một trận đại chiến như thế, nếu bỏ qua thì không khỏi quá đáng tiếc rồi."
Khu thứ nhất trong chiến trường Tà Ma.
Một nữ tử mặc áo bào đen, lưng cõng trường kiếm, tay cầm phất trần, nghe thuộc hạ dưới trướng bẩm báo tin tức, nhíu mày nói: "Hai vô thượng Chân Linh ước chiến ở khu thứ bảy, lại có thể gây ra động tĩnh lớn như thế?"
"Ta cũng qua đó nhìn xem."
Nữ tử áo bào đen động thân rời khỏi.
Vị này chính là một trong thập đại tà ma, sinh linh ở ba ngàn giới gọi nàng là nữ tử mặc áo bào đen!
Một tòa sơn mạch ở khu thứ năm đột nhiên nổ tung, một thân ảnh khôi ngô cao lớn nhảy lên, trong tay xách lấy một côn đá, bên trong con ngươi nổi lấy ánh máu, lại là một Huyết Viên.
Trong hư không ở khu thứ mười đột nhiên nổi lên từng đợt gợn sóng.
Một Dạ Xoa lộ ra bóng người, nhếch miệng cười cười, lại lại lần nữa biến mất trong hư không.
Thập đại tà ma trên cơ bản phân bố ở mười khu vực lớn.
Khi nhận ra Chân Linh cường giả ba ngàn giới dị động, thập đại tà ma cũng cũng chạy tới khu thứ bảy, muốn tìm tòi hư thực.
Chân Linh của ba ngàn giới, tà ma tội linh, vốn là hai phe thế lực nước lửa không dung, lại không bộc phát ra tranh đấu lớn gì.
Ngược lại lúc này bị một loại lực lượng vô hình dẫn dắt, tất cả cùng chạy tới khu thứ bảy.
Khu thứ bảy trong chiến trường Tà Ma, trong lúc nhất thời trở thành nơi gió mây tế hội, muôn người chú ý!
...
Một đỉnh núi cao vút vào mây, Hạ m một mình đứng trên đỉnh núi, cúi xuống nhìn khu vực mênh mông, đạo bào đen trắng bị gió thổi bay phất phới.
Trong lòng hắn lại không chút gợn sóng.
Đỉnh núi dưới chân hắn là đỉnh cao nhất ở khu thứ bảy trong chiến trường Tà Ma.
Từ khi hắn giáng lâm ở đỉnh núi này, trong đỉnh núi này đã không có sinh linh khác!
Tên của đỉnh núi này là gì hắn không biết rõ.
Hắn cũng không quan tâm.
Hắn chỉ biết rõ, chính mình muốn đứng ở trên đỉnh núi cao nhất, dưới ánh mắt của muôn người chú ý sẽ ra tay giết chết tên kiếm tu nhỏ yếu kia!
Chí ít ở trong mắt hắn, kiếm tu kia rất yếu, không đáng nhắc tới.
Nếu như không phải là rất nhiều Vương giả trong tộc nhiều lần yêu cầu, kỳ thực hắn còn muốn cùng tên kiếm tu kia chơi thêm mấy chiêu.
Hắn ưa thích cảm giác đứng từ trên cao nhìn xuống, khống chế tất cả, trêu đùa đối phương.
Đương nhiên, một lần giết chết, sạch sẽ gọn gàng cũng không tệ.
Nghĩ đến đây, vết máu nơi ấn đường hắn hơi hơi mở ra, lộ ra một khí tức khiến người sợ hãi, dường như đến từ u minh địa phủ, âm trầm đáng sợ!
"Khi thiên nhãn mở ra, nét mặt của hắn sẽ như thế nào đây..."
Trong đầu Hạ m hiện ra một hình tượng.
Khóe miệng hắn hơi vểnh, nhàn nhạt, có chút lãnh khốc, có chút trêu tức mà cười cười, dườn như hắn đã nhìn thấy tên kiếm tu kia tuyệt vọng cùng hoảng sợ trước khi chết.
Loại vẻ mặt này, hắn đã thấy trên mặt quá nhiều người.
Hạ m chuyển động con ngươi, ánh mắt liếc về nơi xa.
Chung quanh đã tới không ít người rồi.
Dưới chân núi, giữa không trung, trong bụi cỏ, bên trong rừng cây...
Có Chân Linh cường giả đến từ ba ngàn giới, trong đó thậm chí còn có một ít vô thượng Chân Linh, còn có rất nhiều tà ma tội linh ẩn giấu ở nơi xa.
"A."
Hạ m duỗi ra ngón tay, nhẹ nhàng vuốt vết máu ở ấn đường, sâu kín than: "Sợ là khiến bọn họ thất vọng rồi."
"Sẽ không có trận chiến khoáng thế, sẽ không có trận đấu long trời lở đất, chỉ là một chiêu là kết thúc rồi..."
Hạ m nghĩ như vậy.
Sinh linh khu thứ bảy ở chiến trường Tà Ma đã càng ngày càng nhiều.
Chân Linh cường giả ở ba ngàn giới, chiếm cứ hơn nửa khu vực chung quanh đỉnh núi, chỉ có ở phía Tây là để lại cho rất nhiều tà ma tội linh.
Trước khi trận đại chiến giữa Hạ m cùng Tô Tử Mặc bắt đầu, hai bên duy trì khoảng cách nhất định, ngược lại cũng hòa bình không có việc.
Một đám Chân Linh của mấy siêu cấp đại giới như Thạch giới, Ngô Đồng giới, Côn giới, Bằng giới, Quang Minh giới, Man giới, Huyết giới đã đến toàn bộ.
Hoa giới, Cự Nhân giới, Độc giới, Tinh giới, Huyền giới, Vô Sinh giới, Mộ giới... Một đám giới diện cao cấp, cũng lần lượt đuổi tới.
Kim giới, Mộc giới, Phong giới, Vũ giới, Lôi giới, Điện giới, Thiên Hạt giới, Ngọc Thiềm giới, Linh Tê giới... Đại đa số giới diện trung cấp, cũng nhao nhao đến.
Còn có rất nhiều giới diện cấp thấp, mặc dù không có vô thượng Chân Linh tọa trấn, nhưng lại có không ít Chân Linh cường giả tới xem cuộc chiến.
Ở chỗ đỉnh cao nhất, Hạ m đứng ở đỉnh núi, chắp tay mà đứng, từ trên cao nhìn xuống thiên địa.
Trong ngoài chiến trường Tà Ma, muôn người chú ý!
Gió lớn gào thét, cát bay mù mịt, giữa thiên địa tràn ngập khí tức xơ xác tiêu điều.
Đúng lúc này, một bóng người màu xanh xuất hiện ở cuối chân trời.
---------
Người dịch: Thờisênh239
Bạn cần đăng nhập để bình luận