Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3120: Hắc Ám tộc

Theo thời gian trôi qua, hai loại sức mạnh quang ám ở trong cơ thể Niệm Kỳ, đã dần dần ổn định lại.
Mà ánh sáng của tám viên bảo thạch ở trên đỉnh đầu nàng, cũng dần dần ảm đạm xuống.
Quang Minh thần lực ẩn chứa trong tám viên bảo thạch này cực kì khổng lồ, theo lẽ thường, Niệm Kỳ tuyệt đối là không chịu nổi.
Nhưng ở trước mặt U Huỳnh Thần Thạch, tám viên quang minh bảo thạch này lại có vẻ là hơi nhỏ bé.
Đến cuối cùng, thần lực trong tám viên quang minh bảo thạch đều đã khô cạn, bên trên bảo thạch thậm chí còn hiện ra từng vết rách, U Huỳnh Thần Thạch đều không có thay đổi gì.
Đạt được chỗ tốt nhất, đương nhiên chính là Niệm Kỳ.
Nhìn trạng thái của Niệm Kỳ, rõ ràng là đã có lĩnh ngộ đối với « m Dương Phù Kinh », hai loại sức mạnh quang ám ở trong cơ thể, không còn đối lập nữa, mà đã dần dần dung hợp.
Đạo quả của Niệm Kỳ, cũng đang không ngừng biến ảo.
Một giây trước, vẫn là khắp nơi tỏa sáng.
Một giây sau, đã trở nên tối tăm lạnh lẽo.
Tô Tử Mặc dãn nhẹ một hơi, tạm dừng truyền lực lượng Thái m vào trong cơ thể Niệm Kỳ, mặc cho nàng tiếp tục xung kích Động Thiên Cảnh.
Ba vị Thần Vương đi theo Niệm Kỳ tới thấy cảnh này, đều nhíu chặt lông mày.
Ầm!
Đạo quả của Niệm Kỳ vỡ vụn, bộc phát ra một luồng lực lượng khổng lồ, trong nháy mắt đã xuyên thủng hư không, không ngừng lan tràn, hình thành một tòa Động Thiên.
Bởi vì hấp thu lượng lớn Quang Minh thần lực và lực lượng Hắc Ám, khiến cho Niệm Kỳ sau khi ngưng tụ ra Động Thiên, lực lượng Động Thiên cấp tốc tăng lên.
Cũng không lâu lắm, đã đạt tới Động Thiên tiểu thành đỉnh phong!
Chỉ thiếu chút nữa, là có thể lại tăng thêm một cấp, đạt tới Động Thiên đại thành!
Nhưng ngay lúc này, hai trong 3 vị Thần Vương liếc mắt nhìn nhau, thần niệm giao lưu một phen, khẽ gật đầu, bước về phía Niệm Kỳ.
Niệm Kỳ vừa mới mở hai mắt ra, đã nhìn thấy hai vị Thần Vương đi tới.
Nàng giống như là nghĩ tới điều gì, mặt biến sắc, hiện ra một tia hoảng sợ, theo bản năng lui lại nửa bước.
"Hai vị muốn làm gì?"
Tô Tử Mặc ngăn ở trước mặt Niệm Kỳ, chặn đường của hai vị Thần Vương.
Sau khi Niệm Kỳ xuất hiện loại biến hóa này, Tô Tử Mặc đã chú ý thấy sắc mặt của 3 vị Thần Vương kia không đúng, có hai vị thậm chí còn sinh ra một tia sát cơ với Niệm Kỳ!
"Không có gì."
Nhật Diệu Thần Vương lộ ra vẻ mặt như thường, chắp tay nói: "Chuyện ở chỗ này đã xong, chúng ta chuẩn bị đưa Niệm Kỳ trở về."
Một vị Thần Vương khác cũng trầm giọng nói: "Niệm Kỳ, cường giả bên này rất nhiều rồi, không cần ngươi ở chỗ này nữa, bây giờ trở về Quang Minh Giới với chúng ta đi."
Tô Tử Mặc có thể cảm nhận được rõ ràng, Niệm Kỳ tránh sau lưng hắn đang sợ hãi cái gì đó.
"Nếu không nói rõ ràng việc này, Niệm Kỳ sẽ không đi đâu cả."
Tô Tử Mặc thản nhiên nói.
Nhật Diệu Thần Vương hơi nhíu mày, sầm mặt lại, nói: "Tô đạo hữu, việc này không có quan hệ gì tới ngươi, đây là việc của Quang Minh Giới chúng ta, ngươi không có quyền hỏi đến!"
"Thật sao?"
Tô Tử Mặc cười, nói: "Như thế cũng tốt, từ hôm nay trở đi, Niệm Kỳ sẽ không còn là người của Quang Minh Giới nữa."
Trước đó lúc gặp mặt ở Phụng Thiên Giới, Niệm Kỳ từng muốn rời khỏi Quang Minh Giới, đi theo Tô Tử Mặc.
Chỉ là, lúc ấy Tô Tử Mặc chỉ tạm cư ở Kiếm Giới, thời cơ cũng không đủ chín muồi.
Lúc này, Tô Tử Mặc chuẩn bị sáng lập ra một giới diện thuộc về sinh linh hạ giới, là nhà của đám người Thiên Hoang, Niệm Kỳ càng không muốn ở lại Quang Minh Giới.
Huống chi, trên người nàng, còn xảy ra tình huống Hắc Ám dị biến.
Trở về Quang Minh Giới, nàng sẽ lập tức bị vô tình gạt bỏ!
Không có bất kỳ người nào bảo vệ cho nàng, đồng tình với nàng.
Nhật Diệu Thần Vương nghe vậy, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mặc, chậm rãi nói: "Tô Tử Mặc, có khả năng là ngươi còn không ý thức được, ngươi đang nói cái gì!"
"Ngươi đang gây hấn với quy tắc của Quang Minh Giới chúng ta, đối địch với Thần tộc chúng ta!"
Một vị Thần Vương khác cũng lạnh lùng nói: "Tô Tử Mặc, ta khuyên ngươi một câu, tốt nhất là đừng giả vờ ngớ ngẩn. Ngươi dám thu lưu người Hắc Ám dị biến này, đắc tội không chỉ có Quang Minh Giới chúng ta thôi đâu!"
"Một khi Phụng Thiên Giới biết được, ra lệnh trừng phạt, ngươi, còn có tất cả đám người Thiên Hoang các ngươi, đều sẽ phải chết theo nàng!"
"Ha ha ha. . ."
Tô Tử Mặc nở nụ cười.
Đối mặt với sự uy hiếp của hai vị Thần Vương, khắn hông hề sợ hãi, trong lòng hắn, chỉ cảm thấy một trận buồn cười.
Đương nhiên, tuyệt đại đa số người đều không biết, Tô Tử Mặc đang cười cái gì.
Tô Tử Mặc nói: "Nếu không phải là nể tình các ngươi hộ tống Niệm Kỳ vất vả, chỉ là lời uy hiếp vừa rồi kia, các ngươi đã là người chết rồi."
Trong lòng 3 người bọn Nhật Diệu Thần Vương run lên.
Chiến lực mà Tô Tử Mặc vừa mới thể hiện ra, xác thực là quá mức kinh khủng.
3 người hợp lực, chỉ sợ là cũng không đỡ nổi một hiệp!
Chỉ là, 3 vị Thần Vương thật sự là không dám tin tưởng, tên Tô Tử Mặc đến từ hạ giới này, dám ở trước mặt mọi người giết 3 vị Thần Vương bọn họ!
Chuyện này truyền đến Quang Minh Giới, tất nhiên là sẽ dẫn tới sự trả thù của Quang Minh Giới!
Bắc Côn Đế Quân ho nhẹ một tiếng, có lòng tốt nhắc nhở: "Tô Tử Mặc, vị đang đứng ở phía sau ngươi, có thể là Hắc Ám tộc."
Hắc Ám tộc thuộc về Tội Linh, vạn tộc đều có thể tiêu diệt.
Một trong Chín Đại Tội Địa, là Hắc Ám Tội Địa!
Thu lưu Hắc Ám Tội Linh, rất dễ dàng kinh động tới Phụng Thiên Giới.
Những lời này, Bắc Côn Đế Quân không nói, nhưng ý tứ của hắn đã rất rõ ràng.
"Hắc Ám tộc?"
Tô Tử Mặc hơi nhíu mày, cười cười, nói: "Coi như nàng là Hắc Ám tộc, cũng không sao cả, người nào muốn động tới nàng, đều phải hỏi qua ta trước."
"Đúng thế!"
Tô Tiểu Ngưng cũng nói: "Mặc kệ nàng thuộc tộc nào, nàng đều đến từ Thiên Hoang Đại Lục, đều là bằng hữu của chúng ta."
"Tốt, tốt, tốt!"
Nhật Diệu Thần Vương liên tục nói: "Tô Tử Mặc, ngươi thật sự là trong mắt không có ai cả, phách lối tới cực điểm! Ngươi cho rằng, san bằng một cái Đan Tiêu Cung, trấn áp Vương của một phương Tiên Quốc, là có thể đối kháng với Quang Minh Giới chúng ta hay sao?"
"Ở trong mắt của cường giả Quang Minh Giới chúng ta, diệt bọn người Thiên Hoang các ngươi, đơn giản giống như là nghiền chết một con kiến!"
"Các ngươi có thể thử một chút."
Tô Tử Mặc mỉm cười.
"Ngươi. . ."
Nhật Diệu Thần Vương vừa mới mở miệng, lại nghe thấy Tô Tử Mặc sâu kín nói: "Bây giờ ta tiêu diệt ba người các ngươi, cũng đơn giản giống như nghiền chết con kiến vậy, các ngươi có muốn thử một chút hay không?"
Nhật Diệu Thần Vương biến sắc, lời dọa dẫm đến bên miệng, lại khựng lại, trực tiếp nuốt trở vào!
"Chúng ta đi!"
Nhật Diệu Thần Vương nhẫn nhịn nửa ngày, hận hận nói một câu, quay người xé rách hư không, biến mất không thấy đâu nữa.
Thấy cảnh này, Nam Bằng Đế Quân âm thầm nhíu mày, lắc đầu, dùng thần thức truyền âm với Bắc Côn Đế Quân nói: "Tên Tô Tử Mặc này thật sự là quá mức tự phụ, giới diện còn chưa sáng lập ra, đã đắc tội với một đại địch như Quang Minh Giới trước rồi."
"Xác thực là như thế."
Bắc Côn Đế Quân truyền âm nói: "Lời này, nếu để cho Hoang Võ Đế Quân nói còn tạm nghe được."
Nam Bằng Đế Quân than thở: "Đều là sư tôn của Tiêu Dao, chênh lệch giữa hai người lại cách nhau quá xa."
Chỗ sâu trong đôi mắt của Thiết Quan Lão Giả, Băng Sương Long Đế, cũng đều hiện ra vẻ lo lắng.
Cô nàng Niệm Kỳ vừa mới bước vào Động Thiên kia, huyết mạch đặc thù, bây giờ lại va chạm với Quang Minh Giới, xác thực là dễ dàng mang tới tai hoạ ngập đầu cho bọn Tô Tử Mặc!
"Công tử, có thể mang đến phiền toái gì cho ngài hay không?"
Niệm Kỳ có vẻ hơi bất an, lại có chút áy náy, yếu ớt nói: "Ta thật sự không phải là cố ý, loại lực lượng Hắc Ám này, ta cũng không biết, làm sao lại sinh ra, hoàn toàn không áp chế nổi."
"Ta, ta. . . Công tử, nếu không ta nên đi thôi."
"Không có việc gì."
Tô Tử Mặc bật cười lớn, không thèm để ý một chút nào, nói: "Chỉ là một Hắc Ám Tội Linh như ngươi thì tính là gì, ta còn thu lưu một đám La Sát Tội Linh kìa!"
Câu nói này, hắn không hề che giấu.
Bọn Thiết Quan Lão Giả, Bắc Côn Đế Quân nghe thấy vậy, đều giật nảy mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận