Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 610: Uy lực của Đồng thuật

“Ồ? Còn chưa có chết?”
Tô Tử Mặc ấn đầu của Đào Ngột vào trong đất, bàn tay cảm nhận được sinh cơ trong cơ thể Đào Ngột thì không khỏi nhíu nhíu mày.
Con mãnh thú này đúng là rất đáng sợ.
Lực lượng lớn vô cùng, thân thể cũng cứng rắn dọa người, dù cho bị đánh mạnh như vậy, khuôn mặt đều đã biến hình mà vẫn không mất mạng.
Tô Tử Mặc không lên tiếng, ngón tay dùng sức, muốn trực tiếp ấn vỡ đầu của Đào Ngột.
Đột nhiên!
Trong lòng Tô Tử Mặc chợt lóe báo động.
Cảm nhận được một hơi thở vô cùng nguy hiểm!
Tô Tử Mặc theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn.
Chỉ thấy cách đó không xa, tu sĩ mặc áo bào tím đã ngẩng đầu lên, đang không chớp mắt nhìn chằm chằm hắn, vẻ mặ lạnh băng, trong ánh mắt tản mát ra hàn ý dày đặc.
Tu sĩ mặc áo bào tím cũng chưa hề có động tác gì khác.
Một tay vẫn chắp phía sau, một tay khác còn cầm


Diệu Pháp Liên Hoa Kinh


, nhìn qua hoàn toàn không có ý đồ muốn ra tay.
Nhưng Tô Tử Mặc lại cảm thấy sởn tóc gáy!
Đồng tử của tu sĩ mặc áo bào tím đang dần co rút lại!
Đồng tử co rút lại vốn là phản ứng tự nhiên nhất.
Dù là chủng tộc gì thì khi đã chịu kích thích hoặc biểu hiện ra địch ý, đồng tử đều sẽ co rút lại.
Nhưng bình thường co rút lại là dần dần thu nhỏ lại, đến khi trở thành một lỗ kim.
Mà đồng tử của tu sĩ mặc áo bào tím lại như một vòng trăng tròn, dần dần bị cắn nuốt, toàn bộ quá trình như là nguyệt thực vậy.
Cuối cùng, trong ánh mắt của tu sĩ mặc áo bào tím lại xuất hiện ảnh ngược của trăng rằm, quỷ dị làm cho người ta sợ hãi!
Nhìn thấy hai mắt này, thần sắc Minh Chân đại biến.
Trong đầu Tô Tử Mặc lập tức hiện ra bốn chữ —— Nguyệt Thực Chi Nhãn!
Nguyệt Thực Chi Nhãn là một loại đồng thuật có hung danh mạnh nhất trong Tu Chân giới, loại đồng thuật này có nguồn gốc từ thời đại Thái Cổ.
Loại đồng thuật này tuy rằng có uy lực cực đại, nhưng quá trình tu luyện lại cực độ hung hiểm!
Từ xưa đến nay, người có thể tu luyện thành công vô cùng ít ỏi, trong vạn người cũng không có được một người, tuyệt đại đa số người đều luyện thành người mù!
Cho tới bây giờ, cho dù có tu sĩ có thể may mắn có được phương pháp tu luyện Nguyệt Thực Chi Nhãn, nhưng cũng sẽ không có người nào dám đi tu luyện.
Không ngờ rằng tu sĩ mặc áo bào tím này lại luyện thành loại đồng thuật này!
Người có thể tu luyện ra đồng thuật vốn đã rất ít.
Người có thể tu luyện thành Nguyệt Thực Chi Nhãn lại càng hiếm như lông phượng sừng lân, không có người nào không phải tuyệt thế thiên kiêu, hơn nữa những kẻ đó còn có tự tin cực mạnh vể bản thân mình!
Nhận thấy đồng tử của tu sĩ mặc áo bào tím biến hóa, Tô Tử Mặc lập tức ý thức được, người này tuyệt đối không phải hạng người vô danh ở trên đại lục Thiên Hoang!
Trong ánh mắt tu sĩ mặc áo bào tím đột nhiên lập loè bắn ra hai tia hàn quang.
Ngay sau đó, đồng tử của tu sĩ mặc áo bào tím lại khôi phục bình thường.
Nhưng hai tia hàn quang kia lại giống như hai thanh loan đao sắc bén, lặng yên không một tiếng động bắn đến trước mặt Tô Tử Mặc, tốc độ cực nhanh.
Ở trong tầm mắt của Minh Chân và tiểu hồ ly.
Không gian giữa Tô Tử Mặc và tu sĩ mặc áo bào tím giống như là một mảnh vải trắng bị hai tịa đạo hàn quang cắt qua vậy!
Không gian xung quanh lập tức xuất hiện hàn khí!
“Cẩn thận!”
Minh Chân chỉ kịp kinh hô một tiếng.
Đột nhiên!
Dị biến xảy ra!
Trong không gian bị bóng đêm bao phủ, âm trầm lạnh băng này đột nhiên xuất hiện một đoàn ánh sáng lộng lẫy bắt mắt.
Giống như một vòng mặt trời chói chang chiếu xuống nơi đây, tản mát ra hừng hực quang mang!
Chúc Chiếu Chi Nhãn!
Mắt phải của Tô Tử Mặc trắng tinh như ngọc, không có một tia tạp sắc.
Trong mắt phải nở rộ ra quang mang, chiếu rọi cả tòa cổ tháp giống như ban ngày!
Mắt phải của Tô Tử Mặc đột nhiên bắn ra một chùm tia sáng hừng hực, hung hăng va chạm vào hai tia hàn quang đang bắn tới kia!
Hai lực lượng hoàn toàn bất đồng va chạm vào nhau, lại lặng yên không một tiếng động.
Linh lực giữa hai người đều bốc hơi, hóa với vô hình!
Trong tầm mắt của Minh Chân cùng tiểu hồ ly, không gian giữa Tô Tử Mặc cùng tu sĩ mặc áo bào tím dường như đã đã xảy ra vặn vẹo, đang sụp đổ!
Hai loại đồng thuật đỉnh cấp bộc phát ra uy lực khiến ánh mắt những người khác, đều bị ảnh hưởng nghiêm trọng!
Bạch bạch bạch!
Tô Tử Mặc lùi lại ba bước, quang mang trong mắt phải dần tán đi.
Một lần đấu đồng thuật này, cuối cùng vẫn là hắn thua.
Nhưng dù vậy hắn cũng không chịu bất kỳ thương tổn gì, một luồng ý lạnh tràn vào trong mắt phải lại trực tiếp bị Chúc Chiếu Thạch hóa giải.
Tô Tử Mặc còn tính là khá bình tĩnh.
Nhưng tu sĩ mặc áo bào tím lại chấn động tinh thần!
Hòa thượng này tu luyện đồng thuật gì mà lại có thể chống lại Nguyệt Thực Chi Nhãn của hắn?
Phải biết rằng hắn tu luyện Nguyệt Thực Chi Nhãn đã chừng một trăm năm!
Mà tăng nhân mặc áo bào tro trước mắt này mới bao nhiêu tuổi?
Nhìn có vẻ còn chưa đến bốn mươi.
Cho dù người này tu luyện loại đồng thuật này từ trong bụng mẹ thì nhiều nhất cũng chỉ mới được bốn mươi năm.
Nhưng một loại đồng thuật mới tu luyện bốn mươi năm lại có thể chống lại Nguyệt Thực Chi Nhãn mà hắn đã tu luyện một trăm năm, sau đó chỉ đơn giản lui về phía sau ba bước!
Càng quỷ dị hơn là.
Trong cơ thể của tăng nhân mặc áo bào tro này, hắn không cảm nhận được một chút linh lực dao động nào!
Tăng nhân mặc áo bào tro là địa vị gì?
Quang mang trong mắt tu sĩ mặc áo bào tím càng ngày càng mạnh, ánh mắt kia giốn như đang nhìn con mồi của mình vậy.
Thân hình tu sĩ mặc áo bào tím chợt lóe lên đã đi tới trước người Tô Tử Mặc.
Tốc độ quá nhanh!
Loại bùng nổ tốc độ này thậm chí đã vượt qua cực hạn thị lực của Tô Tử Mặc!
“Thật mạnh!”
Không kịp nghĩ nhiều, Tô Tử Mặc hút một hơi, trong miệng phun ra Phạn âm.
“Ong!”
Hư không chấn động, vang vọng thiên địa!
Thân hình của tu sĩ mặc áo bào tím hơi hơi dừng lại, hai lỗ tai giật mình, sau đó lại quỷ dị dán sát vào gương mặt!
Hành động này chính là muốn chặn lại tất cả âm thanh ở bên ngoài.
Giảm lực ảnh hưởng của Đại Minh Chú tới mức thấp nhất!
Chú ý tới chi tiết này, hai mắt Tô Tử Mặc nheo lại, thần sắc ngưng trọng.
Tu sĩ mặc áo bào tím này còn đáng sợ hơn sự tưởng tượng của hắn!
Đừng thấy đây chỉ là một động tác thật nhỏ, nhưng trong lòng Tô Tử Mặc hiểu rất rõ ràng, muốn làm được động tác này lại khó như lên trời!
Đây là thể hiện của việc có thể khống chế mỗi một tấc cơ bắp trên người chính mình đến mức tận cùng!
Xôn xao!
Huyết mạch trong cơ thể tu sĩ mặc áo bào tím vận chuyển, phát ra tiếng hải triều!
Huyết như hải triều!
Tu sĩ mặc áo bào tím này cũng tu luyện tới cảnh giới huyết như hải triều!
Lúc này, tâm cảnh của Tô Tử Mặc lại trầm tĩnh xuống.
Nhìn thấy tu sĩ mặc áo bào tím có thể tùy ý khống chế hai lỗ tai đóng lại, hắn cũng đã suy đoán ra, người này vô cùng có khả năng đã tu luyện tới cảnh giới huyết như hải triều.
Khí thế của tu sĩ mặc áo bào tím dọa người, trực tiếp vung cánh tay giống như một cây roi thép, từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh tới đầu của Tô Tử Mặc!
Ác phong gào thét!
Trong không khí đều tràn ngập một hơi thở thảm thiết!
Xôn xao!
Trong cơ thể Tô Tử Mặc cũng bắt đầu vang lên ra tiếng động của hải triều.
Ở trong mắt, Minh Chân, tiểu hồ ly, hai người kia dường như hai mảnh đại dương mênh mông, đột nhiên va chạm vào nhau, muốn cắn nuốt thôn tính đối phương!
Huyết mạch của hai người đều quá khủng bố!
Chỉ thấy thân hình Tô Tử Mặc khẽ động, một đầu gối quỳ như không phải quỳ, đôi tay hướng dâng lên về phía trước, giống như đã khuất phục tu sĩ mặc áo bào tím, đang dâng lên một quả đào tiên.
So sánh với roi thép của tu sĩ mặc áo bào tím đang đánh tới kia, một chiêu này của Tô Tử Mặc nhìn có vẻ đơn giản, không hề có một chút khí thế nào.
Nhưng tu sĩ mặc áo bào tím lại là biến sắc, cảm nhận được sát khí mãnh liệt!
Phanh!
Cánh tay hắn va chạm vào song chưởng của Tô Tử Mặc.
Huyết nhục cùng huyết nhục va chạm, không có kinh thiên động địa, nhưng lại thật thật sự như rất đáng sợ.
Nếu là lúc trước, bất kỳ tu sĩ nào bị hắn đánh như thế đều sẽ rơi vào tình trạng gân cốt vỡ vụn, cho dù không chết cũng sẽ trọng thương!
Mà hiện giờ, tu sĩ mặc áo bào tím đánh tới, chẳng những không thể trấn áp Tô Tử Mặc, ngược lại hắn còn có cảm giác cánh tay của chính mình bị văng ra, trước ngực lộ ra sơ hở thật lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận