Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1994: Ăn ý

Tô Tử Mặc đại chiến với Vân Đình, hai người đều không dám phân tâm, toàn lực ứng phó, ai cùng không chú ý tới Phương Huyền ở một bên khác, đã xông ra ngoài vòng vây khốn của đại quân âm binh.
Thủ đoạn của Phương Huyền cao minh, thực lực mạnh mẽ, tuyệt đối được cho là yêu nghiệt đỉnh cấp bên trong Huyền Tiên, thậm chí có thể chiến một trận với Tô Tử Mặc hoặc Vân Đình.
Chính là chém giết chính diện, cũng chưa chắc đã kém hơn hai người bao nhiêu.
Nhưng tâm tư của Phương Huyền âm trầm, mưu đồ cực lớn.
Ở phía dưới tình thế hỗn loạn phức tạp trước mắt, hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn đơn đả độc đấu với hai người bọn Tô Tử Mặc!
Biện pháp tốt nhất, chính là hợp lực với Vân Đình!
Thân phận của Vân Đình tôn quý, trừ thực lực bản thân mạnh mẽ ra, thân là Quận vương, không biết rõ là còn giấu diếm thủ đoạn nào khác nữa không.
Nếu như hợp lực với Vân Đình, diệt trừ Tô Tử Mặc xong, những người còn lại cũng sẽ không đủ gây sợ!
Coi như cuối cùng hắn không giành được ngọc phù, nếu như có thể đạt được Vân Đình coi trọng, có thể kết giao, chỗ tốt của chuyện này đối với hắn, cũng là khó có thể tưởng tượng!
Thân là người phi thăng từ hạ giới, hắn sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội thay đổi số phận nào, thậm chí là không từ mọi thủ đoạn!
Cho nên, lần này Phương Huyền ra tay, quả thực là như chớp giật, không cho Tô Tử Mặc có cơ hội chạy trốn nào!
Mặc dù linh giác của Tô Tử Mặc cảnh đã báo trước một bước, nhưng Vân Đình ra tay tạo cho hắn áp lực và uy hiếp quá lớn rồi!
Thế cục lúc này, chẳng khác gì là hắn lấy một địch hai!
Hơn nữa hai người này đều là cường giả đỉnh cao trong Huyền Nguyên Cảnh!
Tô Tử Mặc phải đối mặt với áp lực tăng vọt!
Loại cảnh hung hiểm bị tu sĩ cùng cấp bậc đẩy vào này, hắn đã rất lâu rồi chưa từng trải qua.
Nếu như Tô Tử Mặc bộc phát ra toàn bộ át chủ bài, đương nhiên là có thể hóa giải một đợt thế công của hai người này.
Nhưng Thanh Liên Chân Thân của hắn, khẳng định là sẽ không giấu được nữa.
Chỉ cần hắn vận dụng khí huyết, lấy kiến thức của Vân Đình Quận vương, nhất định là sẽ nhận ra.
Nhưng bây giờ, tình thế nguy gấp, không sử dụng khí huyết, thậm chí là huyết mạch dị tượng, chắc chắn là hắn sẽ bị trọng thương!
Tô Tử Mặc không còn đường lui.
Trong chớp mắt, trong đầu hắn, hiện lên vô số ý nghĩ, sau đó trong mắt lóe lên sự quyết đoán, chuẩn bị toàn lực ra tay!
Ngay lúc này, thế cục đã lại xảy ra một tia biến hóa.
...
Phương Huyền đột nhiên xuất hiện, chẳng những để cho Tô Tử Mặc giật mình, ngay cả Vân Đình đều khẽ giật mình.
Bất chợt, Vân Đình lộ ra vẻ mặt tức giận, trong đôi mắt hiện lên một tia sát cơ!
Hắn quá kiêu ngạo, căn bản là khinh thường hợp lực với người khác.
Khó có dịp gặp được đối thủ như Tô Tử Mặc, hắn muốn thắng, phải thắng quang minh chính đại!
Càng huống chi, cử động của Phương Huyền, căn bản không phải là hợp lực với hắn, mà là đánh lén!
Trong lòng Vân Đình, thậm chí còn sinh ra loại cảm giác giống như là bị người lợi dụng.
Lấy tính tình của hắn, tuyệt đối không cho phép Tô Tử Mặc chết ở trước mặt mình như vậy.
Trong chớp mắt, Vân Đình nhìn thoáng qua Tô Tử Mặc, thần thức khẽ động.
Ánh kiếm sắp sửa va chạm với Thiên Sát Kiếm Khí của Tô Tử Mặc kia, đột nhiên tán loạn, hóa thành nguyên khí biến mất ở bên trong đại điện!
Vân Đình tạm thời thu chiêu!
Lúc hai người tranh đấu, nếu như có một phương đột nhiên thu tay, mà đối phương không thu tay lại, hoặc không kịp thu tay lại, hành động này, không khác gì là tự tử!
Loại lựa chọn này, quá mạo hiểm!
Vân Đình chẳng khác gì đã tự để chính mình bại lộ ở phía dưới mười vạn tám ngàn luồng Thiên Sát Kiếm Khí!
Ngay lúc Vân Đình tán đi luồng Nhân Sát Kiếm kia, một tay khác của hắn lại bắt kiếm quyết, sát ý lạnh lẽo, cách không chém một nhát về phía Phương Huyền!
Nhân Sát Kiếm Khí bộc phát, mũi nhọn chỉ thẳng vào Phương Huyền!
"Ngươi!"
Phương Huyền phát giác được một màn này, kinh hãi thất sắc, trong lòng giận dữ, thầm mắng một tiếng tên điên!
Hắn đã tính toán vô cùng tường tận, tính ra vô số loại biến hóa có thể xảy ra, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ đến, vậy mà Vân Đình lại làm ra lựa chọn như vậy!
Một bên khác, Vân Đình biến chiêu, cũng vượt quá dự kiến của Tô Tử Mặc.
Vốn hắn đang bị hai đại cường giả đỉnh cao vây công, rơi vào bên trong tình thế cực kỳ hung hiểm, tình thế nguy gấp.
Nhưng bây giờ, bởi vì lựa chọn của Vân Đình, thế cục đã nghịch chuyển trong nháy mắt!
Hắn cũng có khả năng, trở thành bên thắng lớn nhất!
Chỉ cần hắn không thu tay lại, mười vạn tám ngàn luồng Thiên Sát Kiếm Khí xuất hiện, coi như không giết được Vân Đình, cũng có thể đánh cho hắn trọng thương.
Mà Vân Đình đã ra tay với Phương Huyền, bộc phát Nhân Sát Kiếm Khí.
Tô Tử Mặc lại quay đầu đối phó với Phương Huyền, có cực lớn khả năng đánh trọng thương Phương Huyền.
Như thế sẽ có thể giải quyết sự uy hiếp của hai đối thủ lớn nhất!
Tô Tử Mặc nhìn cũng không thèm nhìn Phương Huyền ở bên cạnh, chỉ liếc mắt nhìn Vân Đình một cái thật sâu, thần thức khẽ động, cũng lựa chọn thu tay lại, tán đi mười vạn tám ngàn luồng Thiên Sát Kiếm Khí!
Vân Đình kiêu ngạo, bởi vậy mà thu tay lại.
Tô Tử Mặc cũng là người bằng phẳng lỗi lạc, sẽ không bỏ đá xuống giếng.
Tính cách của hai người khác nhau, xuất thân khác biệt, vốn không quen biết, vừa rồi còn đang chém giết kịch liệt, nhưng ở thời khắc này, lại ăn ý một cách lạ thường!
Tay còn trống không của Tô Tử Mặc, vốn chuẩn bị ngưng tụ Địa Sát Kiếm Quyết.
Nhưng ở thời khắc này, hắn đã động sát cơ!
Tên Phương Huyền này, quá mức âm hiểm!
Giống như là một con rắn độc ẩn núp trong bóng tối, mãi mãi cũng không biết rõ lúc nào hắn sẽ xông tới, cho ngươi một đòn trí mạng.
Trong lúc suy nghĩ, Tô Tử Mặc thúc giục thần thức, trong lòng bàn tay có sương mù phun trào, trong nháy mắt ngưng tụ ra một thanh trường đao, tỏa ra khí tức làm người sợ hãi!
Đại Thần Thông, Tuế Nguyệt Như Đao!
Tô Tử Mặc đối mặt với một quyền này của Phương Huyền, không tránh không né, trở tay chém một thanh Tuế Nguyệt Đao đi qua!
Trong giây lát, thế cục biến đổi, Phương Huyền lại rơi vào trong sự vây công của hai đại yêu nghiệt là Tô Tử Mặc, Vân Đình!
Phương Huyền ra tay, xác thực là càng nhanh hơn một chút.
Nhưng coi như hắn có thể đánh trúng đầu Tô Tử Mặc, chính mình cũng rất khó thoát khỏi Nhân Sát Kiếm Khí ở sau lưng chém giết tới!
Lấy mạng đổi mạng?
Phương Huyền không có loại quyết đoán kia.
Hắn vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp phi thăng, hắn còn không muốn chết!
Trong lúc suy nghĩ, Phương Huyền chỉ có thể thu tay về lui lại.
Ngay lúc này, Tuế Nguyệt Đao đã chém tới!
Thanh trường đao này, mặc dù có chút kỳ quái, nhưng Phương Huyền lại không cảm giác được uy hiếp quá lớn.
Càng huống chi, so sánh với Nhân Sát Kiếm Khí ở một bên khác, thanh trường đao này càng lộ ra sự bình thường không có gì lạ.
Hơn phân nửa tinh lực của Phương Huyền, đều dùng để đối phó với Nhân Sát Kiếm Khí.
Hắn hít sâu một hơi, trước mặt ít nhất đã ngưng tụ ra mười mấy loại Tiểu Thần Thông, phần lớn đều là thần thông loại phòng ngự!
Một bên khác, hắn vừa lui lại, vừa vung vẩy ống tay áo, quất lên bên trên Tuế Nguyệt Đao đang chém tới.
Ầm!
Trường đao bị hắn nhẹ nhõm đánh nát, bên trên ống tay áo của hắn, thậm chí không có một chút tổn hại nào!
"Tại sao lại như vậy?"
Nhẹ nhõm hóa giải thanh trường đao kia, lại làm cho Phương Huyền dâng lên một tia cảnh giác.
Nhưng đã trễ.
Lực lượng thời gian, đã tràn vào trong cơ thể.
Phương Huyền vốn mới chỉ hơn một vạn tuổi, đối với Huyền Tiên có được tuổi thọ mười vạn năm mà nói, xem như là còn rất trẻ.
Nhưng bị Tuế Nguyệt Đao chém một nhát, tuổi thọ của hắn, đã giảm mất sáu vạn năm!
Tuế Nguyệt Đao ở dưới hạ giới, một đao có thể chém đi ba vạn năm tuổi thọ của người khác.
Đến thượng giới, dung hợp với thiên địa nguyên khí phóng thích đi ra, uy lực lớn lên rất nhiều, một đao có thể chém rụng sáu vạn năm tuổi thọ!
Phương Huyền từ một thanh niên mặc áo đen, trong nháy mắt, đã bỏ lỡ đỉnh phong, biến thành hơn bảy vạn tuổi!
Cảm thụ của Phương Huyền không hề sai.
Thanh Tuế Nguyệt Đao này, xác thực là không uy hiếp được tính mạng của hắn.
Nhưng chém mất sáu vạn năm tuổi thọ, ảnh hưởng đối với hắn thực sự là quá lớn rồi!
Chỉ trong thoáng chốc này, thời gian lưu chuyển, năm tháng thay đổi sai khác, biến mất, sẽ rất khó tiếp nhận được trong thời gian ngắn.
Càng huống chi, Phương Huyền đã hơn bảy vạn tuổi, mặc kệ là thể lực, khí huyết, nguyên thần, thân thể đủ loại, đều đã bỏ lỡ đỉnh phong, bắt đầu xuống dốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận