Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2641: Một quyền oanh sát

Nam tử mặc áo giáp đen cưỡi Địa Ngục Khuyển ba đầu, chậm rãi đi đến trước người Võ Đạo bản tôn, cách nhau chỉ tầm một cảnh tay mới ngừng lại.
Nam tử áo giáp đen hành động như thế là cực kỳ mạo phạm.
Sáu con mắt của con Địa Ngục Khuyển kia gắt gao nhìn chằm chằm vào Võ Đạo bản tôn, lóe ra hung quang, miệng to như chậu máu há to trước mắt Võ Đạo bản tôn, chỉ cần giơ tay là có thể đụng đến!
Chỉ cần chủ nhân hạ lệnh một tiếng, nó có tự tin, chính mình có thể xé người áo bào tím trước mắt này thành mảnh nhỏ!
Trên thân người áo bào tím này lộ ra khí tức khiến nó cảm thấy cực kỳ chán ghét.
Trong mắt Võ Đạo bản tôn không lộ ra chút sợ hãi nào, vẻ mặt lạnh dần.
"Nhìn thấy ta vì sao không quỳ?"
Nam tử áo giáp đen trên cao nhìn xuống Võ Đạo bản tôn, lạnh lùng hỏi.
"Cút."
Võ Đạo bản tôn không muốn nói nhảm cùng hắn, chỉ lạnh lùng nói một chữ.
Nam tử áo giáp đen ngây ra một chút, giông như căn bản không ngờ Võ Đạo bản tôn dám nói chuyện như thế với hắn.
Đám đại quân ngục tốt lít nha lít nhít phía sau hắn nghe đến chữ đó, đều biến sắc.
"Tìm chết!"
Mấy trăm vị Ngục Tướng bắn ra từng luồng sát khí, trong nháy mắt khóa chặt trên người Tô Tử Mặc, bất cứ lúc nào đều sẽ động thủ.
Đầu Địa Ngục Khuyển kia lại nhìn Võ Đạo bản tôn rồi sủa inh ỏi, nếu không có nam tử áo giáp đen khống chế, chỉ sợ nó đã nhào lên!
Vị nữ tử xinh đẹp kia nhìn Võ Đạo bản tôn, hơi hơi lắc đầu, tốt bụng nhắc nhở nói: "Vị này chính là Bắc Huyền Minh Tướng, ngươi còn không qua đây bái kiến ?"
"Minh Tướng ?"
Võ Đạo bản tôn hơi nhíu mày.
Trong trí nhớ của mấy người mà hắn vừa mới sưu hồn, chỉ có ngục tốt, Ngục Tướng, Minh Tướng lại là cái gì ?
Nữ tử xinh đẹp thấy Võ Đạo bản tôn vẫn đứng nguyên tại chỗ, trong ánh mắt bình tĩnh dường như còn có một tia mê hoặc, không nhịn được nói: "Không phải là ngay cả Bắc Huyền Minh Tướng là gì mà ngươi cũng không biết chứ?"
"Chưa từng nghe qua."
Võ Đạo bản tôn nói.
Thần thức của hắn đã sớm dò xét ra vị gọi là Bắc Huyền Minh Tướng trước mắt này cũng chỉ có tu vi cảnh giới là Ngục Tướng, chỉ là xưng hô không giống mà thôi.
"Khà..."
Bắc Huyền Minh Tướng bật cười một tiếng, vậy mà không hề tức giận, lại hỏi nói: " Lĩnh chủ Khốc Hồn Lĩnh là ngươi giết ?"
"Đúng."
Võ Đạo bản tôn nói.
"Chỉ một mình ngươi đã san bằng cả tòa Khốc Hồn Lĩnh ?"
Nữ tử xinh đẹp có chút khó có thể tin hỏi.
Trên đường bọn hắn vừa mới đi tới, nhìn thấy rõ ràng, trong chu vi trăm vạn dặm Khốc Hồn Lĩnh, dường như đã xảy ra một trận chấn động to lớn núi lở đất nứt, nơi này đã biến thành phế tích!
"Chớ khẩn trương."
Bắc Huyền Minh Tướng khẽ mỉm cười, nói: "Lĩnh chủ Khốc Hồn Lĩnh này, ta không hiếm lạ, ngươi có thể tiếp tục làm. Nhưng tất cả chiến lợi phẩm của Khốc Hồn Lĩnh, đều phải nộp lên cho ta."
Ngừng lại một chút, Bắc Huyền Minh Tướng sâu kín nói: "Còn phải nhắc nhở ngươi một câu, không cần nói điều kiện gì đó với ta, khi nãy ta đã bỏ qua cho ngươi một mạng!"
"Bắc Huyền đại nhân, chúng ta cứ như vậy thả hắn đi sao?"
"Hắn không chủ động đi lên bái kiến, mới vừa nãy còn nói năng lỗ mãng, mạo phạm đại nhân, tha tính mạng cho hắn thực sự quá tiện nghi hắn rồi!"
Mấy trăm Ngục Tướng sau lưng Bắc Huyền Minh Tướng nhao nhao lên tiếng, không dự định tha cho Võ Đạo bản tôn.
"Còn không mau đồng ý đi?"
Nữ tử xinh đẹp ở một bên nhắc nhở.
Võ Đạo bản tôn đột nhiên bật cười.
Bình tĩnh mà xem xét, cái gọi là chiến lợi phẩm của Khốc Hồn Lĩnh, hắn căn bản không có đặt vào mắt, mặc cho Bắc Huyền Minh Tướng cầm đi là được.
Chỉ là lời nói và việc làm của người này khiến hắn cực kỳ phản cảm.
Cho dù là ở Thiên Giới, đã rất nhiều năm rồi không cs người nào dám uy hiếp hắn!
"Đúng rồi."
Bắc Huyền Minh Tướng dường như sợ Võ Đạo bản tôn nghe không hiểu, chỉ lấy thi thể Khốc Hồn Lĩnh lĩnh chủ, nói: " Minh tinh của đầu súc sinh này, đã bị đào đi, hẳn là đang ở trên người ngươi."
"Nhớ kỹ giao cả viên Minh tinh này ra, không cần giấu làm của riêng nha."
Võ Đạo bản tôn nhàn nhạt nói: "Ta cũng tốt bụng nhắc nhở ngươi một câu, mau chút đi."
"Rống!"
Không chờ Bắc Huyền Minh Tướng ra tay, con Địa Ngục Khuyển ba đầu kia đã không thể kìm được, gầm lên giận dữ, vồ giết tới Võ Đạo bản tôn.
"Ồn ào!"
Võ Đạo bản tôn lật tay đánh một chưởng xuống!
Bàn tay này che khuất bầu trời, giống như một tảng đá mài giáng xuống, trực tiếp đập ba đầu của Địa Ngục Khuyển nhão nhoẹt!
Phốc phốc!
Một vũng máu bùn chậm rãi chảy ra!
Con Địa Ngục Khuyển này có tu vi cũng không yếu, ở Hàn Tuyền Ngục, thuộc về Ngục Tướng cao giai, đi theo Bắc Huyền Minh Tướng nhiều năm.
Chỉ là ở trước mặt Võ Đạo bản tôn, muốn đập chết nó chỉ đơn giản như nghiền chết một con giun dế!
"Ngươi —— tìm —— chết!"
Bắc Huyền Minh Tướng đột nhiên giận dữ, gằn ra từng chữ.
Võ Đạo bản tôn nhẹ gảy đầu ngón tay, một đạo kiếm khí bắn ra tới, tốc độ nhanh vô cùng, trong chớp mắt đã bắn vào ấn đường của vị Bắc Huyền Minh Tướng này.
Dù là Ngục Tướng hay Minh Tướng, ở Thiên Giới chỉ tương đương với Chân Tiên mà thôi.
Chênh lệch giữa hai người, thực sự quá lớn.
Võ Đạo bản tôn tùy tiện đánh ra một chiêu, cho dù là một đạo kiếm khí đơn giản nhất, Bắc Huyền Minh Tướng đều không ngăn cản nổi!
Chỉ là khi đạo kiếm khí này của Võ Đạo bản tôn chạm đến ấn đường Bắc Huyền Minh Tướng, đạo phù văn kỳ dị ở ấn đường người này đột nhiên bắn ra một luồng lực lượng hắc ám âm lãnh.
Cỗ lực lượng này dường như muốn ngăn cản kiếm khí phong mang.
Chỉ là lực lượng cả hai chênh lệch giống như trời vàvực.
Kiếm khí không ngừng lại chút nào, trong nháy mắt đã đâm vào thức hải của Bắc Huyền Minh Tướng, xuyên thủng nguyên thần của hắn!
Bắc Huyền Minh Tướng bỏ mình tại chỗ!
Một lần này, Võ Đạo bản tôn thậm chí không lưu lại nguyên thần của hắn để thi triển sưu hồn thuật.
Lần biến cố này xảy ra quá nhanh.
Từ khi Địa Ngục Khuyển ba đầu bị Võ Đạo bản tôn chụp chết, đến lúc Bắc Huyền Minh Tướng bỏ mình còn chưa tới một hơi thở.
Chờ mấy trăm vị Ngục Tướng kịp phản ứng, một người một chó này đã phơi thây tại chỗ!
"A!"
Vẻ mặt đám Ngục Tướng chấn động, đầy hoảng sợ.
Bọn họ không ngờ Bắc Huyền Minh Tướng sẽ bị một đạo kiếm khí gạt bỏ.
Bọn hắn càng không ngờ người mặc áo bào tím nhìn có vẻ thần thần bí bí này lại dám động thủ với Bắc Huyền Minh Tướng!
Lẽ nào hắn không sợ Cổ Minh nhất tộc trả thù!
"Giết hắn đi!"
Mấy trăm tên Ngục Tướng rất nhanh kịp phản ứng, cùng gầm lên giận dữ, riêng phần mình tế ra thần binh pháp bảo, cùng tấn công Võ Đạo bản tôn.
Võ Đạo bản tôn nhìn thấy rõ ràng.
Ở bên trong Hàn Tuyền Ngục này, những Ngục Tướng này phóng thích ra thủ đoạn không khác thần thông bí pháp ở thượng giới.
Chỉ là trong những thần thông bí pháp này, có thêm một loại lực lượng âm lãnh.
Võ Đạo bản tôn mặt không biểu tình, nhấc tay đánh ra một quyền!
Oanh!
Một quyền này đánh tới, thần binh linh bảo, thần thông bí pháp gì đó, trong chớp mắt đã tan thành mây khói, hóa thành hư vô!
Ngay cả mấy trăm tên Ngục Tướng trước mặt, bị một quyền của Võ Đạo bản tôn bao phủ đều bị nổ tung thành từng đoàn sương máu.
Đám Ngục Tướng kia bị Võ Đạo bản tôn đánh một quyền mà hồn phi phách tán, hình thần câu diệt!
Đám ngục tốt kia lít nha lít nhít, khắp núi đồi vừa mới xung phong liều chết đi lên, đã thấy tình cảnh như vậy, bị dọa đến sắc mặt tái mét, sợ vỡ mật!
Bọn ngục tốt này còn muốn chạy trốn, nhưng đã không kịp!
Ở trong cơ thể Võ Đạo bản tôn đột nhiên lan ra một ngọn lửa màu đen.
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận