Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2115: Thế cục thay đổi

Dãy núi Bàn Long.
Tiên tông đại tuyển vẫn đang tiếp tục, theo thời gian trôi qua, tu sĩ còn lại trong sơn cốc cũng càng ngày càng ít.
Nằm ngoài tuyệt đại đa số tu sĩ dự kiến, Địa Tiên lục giai vốn nên nên rất nhanh đã bị đào thải kia lại cũng không hề bị loại.
Ngược lại, thanh niên ốm yếu này vào trong sơn cốc, giống như đột nhiên biến thành một người nhảy nhót tưng bừng, tinh lực dồi dào, không ngừng đang chạy tới chạy lui, gần như không hề nghỉ ngơi.
Ở ngày thứ nhất tiến vào sơn cốc, người này đã chạy thoát khỏi vòng vây của đám người Liệt Phong, lại có thể chạy ra tìm đường sống trong tay của Xích Hồng quận chúa.
Sau đó đánh bại một vị Địa Tiên thất giai, kiếm được mấy chục tấm Bàn Long lệnh.
Ở ngày thứ ba, người này lại lần nữa gặp được một Địa Tiên thất giai, thủ đoạn vẫn đơn giản như cũ, lợi dụng thân pháp tốc độ, đánh đối phương một chiêu bất ngờ, lại lấy được mười mấy tấm Bàn Long lệnh.
Trong một khoảng thời gian sau đó, thanh niên này gặp được Địa Tiên bát giai, Địa Tiên cửu giai, hắn không chút do dự xoay người bỏ chạy.
Ở trong sơn cốc này, ngay cả Xích Hồng quận chúa đều không đuổi kịp hắn, người ngoài càng không được, mỗi lần đều chỉ có thể trợn mắt nhìn hắn rời đi.
Nếu gặp được lạc đàn Địa Tiên thất giai, thanh niên này sẽ chủ động tiến lên, tới đại chiến một phen, lần nào cũng có thể thủ thắng, không có bất kỳ ngoài ý muốn nào.
Nhưng đến ngày thứ mười lăm, thế cục dần dần xảy ra biến hóa.
Còn lại hơn mười ngày, tiên tông đại tuyển sắp kết thúc.
Mà tu sĩ trong sơn cốc, chỉ còn lại hơn năm trăm người, tuyệt đại đa số người đều đã bị đào thải!
Trong hơn năm trăm người còn lại này, gần như đều là Địa Tiên bát giai, Địa Tiên cửu giai, mà Tô Tử Mặc đã ròng rã bốn ngày không gặp được một Địa Tiên thất giai nào.
Trong túi trữ vật của hắn hiện nay mới chỉ có hơn ba trăm tấm Bàn Long lệnh, khoảng cách đạt tới số lượng một ngàn tám trăm tấm còn rất ca.
"Không có gì bất ngờ xảy ra thì số lượng Bàn Long lệnh của người này, sẽ không có thay đổi nhiều."
"Chuyện này cũng quá khó khăn."
Một tu sĩ xem cuộc chiến nói: "Người này có thân pháp mạnh mẽ như vậy, thủ đoạn cũng không yếu, còn có thể vượt cấp chém giết, lại chỉ lấy được hơn ba trăm tấm Bàn Long lệnh."
Một người khác bĩu môi nói: "Một trăm năm diễn ra một lần tiên tông đại tuyển, một lần chỉ tuyển ra một trăm người, đây là khái niệm gì ?"
"Ý nghĩa trong chuyện này chính là ở toàn bộ Thần Tiêu đại lục, hàng năm chỉ có một Địa Tiên có cơ hội bái vào tứ đại Tiên tông! Ngươi nói có khó không? Quả thực còn khó khăn hơn cả lên trời!"
Trên bầu trời, mây mù phun trào, tiên khí mờ mịt.
Dương Nhược Hư lắc đầu nói: "Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không được, muốn kiếm được đủ số lượng Bàn Long lệnh, hắn nhất định phải tìm Địa Tiên bát giai đến để chiến đấu."
Địa Tiên thất giai trong sơn cốc không còn thừa mấy.
Càng huống chi, Bàn Long lệnh trên người Địa Tiên thất giai vốn không có nhiều.
Dù Tô Tử Mặc tìm được toàn bộ Địa Tiên thất giai ra, chiếm lấy được Bàn Long lệnh của đối phương, cũng rất khó kiếm đủ một ngàn tám trăm khối.
"Địa Tiên bát giai, khó lắm."
Thiên Uyên từ tốn phun ra mấy chữ.
Muốn chiến thắng được Địa Tiên bát giai, đây là vượt qua hai cảnh giới nhỏ, độ khó tăng lên gấp bội!
Hơn nữa Địa Tiên bát giai trong sơn cốc có thể chống đỡ đến bây giờ, có người nào không phải thủ đoạn cường đại, át chủ bài đông đảo ?
Tranh đấu cùng cấp còn thắng bại khó liệu, huống chi là muốn vượt qua hai cảnh giới nhỏ.
Thanh Phong Thiên Tiên đột nhiên nói: "Kẻ này thân pháp không tệ, rất thích hợp tới Ngự Phong Quan ta tu hành."
"Thích hợp thì làm được gì ?"
Bạch Hải Thiên Tiên cười khẽ nói: "Nếu kẻ này chỉ được hơn ba trăm tấm Bàn Long lệnh thì có thích hợp hơn, chúng ta cũng không thể phá hỏng quy củ."
"Ừm ?"
Đúng lúc này, Dương Nhược Hư khẽ ồ một tiếng, đột nhiên nói ràng: "Kẻ này gặp phải Địa Tiên bát giai rồi!"
"Hơn mười ngày qua, hắn gặp phải Địa Tiên bát giai, Địa Tiên cửu giai đều không đếm hết rồi. Gặp gỡ thì cũng chỉ xoay người bỏ chạy, chuyện này có gì hiếm lạ đâu."
Bạch Hải Thiên Tiên đong đưa quạt xếp, không cho là đúng.
"Hắn không trốn."
Thiên Uyên trầm giọng nói.
Vẻ mặt mấy người Bạch Hải Thiên Tiên khẽ động, vội vàng tập trung nhìn lại.
Chỉ thấy trong sơn cốc, thanh niên ốm yếu kia giằng co cùng một nam tử trung niên mặc trường bào màu vàng, nhưng lại chưa quay người bỏ chạy, dường như hắn chuẩn bị động thủ!
"Xem ra, kẻ này cũng ý thức được vấn đề, muốn khiêu chiến Địa Tiên bát giai, đến chiếm đủ số lượng Bàn Long lệnh." Dương Nhược Hư nói.
Thanh Phong Thiên Tiên nhíu mày nói: "Nam tử trung niên này tên là Tiêu Vận, thực lực cực mạnh, trước đó từng trấn áp được một Địa Tiên cửu giai!"
"Ừm, trong túi trữ vật của Tiêu Vận này có lẽ có hơn tám trăm tấm Bàn Long lệnh."
Bạch Hải Thiên Tiên nói: "Kẻ này muốn dùng thân pháp để chạy trốn thì dễ dàng, nhưng nếu muốn thủ thắng, lại gần như không có cơ hội."
Trong sơn cốc.
Tiêu Vận nhìn Tô Tử Mặc cách đó không xa, vẻ mặt mỉa mai, cười khẽ nói: "Chúng ta trước đó từng gặp một lần, ngươi xoay người chạy, lần này làm sao không chạy ?"
Lần trước hai người gặp nhau, Tô Tử Mặc thay đổi phương hướng, một đường bay nhanh, căn bản không có ý muốn giao thủ.
Tiêu Vận đuổi đến mức suýt thì phun máu cũng không đuổi kịp.
Lần này, hắn lại nhìn thấy Tô Tử Mặc, cũng không có ý định đuổi theo nữa.
"Lần này không đi, chuẩn bị đoạt Bàn Long lệnh của ngươi."
Tô Tử Mặc hơi hơi lắc đầu, cũng không giấu diếm ý đồ của mình, thản nhiên nói ra.
"Ha ha!"
Tiêu Vận cười lớn một tiếng, giống như có chút không dám tin tưởng, hỏi ngược lại: "Chỉ bằng ngươi ? Một Địa Tiên lục giai ?"
Chuyện này thật sự không phải hắn khinh thường Tô Tử Mặc.
Hắn lấy tu vi cảnh giới Địa Nguyên cảnh tầng tám, tồn tại đến bây giờ, hơn nữa còn đoạt được hơn tám trăm khối Bàn Long lệnh, chuyện này đã có thể chứng minh thực lực của hắn.
Tiêu Vận thậm chí có lực chiến đấu vượt cấp đánh giết đối thủ!
Mà bây giờ, có một Địa Tiên lục giai, một người thấp hơn hắn hai cảnh giới lại tuyên bố muốn đoạt lấy Bàn Long lệnh của hắn.
Hắn nghe chuyện này quả thực như nghe một chuyện cười!
Bạch!
Tô Tử Mặc không nói hai lời, thân hình khẽ động, trong chớp mắt đã đi tới trước người Tiêu Vận, giơ bàn tay lên, ngưng tụ ra Đại Hỗn Nguyên Chưởng đánh xuống thiên linh cái của Tiêu Vận!
Lúc trước trong chiến đấu, Tô Tử Mặc gần như chưa từng dùng qua bí pháp chiến kỹ gì.
Chỉ lợi dụng thân pháp tốc độ, đánh đối thủ một chiêu bất ngờ, chiến kỹ đơn nhất.
Mà bây giờ, Tô Tử Mặc vừa ra tay đã dùng tới Đại Hỗn Nguyên Chưởng!
Tiêu Vận mặc dù đang cười, nhưng kỳ thật tinh thần luôn đề phòng cao độ, thời khắc đều chú ý tới nhất cử nhất động của Tô Tử Mặc.
Hắn sống đến bây giờ, tuyệt đối không phải may mắn!
Tô Tử Mặc có thân pháp tốc độ cực nhanh, ngay cả hắn đều có chỗ kiêng kị, đương nhiên sẽ không chủ quan.
Ngay khi Tô Tử Mặc vừa động, Tiêu Vận đã vỗ tay lên trên túi trữ vật, tế ra một tấm chắn lớn, giơ lên cao cao!
"Ầm!"
Đại Hỗn Nguyên Chưởng của Tô Tử Mặc đập xuống tấm chắn này, phát ra một tiếng vang trầm.
"Khá lắm!"
Toàn thân Tiêu Vận chấn động mạnh, há miệng hít một ngụm khí lạnh!
Hắn mặc dù đã sớm chuẩn bị, nhưng vẫn là bị một chưởng này của Tô Tử Mặc đánh cho chấn động khí huyết, cánh tay run lên.
Cùng lúc đó, trong lòng hắn cũng đang mừng thầm.
Tấm chắn này của hắn cũng không bình thường, có thể công có thể thủ, ở mặt ngoài tấm chắn này có sinh ra vô số gai nhọn.
Nếu đập vào trên thân người, có có thể trực tiếp xé một mảng máu thịt lớn xuống!
Bàn tay của Tô Tử Mặc bộc phát ra lực lượng hung mãnh như thế, đập vào trên tấm chắn của hắn, bàn tay của thanh niên gầy ốm này chắc đã bị xuyên thủng, máu thịt be bét!
Tiêu Vận ngăn cản được chưởng này, thừa cơ liếc qua, lại có chút khẽ giật mình.
Chỉ thấy bàn tay Tô Tử Mặc, trắng nõn như ngọc, không có một chút vết thương nào.
Hắn lại nhìn mặt ngoài của tấm chắn trong tay, có một mảnh gai nhọn hình bàn tay, lại bị san bằng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận