Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 932: Diệp Thiên Thành

Ngọc Đỉnh Đạo Nhân nói: "Còn lại một chén Thông Huyền Trà cực phẩm cuối cùng, chính là bộ phận thứ hai, thiên kiêu tranh phong!"
"Một chén Thông Huyền Trà cực phẩm cuối cùng này có phân lượng cực nặng, chỉ có đệ nhất Chân Quân Trung Châu, mới có tư cách uống!"
Nam Cung Lăng cảm khái một tiếng, nói: "Không biết là Diệp Thiên Thành hay Bàng Lan Chân Quân, ta cảm thấy chỉ có người đứng đầu dị tượng bảng này mới có tư cách cạnh tranh chén Thông Huyền Trà cực phẩm thứ năm này."
"Ta cược là Diệp Thiên Thành!"
Như Huyên nói một câu, sau đó quay đầu hỏi: "Tiểu sư thúc tổ, ngươi nói đi ?"
Tô Tử Mặc lạnh nhạt nói ràng: "Ta cược hai người bọn họ đều không uống được."
"A, vì sao ?" Như Huyên lộ ra vẻ hiếu kỳ, vội hỏi.
Tô Tử Mặc nở nụ cười, nhìn như tùy ý nói: "Bởi vì, ta không cho."
"Tiểu sư thúc tổ, ngươi lại khoác lác!"
Nghe được câu này, Như Huyên cũng cười hì hì một tiếng, căn bản không để ở trong lòng.
Đúng lúc này, đám người Bách Luyện Môn theo tu sĩ Thiên Hạc Môn đã tiến vào đình viện.
Vừa mới bước vào trong đình viện Thông Huyền, đám người Bách Luyện Môn dã cảm giác được đình viện vốn đang ồn ào náo động lại lập tức yên tĩnh.
Trong đình viện, đại đa số tông môn thế lực đều đã đi tới khu vực riêng của mình.
Thiên kiêu Nguyên Anh cảnh tề tụ, đưa mắt nhìn lại thấy cực kỳ hùng vĩ.
Đây là một buổi thịnh hội khá lớn sau Dị tượng bảng của Tu Chân giới!
Mà lúc này, sau khi Bách Luyện Môn tiến vào đình viện thông huyền, một ánh mắt nóng bỏng đã nhìn tới phía này.
"Bách Luyện Môn đến rồi!"
"Nghe nói Bách Luyện Môn xuất hiện một nhân vật hung ác, liên tiếp đánh bại mấy đại thiên kiêu, đã chọc giận không ít tông môn thế lực."
"Nhân vật hung ác thì làm được cái gì, những thiên kiêu ở đây có kẻ nào không phải nhân vật hung ác chứ?"
"Ha ha, Bách Luyện Môn đã là mặt trời sắp lặn, lập tức sắp bị xóa tên khỏi tứ đại bàng môn rồi!"
Tình cảnh hiện này của Bách Luyện Môn vô cùng không ổn định, vừa mới xuất hiện đã đứng trên đầu sóng ngọn gió!
Thiên Hạc trà hội, ngàn năm một lần.
Phần lớn tu sĩ Bách Luyện Môn chưa từng trải qua cảnh tượng này, hơn nữa tình cảnh tông môn hiện nay rất đáng lo, đông đảo tu sĩ đều có chút bất an.
Ngay cả ba người Nam Cung Lăng đều hơi khẩn trương lên.
Bây giờ, người duy nhất còn có thể trấn định tự nhiên cũng chỉ có Tô Tử Mặc.
Chỉ mới tiến vào đình viện, hắn đã cảm nhận được có không ít ánh mắt lăng lệ nhìn tới hắn, sát ý lạnh thấu xương.
Vẻ mặt Tô Tử Mặc lạnh nhạt, không thèm để ý.
" Các vị đạo hữu Bách Luyện Môn, mời tới bên này."
Đám tu sĩ Thiên Hạc Môn chỉ vào một mảnh khu vực cách đó không xa, trầm giọng nói.
Đám người Bách Luyện Môn đưa mắt nhìn tới, không khỏi sầm mặt lại.
Bên kia là vị trí của tứ đại bàng môn, nhưng lúc này, ngoại trừ Cổ Trận Môn, Đan Dương Môn, Thiên Hạc Môn, lại có một đội tu sĩ đã ngừng chân ở đó!
Những tu sĩ này mặc đạo bào u ám, hoa văn trên ống tay áo là một ngọn lửa u minh.
Minh Hỏa Điện!
Trà hội còn chưa chân chính bắt đầu, chỉ nhìn từ vị trí của Bách Luyện Môn cùng Minh Hỏa Điện đã thấy hai phe đối chọi gay gắt, tràn ngập mùi thuốc súng!
Đây vốn là khu vực của tứ đại bàng môn, bây giờ lại xuất hiện tông môn khác rồi, dụng ý này không cần nói cũng biết!
Trận đấu luyện khí này, phe nào bại thì sẽ mất đi tư cách đứng ở khu vực này!
Ngọc Đỉnh Đạo Nhân trầm mặt xuống nhưng cũng không nói gì.
Đã Minh Hỏa Điện có thể đứng ở nơi này, rõ ràng là được Thiên Hạc Môn đồng ý.
Dù bọn hắn có kháng nghị cũng sẽ không có kết quả.
Minh Hỏa Điện đã giành được đại thế!
"Người dẫn dầu kia là Phản Hư Đạo Nhân tên là Thiên Phong Chân Quân, phía sau hắn chính là Minh Hàn, là người quyết đấu cùng Liễu sư tỷ lần này!" Như Huyên nhỏ giọng nói ràng.
Tô Tử Mặc liếc mắt nhìn, lập tức chú ý tới Minh Hàn.
Tu sĩ kia còn rất trẻ, toàn thân tản ra khí tức âm lãnh, hắn ta hơi nâng cằm, dáng vẻ kiêu căng khinh người.
Rất nhanh, đám người Bách Luyện Môn đã vào chỗ.
"Người kia có lẽ chính là Bàng Lan Chân Quân."
Nam Cung Lăng nhìn về phía Thiên Cương Giáo, chỉ thấy một vị Nguyên Anh Chân Quân đứng đầu, tóc dài bay múa, hai mắt hẹp dài, lúc này đang nhìn Tô Tử Mặc, khẽ mỉm cười.
"Vị kia là Hàng Thu Vũ."
Nam Cung Lăng lại nhìn về một phía khác.
Tô Tử Mặc phóng tầm mắt nhìn lại, trăm năm không gặp, Hàng Thu Vũ thay đổi không nhỏ, đã tu luyện tới Nguyên Anh cảnh hậu kỳ đỉnh phong, tuy có mũi nhọn nhưng lại ngưng tụ nội liễm!
Loại cảnh giới kiếm đạo này rõ ràng cao hơn Kiếm Vô Tung một bậc.
Phong Lôi Điện, Phiêu Tuyết cốc...
Thiên kiêu của Tiên môn, phật môn, Nam Cung Lăng và Như Huyên đều giới thiệu cho Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc không quan tâm, chỉ ngẫu nhiên gật gật đầu coi như sđáp lại.
Trong đám người đột nhiên truyền đến tiếng xao động, không ít tu sĩ la lên, hai mắt tỏa sáng.
Chỉ thấy trên bầu trời cách đó không xa, tu sĩ Hỗn Nguyên Tông có chừng hơn nghìn người, trùng trùng điệp điệp bay đến.
Làm người khác chú ý nhất chính chín con Hung Giao ở phía trước!
Chín con Hung Giao sánh vai cùng đi, cưỡi mây đạp gió, khí thế bùng nổ, hợp lực lôi một bảo tọa lớn, chậm rãi đi đến!
Hung Giao chính là thuần huyết hung thú.
Tu sĩ bình thường có thể được một con đã là đại cơ duyên.
Nhưng bây giờ chín con Hung Giao này lại chỉ kéo bảo tọa cho một người!
"Mau nhìn đi!"
"Diệp Thiên Thành đến rồi!"
"Đúng thật là đồ sộ, không hổ là đệ nhất Chân Quân!"
Trên bảo tọa có một tu sĩ ngồi thẳng, cực kỳ anh tuấn, tuổi còn trẻ, hai mắt nhắm nghiền, giống như đang nghỉ ngơi, cả người tản ra một loại khí tràng vô địch, đánh đâu thắng đó!
Ở bốn phía bảo tọa còn có chín nữ tử cực kỳ xinh đẹp đi theo, có người thổi sáo, có người vung hoa, có kẻ cầm quạt lông trong tay, nhẹ nhàng phe phẩy.
Đáng sợ là chín nữ tử tùy tùng này cũng đều là Nguyên Anh cảnh!
Thậm chí còn có một nữ tử có tu vị đạt tới Nguyên Anh đại viên mãn!
Đã tu luyện tới cảnh giới này mà vẫn cam nguyện trở thành thị nữ tùy tùng cho tu sĩ ngòi trên bảo tọa, có thể thấy được người kia đáng sợ đến mức nào!
Hỗn Nguyên Tông, đứng đầu dị tượng bảng-Diệp Thiên Thành!
Chỉ vừa xuất hiện đã thu hút vô số ánh mắt!
Kiểu phô trương thanh thế này đúng là không ai bằng!
Nam Cung Lăng không nhịn được cảm khái một tiếng, thật lòng khâm phục nói ràng: "Thật không hổ là đệ nhất Chân Quân, loại thanh thế phong thái này, ai có thể sánh được!"
Diệp Thiên Thành hiện thân, quần tu ở đây, bao gồm cả Phản Hư Đạo Nhân, đều lộ vẻ mặt rung động.
Ngay cả người đứng đầu Dị tượng bảng bốn trăm năm trước, chỉ còn nửa bước là bước vào Phản Hư cảnh-Bàng Lan Chân Quân cũng đều có vẻ mặt ngưng trọng.
Chỉ có Tô Tử Mặc, từ đầu đến cuối, mí mắt đều không thèm nháy một chút.
Một màn này rơi vào trong mắt Liễu Hàm Yên và Như Huyên, cả hai chỉ thấy vô cùng ngạc nhiên.
Các nàng thực sự không thể ngờ được còn có tu sĩ có thể bảo trì trấn định trước Diệp Thiên Thành.
"Không hổ là hai đại thiên kiêu của Hỗn Nguyên Tông, Hỗn Nguyên Tông quật khởi là chuyện tất nhiên."
"Khó trách Tông chủ Thiên Hạc Môn lại cố gắng thúc đẩy lần thông gia này, Diệp Thiên Thành tiềm lực vô hạn, tương lai đều là có khả năng phong hoàng!"
Trong chớp mắt, đám người Hỗn Nguyên Tông đã hạ xuống đình viện.
Chín Hung Giao có ánh mắt hung ác, nhìn quanh bốn phía, trong miệng mũi phát ra từng đợt gầm nhẹ, không ít tu sĩ lộ ra vẻ e ngại, nhao nhao lui lại.
"An tĩnh chút."
Diệp Thiên Thành chậm rãi mở miệng, mở hai mắt ra.
Chín Hung Giao nghe được thanh âm này, trong nháy mắt đã an tĩnh lại, nằm trên mặt đất, nhu thuận giống như là chín con rắn nhỏ.
"Mấy ngày không thấy, phong thái Diệp huynh càng hơn trước kia!"
Đúng lúc này, một tu sĩ Minh Hỏa Điện đi về phía Diệp Thiên Thành, chưa tới gần đã ôm quyền cười một tiếng.
"Ừm ?"
Nam Cung Lăng nhíu nhíu mày, nói: "Là Minh Hàn! Sao hắn lại biết Diệp Thiên Thành ?"
"Hơn nữa nhìn qua quan hệ của hai người, còn giống như không tệ." Như Huyên lẩm bẩm một tiếng, cũng toát ra lo lắng.
Nếu như Minh Hàn giao hảo Diệp Thiên Thành.
Đây có phải mang ý nghĩa là lần này Thiên Hạc trà hội, Hỗn Nguyên Tông sẽ đứng về phía Minh Hỏa Điện hay không?
Đồng thời, sẽ ra mặt vì Minh Hỏa Điện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận