Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1091: Tán thành

Nguyền Thần bí thuật trong Dương Thần thiên thuộc bí điển Đại Hoang Yêu Vương.
Cũng là tinh túy trong Dương Thần thiên!
Nghịch lân chính là một miếng vảy dưới cổ Long tộc, ở chỗ cực kỳ bí ẩn, hiện lên hình dạng trăng lưỡi liềm, một khi chạm đến, chắc chắn sẽ khiến Long tộc giận dữ!
Cho nên, từ xưa đến nay đều lưu truyền một câu.
Long chi nghịch lân, chạm vào hẳn phải chết!
Câu nói này cũng chính là áo nghĩa của đạo Nguyền Thần bí thuật này!
Miếng nghịch lân màu đỏ giữa không trung kia không cần giết vào trong thức hải của Long Dương, chỉ cần tiếp xúc đến Nguyền Thần của hắn là có thể tiêu diệt đi.
Thương Long chi nộ của Long Dương chỉ cần va chạm vào miếng nghịch lân kia, cho dù cách xa nhau mấy chục trượng, Nguyền Thần của hắn trốn ở trong thức hải, cũng sẽ bị thần hồn câu diệt!
Đây mới là chỗ kinh khủng của nghịch lân!
Miếng nghịch lân này, không thể đụng vào.
Đụng vào là phải chết!
Từ xưa đến nay, không có một loại Nguyền Thần bí thuật nào có thể có lực lượng bá đạo như thế này!
Trong nháy mắt khi nghịch lân bay ra, bầy long không cảm giác được, nhưng Long Dương lại cảm thấy da đầu tê dại, sau lưng luồn lên một luồng hàn khí làm hắn rùng mình!
Trong lòng của hắn sinh ra một cảm giác.
Giống như sau một khắc chính hắn sẽ rơi vào kết cục thân vẫn đạo tiêu!
Cùng lúc đó, trưởng lão ngũ mạch Long tộc ở phía xa quan chiến cũng ngạc nhiên biến sắc!
Với tu vi cảnh giới của bọn hắn, tự nhiên có thể cảm nhận được khí tức đáng sợ từ 'Nghịch lân' tản ra!
Thần Long màu xanh giữa không trung kia nhìn uy phong lẫm liệt, lực lượng mười phần, khí thế thao thiên, nhưng so sánh với miếng nghịch lân kia thì kém quá xa!
Hai đạo Nguyền Thần bí thuật bộc phát, trong chớp mắt đã va chạm vào nhau, cho dù trưởng lão ngũ mạch Long tộc ra tay cũng không kịp rồi!
"Long Dương xong rồi!"
Trong đầu trưởng lão ngũ mạch Long tộc đồng thời hiện lên suy nghĩ này.
Trong mắt trưởng lão Thương Long tộc lộ ra vẻ hối hận.
Vừa rồi khi Long Mặc thu tay lại lưu tình, ông ta đã nên ra mặt rồi.
Nếu ông ta có thể đứng ra đúng lúc, vậy sát chiêu kinh khủng này cũng sẽ không đánh ra, Long Dương cũng sẽ không chết.
Chuyện này, không trách được Long Mặc.
Sinh tử chiến, dù Long Mặc trấn sát Long Dương cũng là chuyện đương nhiên.
Huống chi, trước đó rõ ràng Long Mặc đã thu tay lại.
"Có lẽ là vận mệnh của Long Dương đã như vậy."
Trong lòng trưởng lão Thương Long tộc thở dài một tiếng.
Nguyền Thần tranh phong, nói thì chậm chạp, kì thực chỉ diễn ra trong một chớp mắt!
Giữa không trung, Thần Long màu xanh dữ tợn kia trực tiếp đâm vào miếng nghịch lân, toàn bộ long thân trong nháy mắt đã dừng lại ở giữa không trung!
Ngay sau đó, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của đám người phía dưới, thân thể Thanh Long kia hiện ra một vết rách!
Miếng nghịch lân kia lại hoàn hảo không chút tổn hại!
Cách đó không xa, thần sắc Long Dương đột nhiên cứng đờ trên mặt, ánh mắt dần tan rã, ảm đạm xuống.
Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày.
Nếu như hắn hung ác, mặc dù Nguyền Thần của hắn sẽ bị một chút chấn động, nhưng Long Dương nhất định sẽ phải chết!
Chỉ là hắn thực sự không cần thiết phải làm thế.
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, thu nghịch lân lại.
Giữa không trung, Thần Long màu xanh kia không chèo chống được bao lâu, đã biến thành vô số điểm sáng, tiêu tán giữa thiên địa.
Hai mắt Long Dương nhắm lại, thân thể cao lớn rơi từ giữa không trung xuống trên chiến trường, khiến bụi bặm nổi lên bốn phía.
Tô Tử Mặc than nhẹ một tiếng.
Long Dương không chết.
Nhưng Nguyền Thần của hắn cũng đã xuất hiện đầy vết rách!
May mắn là Tô Tử Mặc thu tay lại đúng lúc, nếu nghịch lân tiếp tục va chạm trong nháy mắt thì Long Dương có khả năng đã thần hồn câu diệt, thân vẫn đạo tiêu rồi!
Trưởng lão ngũ mạch Long tộc cảm nhận được thay đổi trong lúc này, cũng đều thở phào một hơi.
Trong lòng trưởng lão Thương Long tộc rất mừng rỡ!
Trên chiến trường, sinh mệnh khí tức trong cơ thể Long Dương cực kỳ bé nhỏ, gần như không cảm ứng được.
Bầy long không biết tình huống của Long Dương, đều cho là hắn đã vẫn lạc.
Trong bầy long ồn ào xôn xao!
Có kẻ giận dữ, có người kinh ngạc, có người bi ai lại có người sửng sốt tại chỗ.
Trong suy nghĩ của bầy long, Long Dương đã tu luyện tới Phản Hư cảnh đại viên mãn, dù Nguyền Thần tranh phong rất hung hiểm, hắn cũng không có khả năng rơi vào kết cục thân vẫn đạo tiêu.
Nhưng bây giờ, Long Dương ngã xuống trên mặt đất không nhúc nhích, không cảm giác được một chút khí tức sinh mệnh nào!
Long Dương chết rồi!
Rất nhiều Long tộc cùng xông lên chiến trường.
Một số Thương Long hốc mắt đỏ bừng, vẻ mặt đau buồn!
Có Thương Long xoay người, trợn mắt nhìn Tô Tử Mặc, lớn tiếng nói: "Long Mặc, ta muốn khiêu chiến ngươi! Ngay trên Long Huyết chiến tràng này, đánh một trận sinh tử!"
"Để ta tới! Long Mặc, ta muốn khiêu chiến ngươi!"
Lại có một Thương Long tộc đứng dậy.
"Các ngươi làm gì đấy? !"
Long Xán thuộc Chúc Long tộc vội vàng đứng bên cạnh Tô Tử Mặc, lớn tiếng nói: "Đây là sinh tử chiến của hai người, không trách được Mặc ca!"
"Đánh thì đánh, Chúc Long tộc chúng ta sợ các ngươi chắc!"
Một vị Chúc Long khác lớn tiếng nói.
"Tất cả yên lặng cho ta!"
Long Tịch hét lớn một tiếng.
Nhưng trên chiến trường đang hò hét ầm ĩ này, tiếng hét của nàng đã rất nhanh bị dìm xuống dưới.
Tình cảm quần chúng rào rạt, trong nháy mắt, trên Long Huyết chiến tràng này lại sắp xảy ra một trận quần chiến giữa Long tộc!
"Các ngươi làm gì!"
Đúng lúc này, giữa không trung đột nhiên vang lên một giọng nói uy nghiêm, truyền vào trong tai mỗi Long tộc, ẩn chứa lực chấn nhiếp cường đại!
Trong lòng bầy long chấn động, theo tiếng kêu nhìn lại.
Chỉ thấy giữa không trung có năm người đang đứng đó, trên thân năm người này tản ra khí tức cường đại, uy áp tùy ý.
Bị luồng uy áp này trấn áp, bầy long vốn đang xúc động ở phía dưới đã dần dần bình ổn lại.
Trưởng lão ngũ mạch Long tộc hạ xuống!
"Ồn ào cái gì, có chút quy củ nào hay không!"
Trưởng lão Thương Long tộc nhìn bốn phía chung quanh, ánh mắt sắc bén, trong bầy long, không có người nào dám đối mặt với ông ta!
"Trưởng lão, kẻ ngoại lai này đánh chết Dương ca rồi!"
Rốt cục, một Thương Long vẫn không nhịn được, hốc mắt đỏ bừng, đau buồn lên tiếng.
"Trên Long Huyết chiến tràng, vốn chính là sinh tử chiến! Nếu sợ chết thì đừng tới này!" Trưởng lão Thương Long tộc lãnh lạnh nói.
"Thế nhưng..."
Thương Long kia vẫn là không cam lòng.
Bản thân hắn và Long Dương vốn là đồng tộc, trong lòng hắn, tự nhiên cũng cực kỳ thân cận cùng Long Dương.
Tô Tử Mặc đi vào Long Hài cốc không đến một năm, còn là Chúc Long nhất mạch, huyết mạch không thuần, trong mắt hắn chính là một ngoại nhân!
"Không có nhưng gì cả."
Trưởng lão Thương Long tộc lắc đầu nói: "Đây là quy củ Long tộc, không thể nghi ngờ!"
Dừng lại một chút, trưởng lão Thương Long tộc nhìn Tô Tử Mặc một chút, chậm rãi nói ràng: "Huống chi, Long Dương còn chưa có chết."
Tiếng nói vừa dứt, bầy long đều tỏ vẻ ngạc nhiên.
Long Dương không chết ?
Bình thường tới nói, Nguyền Thần bị thương như thế, dù không lập tức vẫn lạc, chỉ sợ cũng không cứu được.
Nhưng trong Long Hài chi cốc có Thái Cổ thần tuyền có thể cải tử hoàn sinh!
Trưởng lão Thương Long tộc vung tay áo, bắn ra một luồng pháp lực.
Thân hình khổng lồ của Long Dương hóa thành hình người.
Ánh mắt trưởng lão Thương Long tộc lại rơi vào trên người Tô Tử Mặc, dừng lại một chút, nhìn hắn gật đầu một cái rồi mới mang theo Long Dương rời đi.
Mặc dù trưởng lão Thương Long tộc không nói gì, nhưng một cái gật đầu này đã coi như khó được.
Trưởng lão Thương Long tộc đang biểu đạt lòng biết ơn đối với Tô Tử Mặc.
Vừa rồi Nguyền Thần tranh phong xảy ra trong nháy mắt, bầy long không rõ ràng biến hóa trong đó, nhưng trưởng lão của ngũ mạch Long tộc đều có thể cảm thụ được.
Nếu không phải Tô Tử Mặc lưu thủ, hiện tại Long Dương đã vẫn lạc!
Một trận chiến này chẳng những đã giúp Tô Tử Mặc đứng vững gót chân trong lòng đám tiểu bối Long tộc, hắn cũng chân chính đạt được rất nhiều trưởng lão Long tộc tán thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận