Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2105: Một tháng

Tô Tử Mặc dựa theo địa đồ, chạy về phía dãy núi Bàn Long.
Trong lúc này, cũng gặp phải một số nguy cơ.
Cũng may bây giờ hắn đã là Địa Tiên lục giai, ỷ vào các loại bảo vật như Trấn Ngục đỉnh và rất nhiều thủ đoạn cường đại, đã có sức tự vệ, cũng coi như hữu kinh vô hiểm.
Trong quá trình dốc toàn lực đi đường, nguy cơ tứ phía, Tô Tử Mặc không dám phân tâm tu luyện.
Trong cơ thể hắn mặc dù nhận truyền thừa « Thái Thượng Huyền Linh Bắc Đấu Chân Kinh » mà tích lũy được một lượng thiên địa nguyên khí lớn, nhưng vẫn không có cơ hội hấp thu luyện hóa.
Cho nên, tu vi cảnh giới của hắn vẫn chỉ vừa mới bước vào Địa Tiên lục giai.
Hai tháng sau, rốt cục Tô Tử Mặc đã nhìn thấy dãy núi Bàn Long.
Cho dù không so sánh với địa đồ, hắn cũng có thể kết luận dãy núi khổng lồ trước mắt lan tràn vô tận này chính là dãy núi Bàn Long!
Tinh Vũ nói không sai, dù là ai đi đến nơi này cũng sẽ không thể coi nhẹ dãy núi nguy nga trước mắt này.
Đi tới gần nơi này, dãy núi Bàn Long trên bản đồ cũng càng lộ rõ hơn, hiện ra một đường lớn đen kịt quanh co khúc khuỷu, gần như vượt ngang toàn bộ đại lục Thần Tiêu, chia đại lục thành hai phần!
Dãy núi Bàn Long này không thể đơn thuần dùng chiều dài để cân nhắc nữa.
Địa hình của dãy núi Bàn Long vô cùng phức tạp, có khu vực uốn lượn khúc chiết như thần long di chuyển, có khu vực lại vờn quanh thành một vòng tròn, giống như là thần long cuộn tròn, rất có thần vận.
Tô Tử Mặc tiếp tục tiến lên.
Cũng không lâu sau, Tô Tử Mặc đã nghe thấy ở phía trước truyền đến tiếng ồn ào náo động, ở phía trên dãy núi, bóng người trùng điệp, lít nha lít nhít.
Chỗ trên không dãy núi Bàn Long này, còn có bốn đám mây rực rỡ nổi lơ lửng, phía trên có mấy trăm người đứng đấy, từ trên cao nhìn xuống.
Chờ đi tới gần dãy núi Bàn Long, Tô Tử Mặc mới chính thức cảm nhận được độ rầm rộ của tiên tông đại tuyển.
Ở đỉnh của dãy núi, có đông đảo tu sĩ đứng đấy, liếc nhìn lại như cá diếc sang sông, ít nhất cũng có mấy trăm vạn tu sĩ, tiếng người huyên náo!
Cảnh giới những tu sĩ này không giống nhau, có cả Huyền Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên.
Có người là tán tu, có người là tu sĩ của một số chút tông môn thế lực, tụ tập cùng một chỗ, nhìn chằm chằm xuống phía dưới dãy núi, thỉnh thoảng vang lên từng tiếng sợ hãi thán phục, reo hò.
Tô Tử Mặc đằng không bay lên, cũng không lâu lắm đã tới đến trên đỉnh núi, nhìn xuống dưới.
Chỉ thấy ở dưới dãy núi này, có một màn nước to lớn hơi hơi nhô lên, lơ lửng ở giữa không trung.
Phía trên màn nước, chiếu rọi ra từng hình ảnh, có thể thấy rõ có tu sĩ đang liều mạng chém giết, có người đang một mình hành tẩu, có kẻ đang ra sức đào vong.
Màn nước này khá tương tự như Thận ảnh Chi Kính, có thể chiếu ra tình hình trong rất nhiều khu vực lên màn nước.
Tô Tử Mặc nhìn thoáng qua bốn phía, đi tới bên cạnh một tu sĩ Huyền Tiên, ho nhẹ một tiếng.
Tu sĩ Huyền Tiên kia bị tiếng ho này dọa nhảy dựng lên, quay đầu nhìn lại.
"Ta hỏi ngươi mấy chuyện."
Tô Tử Mặc bình tĩnh, lạnh nhạt lên tiếng.
"Thượng tiên mời nói."
Tu sĩ Huyền Tiên kia không nhìn thấu được nội tình của Tô Tử Mặc, hơn nữa tu vi cảnh giới của hắn lại không cao nên cũng không dám thất lễ, vội vàng đáp lại.
"Tiên tông đại tuyển này có quy củ gì, ngươi nói cho ta một chút."
Tô Tử Mặc cũng không vòng vo, gọn gàng dứt khoát hỏi.
Tu sĩ Huyền Tiên kia khẽ giật mình, nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng lại, nói: "Tiên tông đại tuyển kỳ thật chính là tụ tập rất nhiều Địa Tiên cường giả cùng một chỗ, rồi chém giết lẫn nha."
"Một đoạn địa hình của dãy núi Bàn Long này hợp lại với nhau từ bốn phía, tạo thành một sơn cốc. Nghe nói cường giả của tứ đại Tiên tông từng liên thủ, mượn nhờ địa hình nơi này, bố trí ra một tòa đại trận phong bế."
"Màn nước phía dưới này, bất cứ lúc nào cũng có thể chiếu ra tình hình chiến đấu bên trong sơn cốc."
Tu sĩ Huyền Tiên kia vừa chỉ vào sơn cốc do dãy núi Bàn Long tạo thành, vừa giải thích.
"Lần này có bao nhiêu Địa Tiên tham gia tiên tông đại tuyển ?"
Tô Tử Mặc hỏi nói.
Tu sĩ Huyền Tiên kia nói: "Trước khi bắt đầu đại tuyển, số lượng tứ đại Tiên tông công bố, tổng cộng có mười tám vạn bốn trăm năm mươi mốt người."
"Nhiều như vậy!"
Tô Tử Mặc âm thầm líu lưỡi.
Phải biết rằng những người tham gia tiên tông đại tuyển này cũng không phải Địa Tiên bình thường.
Địa Tiên dám tới tham gia tiên tông đại tuyển và có tư cách tham gia đều là cường giả đỉnh cao, tu vi cảnh giới thấp nhất cũng phải là Địa Tiên thất giai!
Có thể tụ tập mười tám vạn Địa Tiên cường giả hàng đầu ở chỗ này, có thể thấy rằng tứ đại Tiên tông có lực hấp dẫn thế nào đối với đông đảo tu sĩ.
Càng tàn khốc hơn chính là, mười tám vạn Địa Tiên cường giả chiến đấu chém giết, cuối cùng chỉ tuyển ra một trăm người!
Cạnh tranh cũng quá kịch liệt rồi.
Có thể tới tham gia tiên tông đại tuyển, mang ý nghĩa là đã vượt qua tuyệt đại đa số Địa Tiên.
Ở trong nhóm người này, còn muốn chọn lựa ra một trăm Địa Tiên cường giả xuất sắc nhất, mới có cơ hội bái vào tứ đại Tiên tông!
Tô Tử Mặc nhìn chằm chằm vào màn nước phía dưới, có tu sĩ đang đại chiến với người khác.
Một người trong đó không địch lại, cả người bị thương nặng, mắt thấy nhất định là phải chết trong tay của đối phương, người này đột nhiên lấy ra một tấm lệnh bài màu vàng óng.
Ngay sau đó, trên lệnh bài màu vàng óng kia nở rộ ra một tia sáng màu vàng, hình thành một lồng ánh sáng màu vàng bảo vệ quanh người này, ngăn cản toàn bộ thế công của tu sĩ đối diện.
Sau đó, trên đỉnh đầu hai người đột nhiên hiện ra một cơn lốc xoáy.
Lốc xoáy kéo tu sĩ bị trọng thương sắp bại kia đi vào, lệnh bài màu vàng óng trong tay hắn lại ở lại trong sơn cốc.
Trước khi tiến vào vòng xoáy, túi trữ vật bên hông tu sĩ kia cũng đột nhiên nổ tung, bắn ra mấy chục tấm lệnh bài màu vàng óng giống nhau như đúc.
Tu sĩ đối diện vung tay lên, bỏ mấy chục tấm lệnh bài này vào trong túi, vẻ mặt mừng rỡ.
Tu sĩ bị vòng xoáy mang đi kia, bị ném ra chiến trường, rơi vào bên ngoài dãy núi Bàn Long, dáng vẻ chật vật, vẻ mặt đầy ảo não.
"Tấm lệnh bài màu vàng óng kia là gì ?"
Tô Tử Mặc hỏi nói.
"Đó là Bàn Long lệnh do tứ đại Tiên tông cấp cho, mỗi Địa Tiên tham gia tiên tông đại tuyển đều có một cái."
Tu sĩ Huyền Tiên kia lại nói: "Nếu ở trong sơn cốc thực sự không địch lại, hoặc là gặp được nguy cơ sinh tử, thì rót nguyên khí vào Bàn Long lệnh, như thế sẽ kích phát ra lồng ánh sáng màu vàng, từ đó giữ được tính mạng."
"Đương nhiên, cứ như vậy cũng mang ý nghĩa là thất bại, sẽ bị mang rời đi chiến trường, Bàn Long lệnh trên người sẽ lưu lại trong sơn cốc."
Tạm dừng một chút, tu sĩ Huyền Tiên nói: "Đúng rồi, còn có một điểm, tiên tông đại tuyển diễn ra trong thời gian một năm, mặc kệ cuối cùng trên chiến trường còn lại bao nhiêu người, một trăm người đạt được Bàn Long lệnh nhiều nhất mới là người thắng sau cùng."
Tô Tử Mặc hơi hơi gật đầu.
Như thế có thể tránh chuyện có tu sĩ không ứng chiến, tránh đi ẩn núp ở một chỗ để kéo dài đến cuối cùng.
Tô Tử Mặc lại nghĩ tới một chuyện, quy củ của Thập Tuyệt Ngục dưới Tuyệt Lôi Thành, có thể cũng mô phỏng theo tiên tông đại tuyển, cả hai có chút tương tự.
Chỉ là ở Thập Tuyệt Ngục hoàn toàn là hình thức giết chóc, không có bất kỳ con đường nào khác để thoát thân.
Mà tiên tông đại tuyển lại khác, chí ít cũng cho những Địa Tiên tiến vào bên trong chiến trường một chút hi vọng sống.
Chỉ cần hiểu được từ bỏ, đứng trước nguy cơ có thể tế ra Bàn Long lệnh thì tuyệt đối sẽ không chết.
Tô Tử Mặc nghĩ đến một chuyện cực kỳ mấu chốt, đột nhiên hỏi nói: "Tiên tông đại tuyển còn bao lâu nữa là kết thúc ?"
"Chỉ còn một tháng rồi."
Tu sĩ Huyền Tiên kia chỉ vào sơn cốc, nói: "Lúc đầu có hơn mười tám vạn Địa Tiên cường giả, qua hơn nửa năm chiến đấu, trên chiến trường chỉ còn lại hơn một ngàn người thôi, rất nhanh là có thể kết thúc."
"Một tháng à."
Ánh mắt Tô Tử Mặc thâm thúy, nhìn qua sơn cốc phía dưới, lẩm bẩm một tiếng: "Thời gian cũng đủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận