Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3055: Niết Bàn Tịch Tĩnh

Tô Tử Mặc híp mắt nhìn chằm chằm vào Chúc Long Vương, không nói lời nào.
Mắt của Hầu Tử hiện ra tia sáng màu máu, khí tức cũng trở nên hơi cuồng bạo.
Long Ly, Long Nhiên nghe vậy, mặt đều biến sắc!
Long Ly trầm giọng hỏi: "Chúc Long Vương, ngươi có ý gì đây?"
"Lần này bọn Tô đại ca đến đây, vốn là muốn đưa Long Nhiên rời đi, căn bản là không định dính líu vào bên trong trận đại chiến này."
"Vừa rồi Tô đại ca mới ra tay cứu mấy chục vạn tộc nhân ở trong Phong Thành, ngươi chỉ vì thân phận dị tộc của hắn, lại muốn giữ hắn lại?"
Giọng điệu của Long Ly, đã mang theo một tia chất vấn!
Vẻ mặt của Chúc Long Vương vẫn lạnh nhạt như cũ, nói: "Chuyện Phong Thành bị tập kích, còn chưa có kết quả, đợi bản vương tra ra chân tướng, tự nhiên là sẽ thả cho bọn họ rời đi."
Long Nhiên tiến lên hành lễ, nói: "Chúc Long Vương, dù sao thì ta cũng là Long tộc, có thể lưu lại, nhưng chuyện hôm nay không liên quan tới hai người bọn họ, còn xin Vương thượng cho phép bọn họ rời đi."
"A. . ."
Chúc Long Vương sâu kín nói: "Ngươi cho rằng ở Long Giới chúng ta, bọn họ muốn tới thì tới, muốn đi thì đi hay sao?"
Ý uy hiếp ở trong câu nói này cực nặng!
Mặt của Long Ly, Long Nhiên đều đổi sắc.
Tô Tử Mặc nghe vậy, chỉ khẽ lắc đầu, lạnh nhạt nói: "Nếu như ta muốn đi, thật đúng là không ai có thể ngăn được."
"Ngươi có thể thử một chút xem."
Giọng của Chúc Long Vương lạnh như băng.
Chỉ dăm ba câu, giữa hai người, đã rơi vào tình huống giương cung bạt kiếm!
Tô Tử Mặc không muốn bị cuốn vào trận tranh đấu giữa Long và Phượng này, nhưng nếu như có ai muốn nhắm vào hắn, thì chính là đã chọn sai người rồi!
Ở trong Long tộc, tuyệt đối là đã xảy ra vấn đề lớn.
Lúc này Chúc Long Tinh đã không phải là đất lành nữa, nhất định phải mau chóng rời đi!
"Tô đại ca, đừng xúc động."
Long Ly vội vàng dùng thần thức truyền âm, nhắc nhở Tô Tử Mặc: "Nơi này là Chúc Long Tinh, không phải là Phong Thành."
"Một khi Chúc Long Vương ra tay, đừng nói là Chúc Long Tinh, ngay cả tòa đại điện này các ngươi cũng ra không được đâu!"
Chúc Long Vương là một trong năm đại Long Vương, chiến lực tự nhiên là ở mức cao cấp nhất bên trong số các Long Vương.
Mạnh mẽ hơn xa bốn vị Vương Giả đỉnh phong của Mộ Giới mà Tô Tử Mặc phải đối mặt ở trong trận chiến ở Phong Thành kia.
Theo Long Ly, sở dĩ Tô Tử Mặc có thể bộc phát ra sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ ở bên trong trận chiến trong Phong Thành, nguyên nhân quan trọng nhất, vẫn là loại bí thuật khôi lỗi kia của hắn, trùng hợp khắc chế Chiến Thi của Vương Giả của Mộ Giới.
Hơn nữa, lúc ấy còn có Long Phong Thành chủ kiềm chế.
Bây giờ đối mặt với một Vương Giả đỉnh phong như Chúc Long Vương, coi như Tô Tử Mặc lại tiếp tục sử dụng loại bí thuật khôi lỗi kia, cũng không có một chút phần thắng nào!
"Chúng ta đi."
Tô Tử Mặc không thèm quan tâm tới sự uy hiếp của Chúc Long Vương, nói một tiếng, lập tức dẫn Hầu Tử, Long Nhiên và Long Ly, quay người rời đi, bước ra ngoài đại điện.
Hầu Tử đã từng đực chứng kiến thủ đoạn của Tô Tử Mặc, không hề do dự, trước khi đi, còn quay về phía Chúc Long Vương phun một ngụm nước miếng, mặt tràn đầy vẻ khinh bỉ.
Sắc mặt của Long Nhiên và Long Ly đều tái nhợt.
Mặc dù Long Nhiên biết sau lưng Tô Tử Mặc có Võ Đạo Bản Tôn, nhưng hắn đối với thủ đoạn của Võ Đạo Bản Tôn, lại hoàn toàn không biết gì cả.
Theo hắn nghĩ, Võ Đạo Bản Tôn ở tận Đại Hoang xa xôi, ở ngoài tầm tay với, bây giờ cùng nảy sinh xung đột với Chúc Long Vương, thực sự là không đủ lý trí.
"Nếu đã muốn chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho các ngươi!"
Ánh mắt của Chúc Long Vương sáng rực, đột nhiên ra tay.
Ở giữa hắn và Tô Tử Mặc, vốn còn cách một khoảng mấy chục trượng.
Nhưng chỉ thấy hắn giơ cánh tay lên, trong chớp mắt, cánh tay này đã biến thành một cái vuốt rồng to lớn, mọc đầy vảy rồng, phá không lao đến!
Long trảo to lớn dữ tợn từ trên trời giáng xuống, tỏa ra uy áp kinh khủng làm cho người hít thở không thông!
Với huyết mạch mạnh mẽ của Hầu Tử, ở phía dưới sự ra tay của Chúc Long Vương, đều bị áp chế đến mức không thể động đậy!
Chênh lệch giữa hai bên quá lớn, ròng rã một đại cảnh giới.
Coi như huyết mạch của Hầu Tử có mạnh hơn nữa, cũng khó có thể lấp đầy chênh lệnh.
"Đừng!"
Long Ly kinh hãi hô lên một tiếng.
Long Nhiên lộ ra vẻ mặt khẩn trương.
Viêm Long Vương canh giữ ở ngoài cửa khoanh tay lại, mặt lộ ra nụ cười, dù bận vẫn ung dung nhìn cảnh tượng này.
Chúc Long Vương căn bản là không hề có ý nương tay, vừa ra tay, đã muốn ngay tại chỗ chém giết Tô Tử Mặc và Hầu Tử!
Cảm nhận được sát cơ từ sau lưng truyền đến, Tô Tử Mặc đưa lưng về phía Chúc Long Vương, bên trong đôi mắt hiện lê một tia lạnh lẽo.
Ông!
Tiếng kiếm ngâm vang lên, ánh kiếm màu xanh lóe lên một cái rồi biến mất!
Tô Tử Mặc cũng không quay người lại, nhìn cũng không thèm nhìn, chờ tới lúc long trảo to lớn kia sắp chộp xuống, mới tế Thanh Bình Kiếm ra, trở tay chém một kiếm!
Đang!
Một kiếm này giống như là đâm trúng vật gì đó cực kì cứng rắn, truyền đến tiếng kim loại va chạm, lực trùng kích to lớn, để toàn thân của Tô Tử Mặc chấn động, khí huyết phun trào.
Chúc Long Vương không hổ là một trong năm đại Long Vương, phản ứng quá nhanh.
Phát giác được lưỡi kiếm sắc bén của Thanh Bình Kiếm, long trảo của Chúc Long Vương lập tức hơi thay đổi phương hướng, dùng phần móng bén nhọn, va chạm với mũi của Thanh Bình Kiếm!
"Kiếm tốt!"
Trong lòng Chúc Long Vương thầm khen một tiếng.
Nếu là Động Thiên Linh Bảo bình thường, bị long trảo của hắn đụng một cái, dường như là đều sẽ vỡ vụn, biến thành phế liệu!
Mà lưỡi thanh kiếm này, lại không có một chút tổn thương, ánh kiếm càng mạnh hơn!
Đột nhiên!
Vẻ mặt của Chúc Long Vương biến đổi!
Hắn đột nhiên cảm giác được một luồng nguy cơ to lớn!
"Không tốt!"
Trong lòng Chúc Long Vương có cảm giác nặng nề.
Tuổi thọ của hắn đang nhanh chóng trôi đi!
Quá nhanh!
Hắn vừa mới phát giác ra, tuổi thọ đã giảm 10 vạn năm!
Tuổi tác của hắn, vốn đã đi xuống khỏi đỉnh phong, hao tổn 10 vạn năm tuổi thọ, thay đổi đối với hắn cực kì rõ ràng.
Hai bên tóc mai đều đã biến thành màu hoa râm, ngay cả mái tóc đỏ trên đầu, đều đang nhanh chóng mất màu sắc vốn có.
Vừa rồi Tô Tử Mặc trở tay chém một kiếm, còn đánh ra một loại Vô Thượng Thần Thông, Sát Na Phương Hoa.
Sau khi dung hợp với đạo pháp của Thần Chung Mộ Cổ, Sát Na Phương Hoa đã có thể tạo thành ảnh hưởng và uy hiếp to lớn đối với Vương Giả.
Đương nhiên, đây là ở trong tình huống Vương Giả không có phòng bị, hoặc không phóng thích ra Động Thiên.
Ầm!
Chúc Long Vương ngay lập tức chống một phương Động Thiên lên.
Đạo pháp của Động Thiên xuất hiện, trong nháy mắt đã loại trừ lực lượng của thần thông Sát Na, tuổi thọ cũng ngừng suy kiệt.
Không hổ là Chúc Long Vương.
Tô Tử Mặc cố ý tính toán hắn, nhưng vẫn không thể giết chết hắn!
Lúc này, Tô Tử Mặc đã xoay người lại.
Mà lần hắn ra tay này, đã triệt để chọc giận Chúc Long Vương!
"Chết!"
Mi tâm của Chúc Long Vương lấp lóe, thần thức điên cuồng phun trào, dưới cơn thịnh nộ, lại trực tiếp tế ra một loại bí thuật nguyên thần, đánh thẳng tới chỗ Tô Tử Mặc!
Hắn muốn dùng nguyên thần của Vương Giả đỉnh phong, trực tiếp xoá bỏ Tô Tử Mặc!
Nguyên thần của Chúc Long Vương, ở trên không trung ngưng tụ ra một miếng vảy rồng, tỏa ra khí tức khủng bố.
Rồng có nghịch lân, chạm vào hẳn sẽ phải chết!
Tô Tử Mặc cũng từng tu luyện bí thuật Nghịch Lân này, tự nhiên cũng biết chỗ đáng sợ của Nghịch Lân.
Nguyên Thần cảnh giới của hắn, tương đương với Chúc Long Vương.
Nếu đều phóng thích ra Nguyên Thần, lần hai người tranh đấu nguyên thần này, cũng rất khó phân ra thắng bại, thậm chí còn có khả năng lưỡng bại câu thương!
Hơi suy nghĩ một chút, Tô Tử Mặc bắt đầu thúc giục nguyên thần, ngưng tụ pháp ấn.
"Tô đại ca, đừng đụng tới miếng vảy rồng kia!"
Long Ly thấy thế, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Tô Tử Mặc giống như là không nghe thấy, tiếp tục kết ấn.
Loại pháp ấn này của hắn, huyền diệu phức tạp, tràn đầy phật lý thiền ý.
Ở thời khắc này, khí tức của Tô Tử Mặc cũng biến đổi theo, hơi cúi đầu mắt nhìn xuống, dáng vẻ trang nghiêm, giống như là một vị Đại Phật ngồi xếp bằng!
Chiêu bí thuật nguyên thần này, là lần thứ nhất Tô Tử Mặc phóng thích ra.
« Bàn Nhược Niết Bàn Kinh


được xưng là cấm kỵ bí điển luyện thần đứng đầu nhất, bên trong trừ một bộ kinh văn tu luyện ra, còn có ba loại pháp ấn huyền diệu thâm ảo.
Hai loại pháp ấn đầu là Chư Hành Vô Thường và Chư Pháp Vô Ngã, Tô Tử Mặc đã sớm lĩnh ngộ.
Mà loại pháp ấn cuối cùng này, Tô Tử Mặc bế quan ở trên Đường Lên Trời hơn hai trăm năm, mới tìm hiểu ra được.
Loại pháp ấn này, tên là Niết Bàn Tịch Tĩnh.
Cũng là bí thuật nguyên thần duy nhất bên trong ba loại pháp ấn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận