Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1476: Tu La vô song

"Có người đến ?"
Tô Tử Mặc khẽ giật mình.
Nhìn Lâm Huyền Cơ nhẹ nhõm như thế, rõ ràng người tới không phải địch nhân.
Bây giờ tình cảnh của hắn đã cực kỳ nguy hiểm, bị sáu đại Hung tộc liên hợp truy sát, nếu là cố nhân, lúc này ai lại dám tới tìm hắn.
Đúng lúc này, ở cửa ra vào xuất hiện hai người.
Nhìn thấy hai người, Tô Tử Mặc không nhịn được bật cười, vội vàng tiến lên, khom mình hành lễ với một vị trong đó, chắp tay nói: "Bái kiến sư tôn."
Người này là Cực Hỏa Đại Năng của Bách Luyện Môn!
Một người khác là một thiếu nữ tuổi trẻ, mái tóc vàng gợn sóng hơi khô rũ xuống hai vai, nhưng lại không thể che hết dung nhan tuyệt mỹ kia!
Thiếu nữ này có da thịt trắng hơn tuyết, ngũ quan tinh xảo, không có một chút tì vết.
Mặc dù lực mị hoặc kém Cơ Yêu Tinh một chút, nhưng dung mạo này lại không phân cao thấp!
Hơn nữa đôi mắt của thiếu nữ không phải màu đen trắng bình thường, mà là màu xanh biếc trong suốt, giống như một dòng nước sạch, sóng nước lấp loáng, lộ ra mỹ cảm khác.
"Tiểu nha đầu thật xinh đẹp, giống như đã lớn lên một chút."
Cơ Yêu Tinh nhìn thấy thiếu nữ, cũng không nhịn được tán thưởng một tiếng.
"Công tử."
Thiếu nữ đi tới bên cạnh Tô Tử Mặc, trong mắt bắn ra vẻ vui sướng, mừng rỡ kêu một tiếng.
Thiếu nữ không phải người ngoài, chính là Niệm Kỳ mà Tô Tử Mặc từng thu lưu khi ở Đại Chu Vương thành, sau đó bái nhập Phiếu Miểu Phong, trong cơ thể chảy một nửa huyết mạch Thần tộc!
Tô Tử Mặc quét mắt qua, hơi gật đầu: "Không tồi, đã bước vào Hợp Thể rồi."
Mặc dù Niệm Kỳ xem như Thần tộc di chủng, nhưng thiên phú lại kinh khủng kinh người, tốc độ tu luyện cũng sánh ngang với Tô Tử Mặc, không hề thua kém!
Mặc dù huyết mạch di chủng không thuần, thành tựu chưa hẳn đã không sánh bằng người ngoài.
Giống như Đại Minh tăng bốn vạn năm trước, Huyết Ma, đều là di chủng huyết mạch, nhưng tu sĩ có thể coi là cường giả thuần huyết của các đại hung tộc, ở cùng cảnh giới sợ là cũng bị hai người trấn áp!
"Sư tôn, sao hai người lại cùng đây thế?"
Tô Tử Mặc hỏi nói.
Cực Hỏa cười cười, nói: "Nghe nói ngươi bị sáu đại Hung tộc hạ Tru Sát lệnh, ta lập tức rời khỏi Bách Luyện Môn, trở thành một người tự do, chuẩn bị đi Nam vực tìm ngươi."
"Chỉ là, còn chưa đến Nam vực đã nghe thấy Huyền Cơ Cung xảy ra đại chiến, ta lại chạy tới nơi này, còn may ngươi không đi."
Mặc dù Cực Hỏa nói với vẻ bình thản không có gì lạ, nhưng trong lòng Tô Tử Mặc lại rất xúc động!
Hắn bị sáu đại Hung tộc hạ Tru Sát lệnh, tất cả mọi người đều e sợ tránh xa không kịp, thậm chí Nhiên Đăng miếu không dám để hắn lên núi vào miếu, lo lắng liên luỵ chính mình.
Nhưng Cực Hỏa lại lập tức tới tìm hắn!
Hơn nữa Cực Hỏa đã tính đến tình huống xấu nhất, sợ liên luỵ tới Bách Luyện Môn, đã chọn lựa sớm rời đi Bách Luyện Môn, khôi phục tự do!
"Ta đến đây không bao lâu thì gặp được nữ oa này."
Cực Hỏa chỉ vào Niệm Kỳ, nói tiếp.
Ánh mắt Tô Tử Mặc nhìn về phía Niệm Kỳ.
Niệm Kỳ cười cười, nói: "Ta cũng nghe nói tin tức công tử bị sáu đại Hung tộc truy sát, nên nghĩ có thể đến bên cạnh công tử, giúp đỡ công tử, ta đã bước vào Hợp Thể, Tiên Hạc sư tôn cũng đồng ý để ta tới đây."
"Sư tôn, Niệm Kỳ, hai người... Ai."
Tô Tử Mặc than nhẹ một tiếng, nhưng trong lòng lại thấy rất ấm áp.
Hắn tu hành đến nay, tung hoành Thiên Hoang, kết thù với vô số cừu địch.
Nhưng hắn cũng làm quen với rất nhiều bằng hữu, huynh trưởng có nhiệt huyết hào hùng, có cởi mở!
Những người này trọng tình trọng nghĩa, cho dù biết rõ hắn đang gặp nguy hiểm, cũng không rời hắn đi.
Cực Hỏa và Niệm Kỳ như thế.
Yến Bắc Thần như thế, Cơ Yêu Tinh như thế.
Tiểu mập mạp, Thạch Kiên cũng giống như thế!
Cực Hỏa trầm giọng nói: "Tử Mặc, ngươi bị sáu đại Hung tộc truy sát, trên Thiên Hoang đại lục cũng rất khó có chỗ để ngươi dung thân. Nhưng có một nơi, ngược lại có khả năng có một chút hi vọng sống."
"Ồ?"
Tô Tử Mặc hiếu kỳ, truy vấn nói: "Là nơi nào ?"
Cực Hỏa nói: "Chính là nơi khiến ta suýt bỏ mình, tìm được trứng Dạ Linh cùng Chúc Chiếu Kiếm trận!"
Trong lòng Tô Tử Mặc hơi động, đột nhiên nghĩ đến rồi một khả năng!
Chỉ nghe Cực Hỏa nói tiếp nói: "Nơi đó chính là ở cực Tây đại lục Thiên Hoang-Côn Lôn Khư!"
Quả nhiên!
Trứng của Thần Hống chính là do Cực Hỏa mang từ Côn Lôn Khư ra!
Tô Tử Mặc vừa mới nghĩ tới phỏng đoán này.
Cực Hỏa từng nói với hắn khi ông đang tìm kiếm trong một di tích Thái Cổ thì suýt đã vẫn lạc.
Di tích Thái Cổ nổi danh nhất, lớn nhất trên đại lục Thiên Hoang chỉ sợ cũng chỉ có Côn Lôn Khư rồi!
Quan trọng nhất chính là Côn Lôn Khư là chiến trường trong trận chiến Thái Cổ!
Chuyện này có quan hệ mật thiết với Dạ Linh!
Từ khi đánh một trận ở Thiên Địa Cốc, Dạ Linh và hắn đã thất lạc nhau, tung tích không biết, không rõ sống chết.
Nhưng Tô Tử Mặc tin tưởng Dạ Linh tuyệt đối sẽ không dễ dàng chết như vậy.
Nếu như Dạ Linh vẫn còn sống, có khả năng đang ở Côn Lôn Khư ?
Cực Hỏa nói: "Đối với di tích Thái Cổ kia, dù sao ta cũng từng đi vào, cũng hiểu rõ một chút, chúng ta cùng đi, có lẽ cơ hội sống sót sẽ lớn hơn chút."
Tô Tử Mặc gật đầu một cái, như có điều suy nghĩ.
Côn Lôn Khư đối với hắn vốn chính là một chỗ tu luyện.
Nhưng hôm nay, nghĩ đến Dạ Linh vô cùng có khả năng ở trong Côn Lôn Khư, trong lòng của hắn cũng có chút mong đợi.
Đúng lúc này, Yến Bắc Thần đột nhiên từ trên giường ngồi dậy.
"Yến đại ca, ngươi thế nào?"
Tô Tử Mặc vội vàng đi lên trước, nhẹ giọng hỏi thăm.
Trạng thái của Yến Bắc Thần lúc này đã khá hơn một chút, mắt không chớp nhìn qua Tô Tử Mặc, lại lần nữa hỏi: "Tử Mặc, thượng giới thật sự sẽ có lực lượng có thể cứu sống Phiên Nhiên sao?"
"Ta tin tưởng là có!"
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
Kỳ thật, người chết không thể phục sinh, đây là Đại Đạo luân hồi, ngay cả hắn cũng không thể xác định.
Nhưng lúc này, hắn cũng không nghĩ được nhiều như vậy.
Đúng lúc này, ông lão thuyết thư lại đột nhiên xuất hiện trước giường Yến Bắc Thần, trầm giọng nói: "Giữa thiên địa có vô tận huyền bí, đại lục Thiên Hoang có lẽ chỉ là một cái giếng."
"Chỉ khi nhảy khỏi miệng giếng này để ra ngoài, mới có thể nhìn thấy thiên địa càng rộng lớn hơn! Có lẽ, trong vùng thế giới kia, ngươi có thể tiếp xúc đến sinh tử ảo diệu."
"Nhưng nếu như hiện tại ngươi tự tuyệt bỏ mình, thì sẽ mãi mãi không có cơ hội này!"
Ông lão thuyết thư nói ra lời này có tác dụng hơn lời nói của Tô Tử Mặc nhiều, cũng càng đáng tin!
Quả nhiên!
Trong đôi mắt Yến Bắc Thần dần dần khôi phục một chút sinh cơ, lóe ra một loại quang mang, càng ngày càng sáng tỏ!
Tô Tử Mặc biết rõ ông lão thuyết thư nói lời này là để Yến Bắc Thần một lần nữa thắp lên hi vọng!
Nếu như nói, lúc trước báo thù là hy vọng sống sót của Yến Bắc Thần.
Vạy bây giờ, cứu sống Tần Phiên Nhiên, chính là hi vọng sau này của Yến Bắc Thần!
"Lão đầu tử tự thân xuất mã tới khuyên người ngoài, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy."
Lâm Huyền Cơ đứng ở một bên, lặng lẽ dùng thần thức truyền âm với Tô Tử Mặc.
Ông lão thuyết thư chính là Huyền Hoàng đương thời!
Hoàng giả một đời, bỏ qua thân phận địa vị tới khuyên Yến Bắc Thần, có thể thấy ông lão thuyết thư rất coi trọng Yến Bắc Thần!
Ông lão thuyết thư lại nói: "Tu La, ngươi đạt được Ly Hận Ma hoàng truyền thừa, nhưng ta tin tưởng, ngươi không phải một Ly Hận khác."
"Hay tìm ra Đại Đạo của chính ngươi, thoát khỏi ảnh hưởng của « Ly Hận Kinh » đối ngươi, buông chấp niệm trong lòng ra! Ta tin tưởng, Ly Hận Ma hoàng lưu lại truyền thừa, cũng tuyệt đối không hi vọng ngươi trở thành người thứ hai giống hắn!"
"Ngươi là Tu La, một Tu La độc nhất vô nhị, cái thế vô song thế gian này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận