Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2491: Cho ngươi một bài học

"Ngươi!"
Tạ Khuynh Thành nghe đến đó thì không thể nhịn được nữa, khuôn mặt xinh đẹp có chút dữ tợn, ánh mắt hung ác, giống như muốn ăn sống nuốt tươi Dịch Thu quận vương!
Mẫu thân hắn vẫn luôn là vảy ngược của hắn.
Dịch Thu quận vương mắng hắn như thế nào, hắn đều có thể nhẫn nhịn.
Nhưng nhục mạ mẫu thân hắn như thế, hắn chỉ muốn lập tức tiến lên động thủ với Dịch Thu quận vương!
"Quận vương, đừng xúc động!"
Nguyệt Ảnh Thiên Tiên đứng sau lưng tiến lên một bước, gắt gao kéo lấy cánh tay Tạ Khuynh Thành, thấp giọng nói: "Quận vương tỉnh táo lại, đối diện người đông thế mạnh, lại có cao thủ như như Tích Hàn Kiếm Tiên, không cần liều mạng cùng bọn hắn!"
Hai tay Tạ Khuynh Thành run nhè nhẹ, song quyền nắm chặt, móng tay đâm rách máu thịt lòng bàn tay mà vẫn không hề phát hiện ra.
"Tạ huynh, nơi này có thể động thủ sao ?"
Tô Tử Mặc đột nhiên truyền âm hỏi.
Tạ Khuynh Thành nghe thế đầu tiên là sững sờ, rồi rất nhanh ý thức được chuyện gì, quay sang nhìn Tô Tử Mặc, có chút lo lắng, lại có chút kích động, có chút mong đợi, vội vàng truyền âm nói: "Có thể động thủ, đừng chết người là được."
Nơi này dù sao cũng là vương thành Viêm Dương tiên quốc, nếu Tô Tử Mặc thật sự giết Dịch Thu quận vương rồi, chỉ sợ sẽ có phiền phức rất lớn kéo đến.
Đây cũng là kết quả mà Tạ Khuynh Thành không muốn nhìn thấy.
Tích Hàn Thiên Tiên vẫn chưa ý thức được nguy cơ, khóe miệng hơi cong, cười lạnh nói: "Nghe nói vị Tô Tử Mặc này cũng là hạ nhân, khó trách là gan lại nhỏ như chuột, đã qua một năm rồi mà không dám chấp nhận người đến cửa khiêu chiến."
"Hắc!"
Tô Tử Mặc vốn đang nhắm mắt cúi đầu, dường như đang suy nghĩ viễn vong.
Nhưng ngay khi Tích Hàn Thiên Tiên nói xong câu đó, hắn đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt mở ra như tia chớp, liếc nhìn Dịch Thu quận vương cùng Tích Hàn Thiên Tiên qua.
Hai người đột nhiên cảm thấy rợn cả tóc gáy, cả người không rét mà run!
Trong nháy mắt, hai người đồng thời sinh ra một loại ảo giác dường như mình đã bị một yêu thú hung tàn bạo ngược nhất trên thế gian nhìn chằm chằm, sau một khắc có thể xé hai người thành mảnh nhỏ!
Còn không chờ bọn hắn kịp phản ứng, trước mắt đã có một bóng người lắc lư, Tô Tử Mặc đã đi tới trước mắt!
Quá nhanh rồi!
Ba!
Bàn tay Tô Tử Mặc trong nháy mắt tát vào mặt Dịch Thu quận vương!
Thân thể mập mạp của Dịch Thu quận vương bị Tô Tử Mặc đánh bay, ngã vào bên trong đám người, nửa bên gò má bị đánh cho máu thịt be bét.
"Quận vương!"
Trong lòng Tích Hàn Thiên Tiên kinh hãi, trở tay muốn rút Tích Hàn kiếm ra, chặn giết Tô Tử Mặc.
Nhưng Tô Tử Mặc vừa tát bay Dịch Thu quận vương xong, căn bản cũng không đuổi giết mà chỉ trở tay nhấn một cái.
Xoẹt một tiếng, Tích Hàn kiếm mới vừa rút ra được một nửa đã bị Tô Tử Mặc ấn trở về!
Tô Tử Mặc tiến lên giơ ngang khuỷu tay, chống lên lồng ngực Tích Hàn Thiên Tiên, đồng thời trở tay đánh vào dưới cằm Tích Hàn Thiên Tiên.
Phốc!
Gần như là đồng thời, lồng ngực của Tích Hàn Thiên Tiên bị một khuỷu tay của Tô Tử Mặc xuyên thủng, trái tim rạn nứt, máu chảy ồ ạt!
Một khuỷu tay này đánh tới giống như một cán đại thương đâm xuống!
Phối hợp với nhục thân Thanh Liên chân thân cứng rắn mạnh mẽ, thân thể của Tích Hàn Thiên Tiên căn bản không ngăn cản nổi, giống như là giấy vậy.
Trái tim vỡ vụn, khí huyết của Tích Hàn Thiên Tiên nhanh chóng trôi qua.
Ầm!
Gần như là đồng thời, dưới cằm Tích Hàn Thiên Tiên bị Tô Tử Mặc lật tay đánh cho vỡ nát.
Đầu Tích Hàn Thiên Tiên ngã ngửa ra sau, tiếng xương đứt gãy, đầu gục xuống sau lưng, nhìn vào khiến người ta cực kỳ sợ hãi!
Tô Tử Mặc có kỹ pháp cận chiến cực kỳ hung mãnh, thủ đoạn của Tích Hàn Chân Tiên đều tập trung ở kiếm pháp.
Kết quả lần này bị Tô Tử Mặc chiếm trước tiên cơ, ngay cả kiếm đều không kịp rút ra, lực chiến đấu bị phế hơn một nửa.
Chỉ kém một chiêu, hắn đã bị Tô Tử Mặc đánh trọng thương!
Tô Tử Mặc đắc thế không tha người, lại tiến lên một bước, bàn tay đè xuống ở trước mặt Tích Hàn Thiên Tiên, nguyên khí khổng lồ bắn ra, trực tiếp giam cầm nguyên thần của Tích Hàn Thiên Tiên ra!
Đoạn khí huyết, giam cầm nguyên thần, một mạch mà thành!
"Tô, Tô Tử Mặc, ngươi muốn làm gì!"
Nguyên thần của Tích Hàn Thiên Tiên bị khống chế lại, tách rời nhục thân lập tức rơi vào hoảng sợ rồi.
Trong nháy mắt, tính mạng của hắn đã nằm trong tay người khác!
"Không có gì."
Tô Tử Mặc bình tĩnh, lạnh nhạt đáp: "Cho ngươi một chút giáo huấn."
Lòng bàn tay Tô Tử Mặc hơi co lại, thiên địa nguyên khí khổng lồ nồng đậm đè xuống khiến nguyên thần Tích Hàn Thiên Tiên không có nhiều không gian để giãy.
Lúc này, Tô Tử Mặc đồng thời thôi động nguyên thần, phóng thích pháp quyết, đầu ngón tay nhẹ bắn, một ngọn lửa màu sữa, rơi trên nhục thân vừa bị đánh nát của Tích Hàn Thiên Tiên.
Hô!
Nam Minh Ly Hỏa nhanh chóng bùng lên, thiêu đốt nhục thân của Tích Hàn Thiên Tiên thành một quả cầu lửa hình người.
Nguyên thần Tích Hàn Thiên Tiên ở trong tay Tô Tử Mặc, nhục thân của hắn lại bị vào trọng thương, khí huyết suy bại, căn bản không ngăn cản nổi Nam Minh Ly Hỏa.
Chỉ trong nháy mắt, cỗ nhục thân Thiên Tiên này đã bị đốt thành một đống tro tàn!
"Ngươi, ngươi đốt nhục thân của ta!"
Tích Hàn Thiên Tiên hét lên một tiếng.
Thiên Tiên phóng thích thần thông là có thể Tích Huyết Trùng Sinh.
Nhưng hôm nay, Tô Tử Mặc lại ném một mồi lửa thiêu cháy nhục thân của Tích Hàn Thiên Tiên, dù hắn muốn nhỏ máu cũng không có cơ hội!
Ở tu chân giới, muốn tìm được một cỗ nhục thân phù hợp thật sự khó như lên trời.
Nguyên thần của Tích Hàn Thiên Tiên trong lòng bàn tay Tô Tử Mặc cũng không dễ chịu.
Nguyên thần ảm đạm xuống, biến thành phi thường yếu ớt.
"Tô Tử Mặc, Tô đạo hữu, mong ngươi giơ cao đánh khẽ, tha... Tha cho ta một mạng!"
Tích Hàn Thiên Tiên thật sự hoảng sợ, đau khổ cầu khẩn.
"Lá gan của ngươi cũng chẳng lớn lắm."
Tô Tử Mặc nhếch miệng cười một tiếng, nghe theo căn dặn Tạ Khuynh Thành, không giết người ở trước vương cung, tiện tay ném nguyên thần Tích Hàn Thiên Tiên đi.
Tích Hàn Thiên Tiên mặc dù còn sống, nhưng đã không khác gì phế nhân.
Hắn không dám lưu lại ở nơi này, nguyên thần hóa thành một tia sáng, bay về nơi xa, rất nhanh đã biến mất không thấy.
Đám người Tạ Khuynh Thành nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Tích Hàn Thiên Tiên xếp thứ sáu mươi bảy trên dự đoán Thiên bảng, cứ như vậy bị phế sạch, ngay cả cơ hội hoàn thủ đều không có!
"Đồ chó hạ giới, ngươi dám đánh lén ta!"
Dịch Thu quận vương đã bò lên, không muốn rút đi mà lại trừng mắt nhìn Tô Tử Mặc, cắn răng nghiến lợi mắng nói: "Nghe ta mệnh lệnh, cùng xông lên cho ta, làm thịt hắn!"
Vị quận vương này bình thường luôn sống an nhàn sung sướng, ngang ngược càn rỡ đã quen, đừng nói là trải qua sinh tử, cũng chưa từng chịu thua thiệt ở bên ngoài.
Hắn vẫn chưa ý thức được sự đáng sợ của Tô Tử Mặc, chỉ cho rằng Tô Tử Mặc vừa đắc thủ hoàn toàn là bởi vì đánh lén.
"A..."
Tô Tử Mặc nhìn hắn rồi cười một chút.
Ở khoảng cách này, hắn muốn trấn áp Dịch Thu quận vương, người khác có muốn ra tay cứu giúp cũng không có cơ hội!
Tiếng cười chưa rơi, Dịch Thu quận vương chỉ cảm thấy trước mắt lại hoa lên một cái.
Giống như cảnh tượng đã từng quen biết, kết quả giống nhau như đúc.
Ba!
Trên gương mặt Dịch Thu quận vương lại lần nữa bị hung hăng tát một cái!
Mà lần này, thân thể mập mạp của hắn kia còn chưa bay ra ngoài, đã bị Tô Tử Mặc kéo tóc, trực tiếp túm trở về!
"A!"
Dịch Thu quận vương cảm thấy trên đỉnh đầu truyền đến một hồi đau đớn, da đầu gần như sắp bị xé rách!
Bên cạnh có gần một trăm tu sĩ đều ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, có chút không biết làm sao.
Còn không chờ bọn hắn ra tay, Dịch Thu quận vương đã rơi vào trong tay Tô Tử Mặc!
Đám người sợ ném chuột vỡ bình, cũng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tô Tử Mặc đè xuống thiên linh cái của Dịch Thu quận vương, giam cầm nguyên thần của hắn, để nguyên thần của hắn không thể thoát đi nhục thân, rồi lại giơ tay tát vào mặt Dịch Thu quận vương!
Ba! Ba! Ba!
"Để ngươi thối miệng này."
Tô Tử Mặc lẩm bẩm một tiếng, động tác trên tay không ngừng.
Không đánh được mấy lần, mặt của Dịch Thu quận vương đã bị tát sưng thành một cái đầu heo máu thịt be bét, nhìn không ra nhân dạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận