Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1518: Hai nguyên thần

Bên ngoài hẻm núi Lục Thần.
Dạ Linh dẫn đầu bộ hạ cũ của Côn Lôn, cũng đã bắt đầu chiến đấu với đại quân Côn Lôn hơn ngàn vạn của Thao Thiết!
Dạ Linh không dây dưa với Côn Lôn Tộc khác, trực tiếp đánh tới Thao Thiết!
"Oắt con! Ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi!"
Thao Thiết hét lớn một tiếng, khẽ động thần thức.
Năm đại thống lĩnh dưới trướng hắn đồng loạt lao đến, đứng ở vị trí khác biệt, cùng với Thao Thiết hình thành thế bao vây, vây Dạ Linh ở chính giữa!
"Rống!"
Dạ Linh nhìn năm tên đại thống lĩnh, hướng về phía bọn họ bộc phát ra một tiếng rít lên, kinh thiên động địa, bắn ra khí tức làm người sợ hãi!
Đây là khí tức thuộc về Cấm kỵ!
Khí thế của năm tên đại thống lĩnh lập tức yếu đi, càng không dám đối mặt với Dạ Linh.
Trong lòng bọn họ đều rõ ràng, Dạ Linh mới thật sự là Côn Lôn Chi Chủ, bọn họ mới là phản nghịch!
Thao Thiết phát giác được e ngại ở trong đôi mắt của năm đại thống lĩnh, không khỏi cười lạnh một tiếng, nói: "Các ngươi sợ cái gì! Thằng nhãi con này ác chiến với Thần tộc lâu như vậy rồi, đã sớm là tình trạng kiệt sức!"
"Miệng vết thương trên người hắn, còn đang chảy máu, hắn còn có thể có chiến lực gì nữa?"
"Hắn chỉ là nỏ mạnh hết đà! Chúng ta hợp lực, nhất định sẽ có thể tiêu diệt, đến lúc đó, Côn Lôn Khư chính là thiên hạ của chúng ta!"
Năm đại thống lĩnh hít sâu một hơi, dần dần trấn định tâm thần.
Thao Thiết lại nói: "Các ngươi chớ hy vọng bây giờ đầu hàng thần phục, thằng nhãi con này sẽ có thể buông tha cho các ngươi! Thần Hống thích giết chóc, đối với người phản bội, không hề lưu tình!"
Câu nói này của Thao Thiết, mới chính thức để cho năm đại thống lĩnh kiên định ý nghĩ trong lòng.
Thao Thiết nói không sai.
Bọn họ đã không còn đường lui nữa, chỉ có một trận chiến!
"Giết!"
Năm đại thống lĩnh hét lớn một tiếng, đằng đằng sát khí nhào tới phía Dạ Linh!
Đột nhiên!
Thân hình Dạ Linh khẽ động, giống như quỷ mị, lại biến mất khỏi chỗ cũ, trong giây lát, đã xuất hiện ở trước mặt Thao Thiết!
Phản ứng của Thao Thiết cũng cực nhanh, mở cái miệng to như chậu máu ra, cắn về phía cái cổ của Dạ Linh!
Hai con quái vật khổng lồ chém giết ở một chỗ!
Một vệt máu tươi hiện lên, bắn lên hư không.
Theo lẽ thường, mặc dù Thao Thiết là Bán Tổ, cũng tuyệt đối không thể ngăn được sự sát phạt của Dạ Linh!
Nhưng Dạ Linh đại chiến với Thần tộc, bây giờ đã mình đầy thương tích, chiến lực giảm nhiều, hai đại yêu thú chém giết ở cùng một chỗ, lại có chút khó phân thắng bại!
Năm đại thống lĩnh quay đầu nhào tới.
Dạ Linh và Thao Thiết tách ra, lợi dụng bí pháp của Thần Hống tộc, thân hình lơ lửng không cố định, quay xung quanh Thao Thiết.
Phốc!
Đột nhiên!
Một bóng đen xuất hiện, trong nháy mắt lại biến mất không thấy đâu nữa!
Một vị thống lĩnh lộ ra vẻ mặt ảm đạm, khí tức sự sống ở trong cơ thể đang nhanh chóng trôi đi, mi tâm đã có thêm một lỗ máu, máu đỏ tươi chảy ra.
Đây là bị cái đuôi của Dạ Linh ám sát!
Tên thống lĩnh này từ đầu đến cuối, đều không thể nhìn thấy hành tích của Dạ Linh!
Phốc! Phốc! Phốc!
Sáu đại yêu thú chém giết ở một chỗ, máu tươi không ngừng bắn ra, thậm chí có chân cụt tay đứt, bay múa ở trên không trung, càng ngày càng thảm liệt!
Yêu thú cận chiến chém giết, vô cùng hung hiểm.
Coi như có thể trấn giết đối phương, chính mình cũng khó tránh khỏi sẽ bị thương.
Sau mấy chục lần hít thở, mặc dù Dạ Linh ỷ vào thân pháp quỷ mị, liên tiếp ám sát ba đại thống lĩnh, nhưng trên người hắn, cũng đã có thên bảy tám vết thương!
Có một vết thương sâu gần thấy xương, máu me đầm đìa, làm sao cũng không ngăn được.
Đó là Thao Thiết để lại!
Nếu như Dạ Linh chỉ cần tránh hơi chậm, lần đó, Thao Thiết đã có thể cắn xé thân thể Dạ Linh thành hai đoạn!
Đại chiến vẫn còn đang tiếp tục!
Một cái chân của Dạ Linh, bị Thao Thiết cắn đứt.
Loại vết thương này, đối với Hợp Thể Đại Năng thì cũng không tính là trí mạng.
Nhưng Pháp lực của Dạ Linh tiêu hao quá lớn, Nguyên thần suy yếu, thậm chí không có cách nào ở trong chiến đấu, để cái chân gãy này lại một lần nữa mọc ra!
Trọng thương như thế, Dạ Linh mới trấn giết hết hai đại thống lĩnh còn lại!
Thao Thiết từng ngụm từng ngụm cắn nuốt cái chân gãy của Dạ Linh, máu me đầm đìa.
Dù cho là chân gãy, máu của Thần Hống, cũng ẩn chứa năng lượng lớn đến mức khó có thể tưởng tượng, Thao Thiết ăn tới mức máu chảy đầy miệng, vô cùng hưng phấn!
Máu của Dạ Linh, đã triệt để khơi dậy hung tính của hắn!
"Hắc hắc!"
Thao Thiết liếm láp bờ môi màu đỏ tươi, chầm chậm xoay quanh Dạ Linh, vừa tìm kiếm sơ hở của Dạ Linh, vừa nói: "Oắt con, ngươi đã không kiên trì được bao lâu nữa!"
"Giết ngươi đã đầy đủ!"
Mặc dù lọt vào thiệt hại nặng như vậy, vết thương chồng chất, thân thể tàn phá, nhưng giọng của Dạ Linh, vẫn không có một chút gợn sóng!
Đối với Dạ Linh mà nói, chỉ cần có thể bắt được một cơ hội, sẽ có thể triệt để trấn giết Thao Thiết!
Đối với Thần Hống tộc mà nói, giết chóc giống như là bản năng của bọn họ vậy!
Mỗi một khối xương cốt, mỗi một tấc cơ bắp trên người Thần Hống, đều không hề dư thừa, đều là vì giết chóc mà sinh ra!
Thần Hống ở trạng thái đỉnh phong, cực kỳ đáng sợ.
Nếu như Dạ Linh ở trạng thái toàn thịnh, Thao Thiết có khả năng là không sống qua ba lần hít thở!
Thao Thiết vòng tới phương hướng cái chân gãy của Dạ Linh, thân hình dừng lại, đột nhiên nhào tới.
Gãy chân, chính là sơ hở lớn nhất bây giờ của Dạ Linh!
Thao Thiết phải bắt được sơ hở này, triệt để trấn giết Dạ Linh!
Quả nhiên.
Bởi vì bị mất một chân, Dạ Linh xoay người, không linh động bằng lúc trước, di động hơi chậm một chút.
Hai đại yêu thú hung hăng đụng vào nhau!
Trong hỗn loạn, Thao Thiết cắn trúng một cánh tay của Dạ Linh!
Hàm răng sắc bén bén nhọn, trong nháy mắt đâm rách miếng vảy màu tím vàng trên người Dạ Linh!
Cú cắn này, dường như đã cắn đứt cánh tay của Dạ Linh!
Trong mắt Dạ Linh lóe lên vẻ đau đớn, nhưng hắn lại không hề giãy dụa, không hề gào thét, ngược lại chịu đựng đau nhức kịch liệt, hung hăng cắn về phía đầu lâu của Thao Thiết!
Trong đôi mắt của Thao Thiết, hiện lên vẻ quỷ dị, vậy mà không tránh không né, tiếp tục phát lực, đung đưa cái đầu to lớn, cắn xé cánh tay của Dạ Linh!
Hắn không nóng nảy!
Thể lực, thương thế của hắn đều tốt hơn Dạ Linh quá nhiều.
Chỉ cần hắn tích lũy ưu thế từng chút một, chậm rãi hao tổn, cũng có thể mài chết Dạ Linh!
Lần này, hắn lại dự định xé rách thêm một cánh tay của Dạ Linh!
Về phần đầu hắn, hắn căn bản là cũng không quan tâm.
Bởi vì, coi như đầu lâu của hắn bị Dạ Linh cắn nát, hắn cũng sẽ không chết.
Dường như là Nguyên thần của tất cả yêu thú, đều ở bên trong thức hải trong đầu, nhưng hắn lại khác!
Nguyên thần của hắn, căn bản là không có ở trong đầu.
Mà ở trong đôi mắt bên dưới nách của hắn!
Thao Thiết tộc, sau khi huyễn hóa ra bản thể, mặt người dê thân, trên mặt, căn bản không có con mắt.
Ánh mắt của bọn họ, giấu ở bên dưới nách, cực kỳ bí ẩn!
Đây mới là nơi yếu hại nhất của bọn họ!
Sau khi Thao Thiết tu luyện ra Nguyên thần, Nguyên thần cũng sẽ giấu ở bên trong con mắt dưới nách.
Cho nên, Tô Tử Mặc ra tay, đánh Thao Thiết trọng thương, thậm chí đánh nát cả đầu lâu, hắn vẫn có thể khởi tử hoàn sinh, đây mới là chỗ mấu chốt!
Coi như đầu lâu của hắn vỡ vụn, Nguyên thần của hắn đều không có vấn đề, có thể một lần nữa mọc ra một cái!
Đầu lâu đối với Thao Thiết tộc, chỉ giống như là tứ chi vậy.
Mà hắn bị Tô Tử Mặc đánh trọng thương, rất nhanh đã khôi phục lại, còn có thể đại chiến chém giết với Dạ Linh, nguyên nhân quan trọng hơn, là bởi vì hắn có được hai Nguyên thần!
Hắn từng ở bên trong Côn Lôn Khư, chiếm được một phen cơ duyên lớn, có thể tu luyện ra hai Nguyên thần, giấu ở trong đôi mắt bên dưới nách.
Nói cách khác, Pháp lực của hắn, còn cao hơn gấp đôi so với những con Thao Thiết khác!
Hắn có thể uy hiếp Côn Lôn Khư, trở thành Côn Lôn Chi Chủ, tự nhiên là có lá bài tẩy của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận