Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 765: Dạ Linh ẩn nhẫn

Dạ Linh không nói gì, cũng không huyễn hóa ra bản thể, chỉ yên lặng đứng dậy, mặt không biểu tình, bảo vệ Tiểu Ngưng ở sau lưng.
Trong đôi mắt đen kịt thâm thúy kia, toát ra một loại cảm xúc phức tạp khó hiểu.
Không phải là sợ hãi.
Càng giống như là một loại... Kiêng kỵ!
Niệm Kỳ bị trói chặt tay chân ở trong đám Thần Tộc, vẻ mặt uể oải, mái tóc khô héo, che khuất dung nhan tuyệt thế kia.
Niệm Kỳ vẫn luôn cúi thấp đầu, giữ im lặng.
"Ha ha."
Lông mày của Thống lĩnh của Thần Tộc nhíu lại, giống như cười mà không phải cười nói: "Xem ra La Sát Tộc các ngươi thực sự là đã rất lâu không đi ra ngoài đi lại nha, ngay cả những loại chó mèo này, cũng dám kêu gào với các ngươi."
"Ta thấy ngươi mới giống chó mèo!"
Dù sao cũng đã đến một bước này rồi, Linh Hổ cũng không đếm xỉa nữa, lớn tiếng nói: "Hổ Gia của ngươi đi không đổi tên ngồi không đổi họ, chính là Hổ Bá Thiên ta!"
"Muốn chết!"
Thống lĩnh của Thần Tộc sầm mặt lại.
Thống lĩnh của La Sát Tộc cười ha ha, nói: "Xem ra Thần Tộc các ngươi cũng không tốt hơn chỗ nào."
"Mặc dù ta không ăn thịt Nhân tộc, nhưng nghe nói hổ cốt chính là vật đại bổ, con Linh Hổ này giao cho Thần Tộc ta đi!"
Thống lĩnh của Thần Tộc ở trên cao nhìn xuống, vẻ mặt kiêu căng, lạnh nhạt nói: "Việc trấn giết ngươi đối với ta mà nói, đơn giản giống như bóp chết một con kiến! Đừng nói ta bắt nạt ngươi, nếu ngươi có thể địch nổi một thành viên bình thường trong Thần Tộc chúng ta, ta sẽ cho ngươi một cơ hội sống sót!"
Vừa dứt lời, một vị Thần Tộc đứng dậy, tóc vàng mắt xanh, ngũ quan tinh xảo, hai con ngươi nhìn chằm chằm vào Linh Hổ, lại tỏa ra sát cơ!
"Chả lẽ lại sợ ngươi!"
Linh Hổ khẽ cắn môi, kiên trì đứng dậy.
Bình tĩnh mà xem xét, đây đã coi như là kết cục tốt nhất.
Thống lĩnh của Thần Tộc và Thống lĩnh của La Sát Tộc, mặc dù tu vi đều là Kim Đan Cảnh, nhưng lại có thể vượt qua đại cảnh giới trấn giết Nguyên Anh Chân Quân, bọn họ tuyệt đối không phải là đối thủ!
Nếu như là Thần Tộc hoặc La Sát Tộc thông thường, có lẽ là bọn họ còn có một tia hy vọng chiến thắng.
Hào hứng của Thống lĩnh của La Sát Tộc nổi lên, cười gằn nói: "Chỉ cần ai trong các ngươi có thể thắng qua tộc nhân của ta, ta cũng có thể tha cho các ngươi một mạng!"
"Nếu như các ngươi đã muốn đi tìm chết, ta cũng sẽ không khách khí!"
Hầu Tử sải bước đứng ở phía trước nhất, hai tay đấm ngực, đằng đằng sát khí hô: "Ai dám đến chiến!"
Hai bên đã kéo ra trận thế, giương cung bạt kiếm.
" Yêu Hầu từ đâu tới, cũng dám phách lối, muốn chết!"
Một vị La Sát giương đôi cánh, đằng không mà lên, thân hình lấp lóe, lao thẳng đến chỗ Hầu Tử.
Động tác này, khiến cho đại chiến giữa hai bên bộc phát trong nháy mắt!
Trừ Thần Tộc đi ra một người chém giết với Linh Hổ, La Sát Tộc có tất cả mười ba vị tộc nhân, ghép đôi chém giết với bọn Tiểu Ngưng, Tiểu mập mạp, Lãnh Nhu, Kỷ Thành Thiên, Thạch Kiên, Minh Chân, Cơ Yêu Tinh, Hầu Tử, Thanh Thanh, Dạ Linh, Tiểu hồ ly, Hoàng Kim Sư Tử, Độc Cô Kiếm!
Mặc kệ là một tên Thần Tộc kia, hay là mười ba La Sát, đều có chiến lực cực kì khủng bố.
Nhưng bọn Tiểu mập mạp, thực lực lại không giống nhau.
Khí thế của Hầu Tử hung ác ngập trời, ỷ vào lực lượng mạnh mẽ, quyền pháp cứng rắn không gì không phá, thân hình linh động, vậy mà chiếm thế thắng, làm cho La Sát không dám gần người!
Minh Chân là Dị Tượng Bảng thứ tư, căn cơ vững chắc, còn có rất nhiều bí pháp của Phật môn, Tịnh Thế Thanh Liên hộ thể, chém giết với La Sát, cũng khó phân thắng bại.
Kỷ Thành Thiên, Lãnh Nhu chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ.
Về phần bọn Tiểu Ngưng, Thanh Thanh, dường như là chỉ giao thủ trong nháy mắt, đã rơi vào nguy hiểm, đã nửa bước bước vào trong Quỷ Môn quan!
Tiểu Ngưng là đệ tử của Đan Dương Môn.
Ở trên con đường luyện đan, nàng là người có một không hai trong cùng giai, nhưng chiến lực lại cũng không xuất chúng, huống chi là chém giết với La Sát Tộc?
Coong!
Loan đao của La Sát Tộc, hóa thành một tia sáng lạnh lẽo, dường như là sắp chém trúng yết hầu của Tiểu Ngưng, lại bị năm cái móng tay ở bên cạnh nhô ra đánh dạt ra!
Mấy cái móng tay này vô cùng sắc bén, giống như lưỡi đao, lóe ra ánh sáng u ám, chạm vào loan đao của La Sát Tộc, vậy mà bắn ra một dải tia lửa!
Dạ Linh!
Dạ Linh đang chiến đấu với một La Sát khác, chẳng biết lúc nào, vậy mà lặng yên không một tiếng động đi tới bên cạnh Tiểu Ngưng, cứu nàng lại!
"Đứng ra sau lưng ta!"
Dạ Linh không nói nhảm, nhanh chóng nói một câu, ngăn ở trước mặt Tiểu Ngưng.
La Sát tộc kia vốn đang đuổi giết Tiểu Ngưng, mắt thấy con mồi đã đến bên miệng còn bay đi, không khỏi giận tím mặt, giết tới phía Dạ Linh.
Cùng lúc đó, La Sát vốn đang chém giết với Dạ Linh, cũng đi tới gần.
Hai La Sát đồng thời ra tay!
Vẻ mặt của Dạ Linh lạnh như băng, thân pháp linh động, không ngừng lấp lóe tại chỗ, giống như quỷ mị, chỉ lưu lại từng luồng tàn ảnh, lấy một chọi hai, vậy mà không rơi vào thế yếu!
" Được, có thể ngăn cản hai vị La Sát, tính ngươi có bản lĩnh!"
Thống lĩnh của La Sát Tộc khoanh tay, khẽ cười lạnh.
Mặc dù Thanh Thanh cũng có được đôi cánh, nhưng so sánh với tốc độ thân pháp của La Sát, còn kém nhiều lắm.
Phốc!
Một luồng ánh sáng màu máu thoáng hiện.
Chưa hết ba lần hô hấp, Thanh Thanh đã bị thương!
Mặc dù không phải là chỗ yếu, nhưng vết thương lại đang không ngừng chảy máu, sắc mặt của Thanh Thanh tái nhợt, đã mất đi cân bằng, ở trên không trung lung lay sắp đổ!
"Chết đi!"
Vẻ mặt của La Sát phấn khởi, hét lớn một tiếng, chém xuống một đao.
Bạch!
Một bóng người hiện lên, vậy mà cứu Thanh Thanh ra từ dưới loan đao của La Sát Tộc!
Lại là Dạ Linh!
Sau khi Dạ Linh cứu Thanh Thanh ra, bắt đầu cùng ba vị La Sát chém giết ở cùng một chỗ!
Mặc cho ba vị La Sát lợi dụng thân pháp kinh khủng như thế nào, biến ảo góc độ phát động thế công, đều bị Dạ Linh hóa giải, ngăn cản hết.
Ba vị La Sát nhiều lần thất bại, trên người ngược lại còn có thêm mấy vết thương!
Sắc mặt của thống lĩnh của La Sát Tộc, trở nên có chút âm trầm, nhìn chằm chằm vào Dạ Linh ở trên chiến trường không nói lời nào.
"Ừm?"
Tình huống của Dạ Linh, cũng làm cho ba vị Nguyên Anh Chân Quân chú ý.
Lạc Tuyết Chân Quân kinh ngạc hỏi: "Đây là loại Linh thú gì, tốc độ thân pháp giống như là không kém gì La Sát Tộc "
"Chỉ sợ là không chỉ như vậy."
Dẫn Lộ Tăng lắc đầu, trầm ngâm nói: "Đừng quên, con Linh thú này còn chưa huyễn hóa ra bản thể, nói cách khác, lúc này chiến lực của hắn, còn xa chưa đạt tới đỉnh phong!"
Ngọc Quân Chân Quân hơi nhíu mày, không nói gì.
Hắn đang nghĩ, vì sao.
Đều đã đến trình độ này rồi, vì sao Dạ Linh còn không huyễn hóa ra bản thể?
Dường như là hắn đang ẩn nhẫn?
Hắn đang kiêng kỵ cái gì?
"A!"
Nhưng vào lúc này, trong đám người truyền đến một tràng tiếng thốt lên.
Lại là Tiểu hồ ly mê hoặc La Sát thất bại, lúc mạng sống như treo trên sợi tóc, lại bị Dạ Linh cứu lại!
Huyết mạch của La Sát Tộc cao quý, có được truyền thừa ký ức cực kỳ đáng sợ, công pháp bí thuật, sao có thể dễ dàng bị Tiểu hồ ly mị hoặc được.
Lúc này, Dạ Linh đã là lấy một địch bốn!
Vừa mới trôi qua không đến mười lần hô hấp, cũng đã có ba người bị thua.
Hơn nữa, tình huống của mấy người khác, cũng tuyệt đối là không lạc quan, bất cứ lúc nào đều có nguy hiểm tới tính mạng!
Mặc dù Kỷ Thành Thiên cũng xếp ở trên Dị Tượng Bảng, nhưng lại xếp ở cuối cùng.
Ở phía dưới sự sát phạt không ngừng của La Sát Tộc, rốt cục không chống đỡ nổi nữa, Dị Tượng vỡ nát!
Một vòng tia sáng lạnh lẽo xuất hiện.
Chờ Kỷ Thành Thiên kịp phản ứng lại, đã đến sát bên!
Quá nhanh!
"Ai!"
Kỷ Thành Thiên nhắm mắt lại, trong lòng thầm than.
Coong!
Đột nhiên, âm thanh kim loại va chạm nhau vang lên!
"Kỷ huynh lui ra, ta tới giúp ngươi!"
Lâm Huyền Cơ vung quạt xếp trong tay, đẩy loan đao của La Sát ra, cứu lấy Kỷ Thành Thiên, khí huyết, Linh lực toàn bộ bộc phát, đại chiến với hai La Sát!
Đệ tử nhập thế của Huyền Cơ Cung, từ trước tới giờ không tham dự vào tranh đoạt Dị Tượng Bảng.
Không có ai biết được thực lực của bọn họ.
Lúc này, rất nhiều tu sĩ mới chính thức kiến thức được thủ đoạn của Lâm Huyền Cơ!
Đây mới là Thiên kiêu của Nhân tộc!
Mặc dù đối mặt với La Sát Tộc, cũng không hề yếu thế một chút nào, nửa bước không lùi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận