Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 1095: Ba Triều Phúng Viếng

Nhìn người kia vẫn còn đang giãy dụa kêu thảm, Tô Tử Mặc im lặng không nói gì.
Lực chiến đấu của hắn tuy mạnh, từng là yêu nghiệt kinh khủng nhất trên đại lục Thiên Hoang, nhưng đối với một màn này, hắn lại thúc thủ vô sách.
Những người này không thể cứu được.
Chuyện duy nhất hắn có thể làm chính là giúp những người này kết thúc thống khổ!
Phốc! Phốc! Phốc!
Đầu ngón tay Tô Tử Mặc nhẹ bắn, bắn ra một tia pháp lực, giết chết những người đang đau đến mức không muốn sống kia, sau đó phóng ra tiên môn đạo hỏa, thiêu cả tòa thành trì này thành tro tàn!
Tô Tử Mặc khởi hành, tiếp tục tiến lên.
Cũng không lâu sau, ánh mắt của hắn khẽ động, chỉ thấy ở phía trước cách đó không xa đang có một đám tu sĩ phi nhanh, giống như đang trò chuyện gì đó vậy.
"Nghe nói, lão tổ tông của Đại Chu đã hao hết thọ nguyên rồi, đã tọa hóa!"
"A! PhápTướng Đạo Quân đã kiến lập Đại Chu vương triều kia à?"
"Chính là ông ta."
"Không ngờ đến giờ ông ta mới vẫn lạc, thế mà sống lâu như vậy."
"Nghe nói, nếu Vương thành Đại Chu không có vị lão tổ tông này tọa trấn thì Đại Chu sớm đã bị tam đại vương triều khác chiếm đoạt!"
Hai lỗ tai Tô Tử Mặc mấp máy, nghe hết nội dung mà những tu sĩ này đang đàm luận.
Hắn khẽ nhíu mày, trong mắt lóe lên một tia nghi hoặc.
Lão tổ tông của vương triều Đại Chu, hắn đã từng nghe thấy.
Lúc trước, Niệm Kỳ và Tiểu Hạc Thanh Thanh có thể tiến vào chiến trường trung cấp Thượng Cổ, chính là do lão Tiên Hạc cùng vị lão tổ tông Đại Chu này liên thủ, mới đả thông được đường hầm không gian tới chiến trường Thượng Cổ.
Vị lão tổ tông này đã sớm tới tuổi xế chiều, bây giờ không có đột phá, thọ nguyên hao hết là chuyện trong lẽ thường.
Tô Tử Mặc nghi ngờ là đây vốn là một chuyện bí ẩn sự tình, làm sao lại bị truyền để mọi người đều biết ?
Nếu tam đại vương triều nghe được tin tức này, sợ rằng sẽ tới gây bất lợi đối với Đại Chu.
Tô Tử Mặc không nghĩ nhiều nữa, sau lưng xuất hiện một đôi cánh chim bằng pháp lực, điện quang vờn quanh trên người, cả người hóa thành một tia chớp màu tím, trong chớp mắt đã vượt qua những tu sĩ này, chui vào bên trong hư không.
...
Vương thành Đại Chu.
Trong vương cung.
Một nữ tử mặc trường bào màu vàng nhạt, tóc xanh như suối, dung nhan cực mỹ, mặc dù không thi phấn trang điểm, không đeo châu ngọc nhưng lại toát ra vẻ quý khí bức người!
Nữ tử nhẹ vỗ trán, khẽ dựa vào trên ghế dựa, hai mắt nhắm chặt, hai đầu lông mày lộ ra vẻ nặng nề mỏi mệt, giống như là đang nghỉ ngơi.
Một nam tử trung niên từ bên ngoài đi vào đại điện, nhìn nữ tử đã thiếp đi kia, nhẹ nhàng thở dài.
Trong khoảng thời gian này, lão tổ tông cưỡi hạc về phương tây, trụ cột của toàn bộ vương triều sụp đổ, tất cả gánh nặng đều rơi vào trên thân nữ tử này.
Bởi vì, vị nữ tử này là bây giờ thiên tử Đại Chu - Cơ Dao Tuyết!
Những áp lực này, đừng nói là là một nữ tử, cho dù là nam nhi bảy thuớc như hắn đều có chút không chịu nổi.
Những ngày này, tin tức lão tổ tông quy thiên cũng không biết sao lại truyền ra ngoài, khiến toàn bộ Đại Chu trở nên bất an.
Chần chờ hồi lâu, trung niên nam tử vẫn nhẹ giọng nói: "Khởi bẩm thiên tử, chư vương đều đã đến Vương thành để phúng viếng."
"Ừm."
Thân hình Cơ Dao Tuyết khẽ động, bừng tỉnh từ trong mộng, thở ra một hơi thật dài, mới gật đầu một cái, nói: "Minh Trạch thúc, vất vả cho ngươi rồi."
"Không có gì."
Nam tử trung niên này chính là Minh Trạch Chân Quân đã từng đi theo Chu Thiên Tử.
Bây giờ, ông ta đã tu luyện đến Phản Hư cảnh!
Cơ Dao Tuyết bước ra phía ngoài.
Lần này chư vương tới phúng viếng, chính là ý tứ của nàng!
Nếu tin tức lão tổ tông quy thiên đã bị tiết lộ, chẳng bằng thuận nước đẩy thuyền, triệu tập đại vương các nước chư hầu của Đại Chu tới nơi này để cảnh cáo một phen.
Hai người cùng đi về chỗ sâu trong hoàng cung, lão tổ tông Đại Chu đã táng ở một bên kia.
Chư vương đều đã đến!
Đúng lúc này, một bóng hình xinh đẹp chạy nhanh đến, tốc độ cực nhanh, vẻ mặt lo lắng, người này từng thống lĩnh Bạch Diêu Vệ, bây giờ nàng đã là một trong những Thống lĩnh cấm Quân-Bạch Vũ Hàn!
Hơn một trăm năm qua, Bạch Vũ Hàn cũng đã tu luyện tới Nguyên Anh cảnh.
"Vũ Hàn, sao thế ?"
Có thể khiến Bạch Vũ Hàn vội vàng như thế, tất nhiên là có đại sự xảy ra, nhưng Cơ Dao Tuyết vẫn giữ vẻ mặt trấn định, trầm giọng hỏi.
"Thiên tử, đại sự không ổn rồi!"
Bạch Vũ Hàn thở hào hển, nói: "Linh chu của Tam đại vương triều đã tiếp cận Vương thành! Thiên tử ba triều tề tụ, hơn mười vị Phản Hư Đạo Nhân, Nguyên Anh Chân Quân có hơn hai trăm người, tuyên bố muốn đến đây phúng viếng!"
Cơ Dao Tuyết biến sắc.
"Cái gì!"
Trong lòng Minh Trạch Đạo Nhân đại chấn, kinh hô thành tiếng.
Thiên tử ba triều vào lúc này lại tiến vào Đại Chu, dẫn theo một đám người tu chân cường đại như thế đến đây, tuyệt đối là người đến bất thiện, không thể nào là thuần túy phúng viếng!
Trong Vương thành Đại Chu vốn có lão tổ tông là Pháp Tướng Đạo Quân tọa trấn, thiên tử ba triều căn bản không dám xâm nhập.
Mà bây giờ, lão tổ tông quy thiên, thiên tử ba triều lập tức ngự giá đến!
"Thiên tử, rời đi trước thôi, chậm thì không kịp!"
Vẻ mặt Bạch Vũ Hàn lo lắng, thuyết phục nói.
Minh Trạch Đạo Nhân trầm ngâm một chút, cũng gật gật đầu, nói: "Trong Vương thành chúng ta, Phản Hư Đạo Nhân chung vào một chỗ cũng không có đến mười người, chỉ sợ không đối địch lại bọn hắn. Bạch Thống lĩnh nói rất đúng, vẫn nên tạm thời tránh mũi nhọn thì hơn!"
"Tránh ?"
Cơ Dao Tuyết tự giễu cười một tiếng, hỏi ngược lại: "Có thể tránh đi nơi nào ?"
"Đi Phiếu Miểu Phong!"
Minh Trạch Đạo Nhân trầm giọng nói: "Phiếu Miểu Phong có lão Tiên Hạc tọa trấn, chỉ cần được lão Tiên Hạc duy trì, thiên tử có thể dẫn theo đại quân tu chântrở lạithu phục Vương thành!"
Cơ Dao Tuyết lắc lắc đầu, nói: "Căn cơ của Đại Chu ở chỗ này, Vương thành Đại Chu ở chỗ này, bách tính Đại Chu ở chỗ này, ai cũng có thể lui, chỉ có ta là không thể lui."
"Ta là thiên tử Đại Chu!"
Chư vương ở trong vương cung, nếu Cơ Dao Tuyết vừa lui, Đại Chu sẽ bị diệt vong.
"Truyền tin tới Phiếu Miểu Phong, mời Tiên Hạc tiền bối đến đây trợ giúp!"
Cơ Dao Tuyết hít sâu một hơi, trên mặt hiện ra vẻ kiên nghị, nói: "Triệu tập tất cả Phản Hư Đạo Nhân, Nguyên Anh Chân Quân trong Vương thành, để bọn hắn mau chóng đuổi tới!"
"Đối phương cũng chỉ là Phản Hư Đạo Nhân, Nguyên Anh Chân Quân, chỉ cần chúng ta có thể kiên trì, chờ Tiên Hạc tiền bối của Phiếu Miểu Phong đuổi tới, người tu chân của ba triều đều sẽ mai táng ở nơi này!"
"Tuân mệnh!"
Bạch Vũ Hàn trầm giọng trả lời, lấy ra một linh hạc từ trong túi trữ vật, viết lên mấy câu rồi thả ra ngoài.
Cùng lúc đó, Minh Trạch Chân Quân cũng phóng ra một linh hạc, triệu tập tất cả Phản Hư Đạo Nhân trong Vương thành!
Nơi sâu trong Hoàng cung.
Trước một phần mộ, chư vương sóng vai đứng thẳng, vẻ mặt trang nghiêm.
Không bao lâu sau, Cơ Dao Tuyết dẫn thưo rất nhiều người tu chân đến đây.
Chín vị Phản Hư Đạo Nhân, ba mươi bảy vị Nguyên Anh Chân Quân, đi theo phía sau nàng, thanh thế doạ người, gào thét mà đến!
"Đây là làm gì thế?"
Trong lòng chư vương cùng run lên.
Bọn hắn đều rõ ràng, Chu Thiên Tử gọi bọn hắn đến, là muốn cảnh cáo bọn hắn một chút.
Nhưng không nghĩ tới, Chu Thiên Tử lại làm ra chiến trận lớn như vậy!
"Chư vị vương hầu, nếu đã phúng viếng xong thì xin mời về đi."
Cơ Dao Tuyết đến nơi này, không muốn hàn huyên quá nhiều cùng chư vương, trực tiếp nói một câu.
Chư vương sững sờ.
Nhưng ngay sau đó, đã có vương hầu kịp phản ứng, chắp tay cáo từ.
Vương hầu còn lại phía dưới cũng vội vàng cáo lui.
Đúng lúc này, trên bầu trời cách đó không xa, một mảnh mây đen bay mà đến, mây mù cuồn cuộn, bao phủ cả Vương thành Đại Chu vào trong!
"Nghe nói lão tổ tông Đại Chu đã cưỡi hạc quy thiên, thiên tử Đại Hạ đích thân tới, đến đây phúng viếng!"
" Thiên tử Đại Thương đích thân tới, đến đây phúng viếng!"
"Thiên tử Đại U đích thân tới, đến đây phúng viếng!"
Chư vương ngạc nhiên biến sắc, theo tiếng kêu nhìn lại.
Chỉ tháy trên bầu trời, ba chiếc linh chu to lớn phá vỡ mây đen, bên trên linh chu có từng bóng người đứng đấy, tản ra uy áp khổng lồ, chậm rãi lái tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận