Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 3105: Thiên Hoang tề tụ

Thạch Khuyết Tiên Vương khẽ nhíu mày, sắc mặt âm trầm.
Vừa rồi con hổ kia dùng ngôn ngữ ô uế, chửi ầm lên, hắn vẫn ẩn nhẫn không ra tay, cũng không phải là sợ bốn con yêu thú này.
Mấy súc sinh này không đủ để gây sợ, chỉ là Chân Linh mà thôi.
Chân chính để hắn kiêng kị, là khí tức khủng bố mơ hồ phát ra từ trong cái khe hư không ở trên không trung kia!
Xé rách hư không, Động Thiên Vương Giả đã làm được.
Nhưng đưa bốn yêu thú này tới, chỉ sợ không phải là Yêu Vương!
"Không biết cao nhân phương nào đại giá quang lâm, không ngại xuất hiện gặp mặt một chút."
Thạch Khuyết Tiên Vương nhìn qua khe hở hư không kia, trầm giọng hỏi.
Sau chút yên lặng ngắn ngủi, hai bóng người từ bên trong cái khe hư không đi ra, một nam một nữ.
Nữ tử mặc áo lông màu hồng, trời sinh mị cốt, hai cánh tay ngọc giống như là củ sen lộ ra bên ngoài, đôi chân thon dài tuyết trắng, vòng eo nhỏ nhắn, tỏa ra sự thu hút giống như câu hồn đoạt phách!
Vị nữ tử này vừa mới xuất hiện, lập tức đã hấp dẫn ánh mắt của mấy chục vạn đại quân tới, đám người nhìn chằm chằm vào vị nữ tử mặc áo hồng này, hiện trường vang lên một trận tiếng nuốt nước miếng.
Vị nam tử bên cạnh kia có vóc dáng cao lớn khôi ngô, khí tức hùng hậu, nếu đổi lại là lúc bình thường, tuyệt đối sẽ làm người khác phải chú ý.
Nhưng vì đồng thời xuất hiện với vị nữ tử này, trong tầm mắt của mọi người ở đây, giống như là chỉ còn lại vị nữ tử kia.
Thần Tượng Yêu Đế đối với cảnh tượng này, giống như là đã sớm quen, chỉ hơi nhún vai, lơ đễnh.
Ánh mắt của Thạch Khuyết Tiên Vương nhìn nữ tử kia, cũng dần dần mê ly, thậm chí đã quên đi tất cả.
Đột nhiên!
Trong đầu của hắn, món trang sức ngọc đeo ở bên trên nguyên thần tỏa ra một luồng ánh sáng nhạt.
Thạch Khuyết Tiên Vương bỗng nhiên bừng tỉnh, bên trong đôi mắt dần dần khôi phục sự tỉnh táo, nhìn chín cái đuôi hơi lay động ở sau lưng vị nữ tử mặc áo hồng kia, không khỏi kinh hãi hô lên một tiếng: "Cửu Vĩ Yêu Đế!"
Nghe được tiếng hô này, đông đảo Tiên Vương cũng đồng loạt tỉnh táo lại, trong lúc không phát giác, mồ hôi lạnh đều đã chảy ướt sũng cả người.
Phải biết, ở phía sau Cửu Vĩ Yêu Đế, chính là Hoang Võ Đế Quân và Huyết Điệp Yêu Đế chúa tể Đại Hoang Giới!
Người có thể sóng vai với Cửu Vĩ Yêu Đế, không có gì bất ngờ xảy ra, cũng là một vị Yêu Đế!
Hai vị Yêu Đế của Đại Hoang Giới đồng thời xuất hiện, đây là muốn làm gì?
Ở đây mặc dù có đại quân đông vài chục vạn, hơn ba trăm vị Tiên Vương, thậm chí còn có cường giả Chuẩn Đế, nhưng ở trước mặt hai vị Yêu Đế, còn chưa đủ nhìn!
Nhìn thấy hai vị Yêu Đế của Đại Hoang Giới xuất hiện, Vân Trúc dãn nhẹ một hơi, cảm thấy yên lòng hơn.
Đại cục đã ổn định.
Chỉ là không biết, hắn có tới hay không. . .
"Hai vị Yêu Đế tiền bối giá lâm Thiên Giới, là muốn phát động chiến tranh giới diện hay sao?"
Thạch Khuyết Tiên Vương cấp tốc tỉnh táo lại, trầm giọng hỏi.
Lần này, hắn không nói gì tới Đan Tiêu Cung, mà trực tiếp dời Thiên Giới ra.
"Chớ khẩn trương."
Cửu Vĩ Yêu Đế khẽ cười một tiếng, nói: "Chúng ta không dẫn theo đại quân tới, chỉ đưa bốn người bọn họ đưa tới, thuận tiện xem náo nhiệt mà thôi."
Thạch Khuyết Tiên Vương cúi thấp đầu, tránh đi ánh mắt của Cửu Vĩ Yêu Đế.
Mị nhãn của Cửu Vĩ Yêu Đế như tơ, vừa rồi hắn chỉ lơ đãng nhìn thoáng qua, hồn phách kém chút nữa đều bị câu ra ngoài!
Thần Tượng Yêu Đế nói: "Các ngươi tiếp tục đi, chúng ta sẽ không nhúng tay vào ân oán giữa các ngươi."
Cường giả Đế Quân, lời nói ra nặng như núi, đương nhiên là sẽ không lật lọng.
Tiên Vương ở đây liếc mắt nhìn nhau, dãn nhẹ một hơi.
Lời tuy rằng nói như thế, nhưng trong lòng mọi người, vẫn còn có chút kiêng kỵ.
Nếu chỉ có bốn Chân Linh yêu tộc này, sao có thể ảnh hưởng tới thế cục, còn cần đến hai vị cường giả Yêu Đế tự mình hộ tống?
"Này, tên Đế tử rắm chóa gì kia!"
Lão Hổ ngước mắt nhìn Thạch Khuyết Tiên Vương, cất giọng nói: "Ngươi nghe cho kỹ đây, Hổ Gia cũng tới từ hạ giới, chúng ta đều đến từ Thiên Hoang Đại Lục!"
"Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng!"
Thạch Khuyết Tiên Vương hừ lạnh một tiếng: "Nếu không phải là ỷ vào hai vị Yêu Đế ở đây, nơi này nào có phần cho bọn hạ nhân các ngươi nói chuyện! Thiên Hoang Đại Lục gì chứ, ta nghe đều chưa từng nghe qua!"
"Vậy hôm nay sẽ để ngươi phải nhớ kỹ!"
Nhưng ngay lúc này, nơi xa truyền đến một tiếng hét dài.
Một nhánh đại quân phá không mà đến, tinh kỳ phấp phới, khói bụi cuồn cuộn, lại có tới 10 vạn người!
Người cầm đầu cầm đại kích trong tay, sải bước, chiến ý vang dội, đi tới gần, các vị cường giả Tiên Vương của Đan Tiêu Cung lại bị khí thế của hắn đè xuống, không dám ngăn cản, đồng loạt nhường đường.
"Chiến Vương?"
Thạch Khuyết Tiên Vương nhìn người tới, nhíu mày.
Mắt Lâm Chiến sáng như đuốc, nhìn chằm chằm Thạch Khuyết Tiên Vương, đằng đằng sát khí nói: "Ta cũng đến từ Thiên Hoang Đại Lục, ngươi ở trước mặt ta, lại nói một tiếng 'Hạ nhân' nghe thử xem!"
Thạch Khuyết Tiên Vương không dám nói tiếp.
Hắn sinh ra một loại cảm giác.
Chỉ cần hắn còn dám nói ra hai chữ này, Lâm Chiến sẽ giết chết hắn tại chỗ!
Ánh mắt của Thạch Khuyết Tiên Vương quét qua, chỉ thấy sáu vị cường giả Tiên Vương bọn Linh Lung Tiên Vương, theo sát ở phía sau.
Nghe nói Chiến Quốc đã sắp bị diệt tới nơi, làm sao lại còn có thể điều động được nhiều người như vậy?
"Lâm Chiến, các ngươi muốn làm cái gì?"
Thạch Khuyết Tiên Vương chậm rãi hỏi: "Ngươi dẫn đại quân chạy tới Đan Tiêu Tiên Vực, là muốn khai chiến với Đan Tiêu Cung chúng ta hay sao!"
"Phải thì như thế nào!"
Lâm Chiến hoàn toàn không sợ, nói: "Ngươi dám đụng đến người tới từ Thiên Hoang chúng ta, ta sẽ dám san bằng Đan Tiêu Cung của ngươi!"
"Ha ha ha ha!"
Thạch Khuyết Tiên Vương cười lớn một tiếng, nói: "Thanh Tiêu Tiên Đế đã chết, chỉ bằng vào Chiến Quốc các ngươi, còn có mấy người của Thiên Hoang Đại Lục này, cũng đòi san bằng Đan Tiêu Cung?"
Mặc kệ là như thế nào, dù sao thì Đan Tiêu Cung có Đan Tiêu Tiên Đế tọa trấn.
Hôm nay nếu không phải là có hai vị Yêu Đế của Đại Hoang Giới tới, cục diện lúc này, còn trong sự khống chế của Thạch Khuyết Tiên Vương.
Nhưng ngay lúc này, trên không trung lại một lần nữa có một cái khe vỡ ra.
Mấy vị bóng người xuất hiện, trong đó có một vị lão giả đầu đội mũ sắt, đứng chắp tay, thân hình thẳng tắp, khí tức tỏa ra, không kém gì Cửu Vĩ Yêu Đế và Thần Tượng Yêu Đế!
Thạch Khuyết Tiên Vương không biết vị Thiết Quan Lão Giả này, lại nhận ra mấy vị Phong chủ của Kiếm Giới bọn Lục Vân.
"Vị kia chẳng lẽ là Đế Quân của Kiếm Giới?"
Trong lòng Thạch Khuyết Tiên Vương run lên.
"Chư vị đạo hữu Kiếm Giới đại giá quang lâm, không biết là có chuyện gì muốn làm?"
Thạch Khuyết Tiên Vương chắp tay hỏi.
Thiết Quan Lão Giả thèm nhìn hắn, một mực đứng chắp hai tay sau lưng, nhìn ra chân trời xa xa.
Phong chủ Lục Kiếm Phong là Lục Vân mỉm cười, nói: "Nghe nói ngươi muốn động tới hai người của Thiên Hoang Đại Lục, thật là đúng dịp, Phong chủ của Kiếm Phong thứ chín của Kiếm Giới chúng ta là Bắc Minh Tuyết, lại đến từ Thiên Hoang Đại Lục."
Bắc Minh Tuyết lạnh lùng nhìn thoáng qua Thạch Khuyết Tiên Vương, không nói lời nào, hạ xuống, canh giữ ở bên cạnh Tiểu Ngưng.
Chân Linh?
Ánh mắt của Thạch Khuyết Tiên Vương lấp lóe.
Nếu chỉ là một mình Bắc Minh Tuyết, đương nhiên là không đủ gây sợ.
Nhưng Kiếm Giới đây là có ý gì?
Mấy vị Tiên Vương, thậm chí còn có một vị Đế Quân của Kiếm Giới đích thân hộ tống, đây là đang hù dọa ai đây?
"Thiên Hoang Đại Lục, tính thêm ta nữa!"
Hư không vỡ ra, có một giọng nói truyền ra.
Ngay sau đó, một vị nam tử trẻ tuổi đi ra, cũng chỉ là một Chân Linh, chỉ là huyết mạch bất phàm, đi tới bên cạnh Bắc Minh Tuyết, cười gọi sư tỷ.
Vị này lại là?
Các vị Tiên Vương của Đan Tiêu Cung lộ ra sắc mặt khó coi, mí mắt điên cuồng nhấp nháy.
Đây là tình huống như thế nào?
Chỉ đuổi giết hai Chân Linh tới từ hạ giới, làm sao lại giống như là chọc phải tổ ong vò vẽ vậy?
Chỉ thấy từ bên trong cái khe kia, hai bóng người đi ra ngoài.
Đây là. . .
Bắc Côn Đế Quân!
Nam Bằng Đế Quân!
Hai vị Giới Chủ của Côn Bằng Giới tự mình hộ tống!
Người trẻ tuổi vừa rồi kia. . .
Chẳng lẽ là Thiếu chủ của Côn Bằng Giới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận