Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 2868: Lòng tham

Phụng Thiên quảng trường.
Đám sinh linh cuối cùng cũng kịp phản ứng lại, hiểu ra vì sao Hàn Mục vương lại đột nhiên cười lên, thậm chí còn cười vui vẻ như vậy.
Bởi vì mặc dù Hạ m bỏ mình, nhưng hắn lại dùng một phương thức khác, để kéo Tô Trúc xuống vực sâu!
Đây gần như chính là lấy mạng đổi mạng.
Hàn Mục vương nhìn Lục Vân, nghiến răng nghiến lợi, giọng căm hận nói: "Lục Vân, Hạ m đúng là đã bỏ mình, Tô Trúc của Kiếm giới các ngươi cũng không chịu được bao lâu rồi, Hạ m sẽ chờ hắn trên đường xuống suối vàng!"
Sắc mặt đám người Kiếm giới vô cùng khó coi.
Thủ đoạn này của Hạ m đúng là quá hung tàn rồi!
U Lan Tiên Vương cân nhắc một chút, nói: "Ta thấy cũng chưa chắc, Tô Trúc đạo hữu vừa mới được vô thượng thần thông tẩy lễ, trạng thái đạt tới đỉnh phong, nguyên thần của hắn hẳn là có khả năng tiếp tục phóng thích ra hai đạo vô thượng thần thông là Tru Tiên kiếm cùng m Dương Vô Cực."
"Trong tình huống đó, ai dám lên trước ?"
"Ha ha ha ha!"
Hàn Mục vương lại nở nụ cười, duỗi ra một ngón tay, cực kỳ khinh miệt liếc nhìn U Lan Tiên Vương, lắc lắc ngón tay, nói: "Không, không, không, suy nghĩ của ngươi quá ngây thơ rồi."
"Dù Tô Trúc có năng lực phóng thích ra hai đạo tuyệt thế thần thông thì thế nào ? Hắn có năng lực ngăn cản được mấy vô thượng Chân Linh ? Hai người, hay là ba người ?"
Đám Vương giả trên quảng trường âm thầm gật đầu, đều hiểu rõ Hàn Mục vương phán đoán không sai.
Lực chiến đấu của Tô Trúc trước mắt hẳn là người thứ nhất trong các vô thượng Chân Linh, nhưng nguy cơ của hắn đến từ chuyện đã mất đi Phụng Thiên lệnh bài, không thể lập tức rời khỏi chiến trường Tà Ma.
Dù hắn có năng lực phóng thích ra hai đạo vô thượng thần thông, chỉ cần hai vô thượng Chân Linh đứng ra, là có thể chống cản hóa giải được.
Hàn Mục vương tiếp tục nói: "Ta thừa nhận, lực chiến đấu của Tô Trúc ở Chân Nhất cảnh là mạnh nhất, nhưng hắn có năng lực ngăn được bao nhiêu vị vô thượng Chân Linh vây đánh ?"
"Trong số hơn một trăm vô thượng Chân Linh, chỉ cần đứng ra mười người! Ồ... Không cần mười người, chỉ cần có năm người đứng ra, Tô Trúc hắn đều nhất định phải chết!"
Lục Vân im lặng không lên tiếng, chỉ là sắc mặt có chút trắng xanh.
Loại tình huống này đã vượt xa dự liệu của hắn.
Dù bọn họ mời Đế Quân của Kiếm giới tới, đều không làm nên chuyện gì, mấy vị phong chủ bọn họ ở nơi này cũng không giúp được chuyện gì.
Lúc này ở chung quanh Mang Sơn có hơn một trăm vô thượng Chân Linh tụ tập, còn có thập đại tà ma đang nhìn chằm chằm.
Một khi khai chiến, trong lúc hỗn loạn, vô thượng Chân Linh ra tay với Tô Tử Mặc tuyệt đối không chỉ mười người!
Trong đạo quả của Tô Tử Mặc ẩn chứa năm đạo vô thượng thần thông, thậm chí còn có một đạo Lục Đạo Luân Hồi vang dội cổ kim, có ai không động tâm ?
Có Tru Tiên kiếm, m Dương Vô Cực thì như thế nào ?
Năm vô thượng Chân Linh, mười vô thượng Chân Linh, thậm chí nhiều vô thượng Chân Linh hơn đồng thời ra tay, mấy chục đạo vô thượng thần thông đánh xuống, dù Tô Tử Mặc có Lục Đạo Luân Hồi, có Tạo Hóa Thanh Liên thập nhị phẩm chân thân, đều sẽ bị đánh đến mức hài cốt không còn, hình thần câu diệt!
Loại lực lượng trùng kích kia, dù có là Tiên Vương cường giả đều sẽ phải tránh né mũi nhọn.
Mà Tô Tử Mặc muốn tránh cũng không thể!
" Hạ m của Thiên Nhãn tộc các ngươi thực sự quá hèn hạ rồi!"
Du Lan không nhịn được mắng một tiếng.
"Hèn hạ ?"
Hàn Mục vương cười lạnh một tiếng, nói: "Ta nói rồi, giết người của Thiên Nhãn tộc ta thì phải trả giá lớn! Đây là con đường chính Tô Trúc chọn đường, thì phải trả giá thế nào hắn cũng phải nhận lấy!"
...
Các vị Vương giả có năng lực phát hiện ra việc này, rất nhiều Chân Linh cường giả trong chiến trường Tà Ma tự nhiên cũng có thể nhìn thấy được.
" Phụng Thiên lệnh bài của Tô Trúc bị mất rồi."
"Hắn không có đường lui rồi."
"Tu luyện ra đạo quả chứa năm vô thượng thần thông, thú vị.."
Trong đám người truyền ra từng tiếng nghị luận.
Dù sao một trận chiến kia, quá mức rung động, rất nhiều Chân Linh cường giả ở đây đối mặt với Tô Tử Mặc vẫn có chút kiêng kị.
Dạ Xoa Quỷ Linh nhìn Tô Tử Mặc, trong con ngươi hiện ra tia sáng khát máu, liếm môi một cái.
Trong thập đại tà ma, không chỉ có hắn, còn có tà ma khác sinh ra sát tâm!
Kiếm khách áo vải-La Quân cảm nhận được ý đồ của đám người chung quanh, trong lòng lạnh lẽo, nghiêm mặt nói: "Ta khuyên các vị một câu, đừng có ý đồ với hắn!"
"Ha ha."
Một nam tử có hai mắt đỏ như máu khẽ cười một tiếng, hỏi lại: "Liên quan gì tới ngươi sao ?"
Trên không Mang Sơn.
Tô Tử Mặc đạp không mà đứng, vẻ mặt bình tĩnh.
Phụng Thiên lệnh bài hẳn là đã theo oan hồn của Hạ m rơi vào âm tào địa phủ rồi, không thể lấy về được.
Hắn sớm đã chú ý tới việc này, chỉ là hắn cũng không để ý.
Lệnh bài mất đi rồi thì chờ trở về Phụng Thiên giới lại nhận lấy một tấm khác là được, cũng không ảnh hưởng gì tới hắn cả.
Hắn muốn rời khỏi chiến trường Tà Ma, tìm kiếm một khe hở không gian là được.
Chỉ là bầu không khí lúc này đột nhiên biến thành có chút cổ quái.
Chung quanh vốn tụ tập rất nhiều vô thượng Chân Linh, ánh mắt bọn họ nhìn hắn, đều chứa đựng sự rung động cùng hoảng sợ, nhưng lúc này...
Những vô thượng Chân Linh này nhìn hắn bằng ánh mắt dần dần phát sinh biến hóa, lại lộ ra một tia tham lam cùng địch ý!
Trong lòng Tô Tử Mặc khẽ động, lập tức đoán ra được tâm tư của những người này.
Xem ra có người ngại mạng dài rồi.
Vẻ mặt Tô Tử Mặc lạnh dần.
Mấy người trong thập đại tà ma mặc dù đã động tà niệm rồi, nhưng lúc này, trước mặt có hơn một trăm vô thượng Chân Linh, bọn hắn còn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Thời điểm này nếu chủ động tiến lên trước, ngược lại sẽ dễ trở thành mục tiêu công kích.
Chỉ chờ đến khi tình huống hỗn loạn, mới có cơ hội để lợi dụng được!
Mà ba người Minh Huy Thần Tử của Thần tộc, Thạch Phá của Thạch giới, Huyết Văn của Huyết giới đưa mắt nhìn lẫn nhau, đã chuẩn bị ra tay.
Ba người hoặc nhiều hoặc ít đều có chút ân oán cùng Tô Tử Mặc hay cùng Kiếm giới, sớm đã kết thành liên minh.
Nhiều nhất Tô Tử Mặc chỉ có thể phóng thích ra hai đạo vô thượng thần thông là m Dương Vô Cực cùng Tru Tiên kiếm, việc này đối với ba người bọn họ chính là cơ hội tốt nhất!
Đám vô thượng Chân Linh chung quanh còn đang do dự, còn có chút kiêng kị.
Nếu chờ những người khác hạ quyết tâm mới phản ứng lại, một khi sa vào hỗn loạn, đạo quả của Tô Trúc rơi tay ai thì không chắc được rồi.
"Giết!"
Nghĩ đến đây, ba người dùng thần thức giao lưu, chia ra ba phương hướng, hét lớn một tiếng, sát khí bừng bừng, giết tới Tô Tử Mặc.
Không có bất kỳ giao lưu nào, ba người cũng sẽ không cho Tô Tử Mặc bất kỳ cơ hội thở dốc gì.
Ba người chuẩn bị không cần giữ lại, trực tiếp tế ra ba đạo vô thượng thần thông để trấn áp xuống!
Một khi đạo quả đến tay, sẽ lập tức rời khỏi chiến trường Tà Ma.
"Thạch Phá, ngươi dám!"
Lâm Tầm Chân một mực đang chú ý động tĩnh phía Thạch giới bên này, nhìn thấy Thạch Phá động thân, nàng không chút do dự, lập tức ra tay.
Một ánh kiếm lạnh lẽo lăng lệ phá toái hư không, chặn ngang trên đường xông lên của Thạch Phá, trong nháy mắt đã ngăn cản được hắn.
"Mẹ nó, con mụ thối!"
Thạch Phá đột nhiên giận dữ, mở miệng chửi lớn.
Hắn không hề sợ Lâm Tầm Chân.
Chỉ là nếu hắn bị Lâm Tầm Chân kéo chân ở chỗ này, thì hắn hoàn toàn không có cơ hội lấy được đạo quả của Tô Trúc đến tay rồi!
Thạch Phá xách búa khổng lồ trong tay, trực tiếp thôi động khí huyết, phóng thích ra huyết mạch dị tượng, hét lớn một tiếng: "Cút đi cho lão tử!"
Lâm Tầm Chân mắt lộ ra sát cơ, thôi động nguyên thần, một tay cầm kiếm, một tay bóp pháp quyết, ở trước người nhanh chóng ngưng tụ ra một chuôi trường kiếm máu me đầm đìa!
Sau một khắc, sát ý ngút trời, náo loạn trời xanh!
Vô thượng thần thông-Tru Tiên kiếm!
---------
Người dịch: Thờisênh239
Bạn cần đăng nhập để bình luận