Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 999: Thua ở bộc phát bên trên

Khi Tứ Bảo một lần nữa bước vào sân vận động, tâm tình không khỏi cũng trở nên kích động, bởi vì hắn sẽ ở nơi này, cùng những người khác cùng nhau thi đấu. Mà trong hai ngày trước đó, đại hội thể thao sẽ tổ chức các hạng mục thi đấu khác, hắn và Vương Kiến Cường sẽ nghỉ ngơi tại khách sạn chuyên biệt dành cho vận động viên, đồ ăn thức uống ở đó đều được chuẩn bị riêng cho vận động viên. Trong hai ngày chuẩn bị thi đấu này, ngoài việc điều chỉnh trạng thái bản thân, Tứ Bảo cũng thường xuyên liên lạc bằng video call với Tô Hàng bọn họ. Thời gian hai ngày thoáng chốc trôi qua, rất nhanh đã đến ngày Tứ Bảo thi đấu, Tô Hàng mang theo cả gia đình đã sớm có mặt trên khán đài sân vận động chờ đợi.
"Hú hồn, may mà đặt vé trước hai ngày, không thì hôm nay thật không chắc đã có thể chen vào được." Sau khi yên vị, Tô Hàng không khỏi thở phào một cái, mới đó mà thôi, cả khán đài đã chật kín người.
"Bình thường thôi, cơ bản đều là mấy giải thi đấu của đám trẻ con, người nhà đến ủng hộ sẽ đông hơn một chút." Tô Thành nghe vậy liền cười đáp. Khoảng thời gian này ông rất vui vẻ, hay gọi điện cho mấy ông bạn già khoe khoang cháu mình tham gia đại hội thể thao toàn thành phố. Mà việc Tô Hàng cùng người nhà như vậy, cũng chính là ví dụ điển hình mà Tô Thành nói, một mình Tứ Bảo thi đấu, cả nhà kéo đến cổ vũ, không thiếu một ai.
"Lão công, anh mau lại đây xem, cái này phải làm sao đây?" Tô Hàng vừa mới ngồi xuống chưa ấm chỗ, Lâm Giai bên kia đã bắt đầu kêu lên. Để có thể ghi lại khoảnh khắc con trai mình ngẩng cao đầu đầy hiên ngang, Lâm Giai hai ngày trước còn đặc biệt đi mua một chiếc máy ảnh DSLR. Mà vị trí hiện tại của họ cũng là do Lâm Giai đề nghị, bỏ ra gấp đôi tiền để mua lại "vị trí đẹp"! Ngay sau khi Tô Hàng và Lâm Giai vừa mới chuẩn bị xong thì các thí sinh cũng dần dần bắt đầu vào sân.
"Nhanh lên, ở ngay chỗ đó kìa, tôi thấy Tiểu Trác rồi!" Ngay lúc này, Đại Bảo đột nhiên hô lớn một tiếng, ngay lập tức thu hút ánh mắt của cả gia đình.
"Thật đó nha, hôm nay Tiểu Trác đặc biệt bảnh trai, mẹ ơi, mau chụp ảnh!""Tiểu Trác, Tiểu Trác! Ở chỗ này nè, nhìn cái này!""Hoành phi đâu, kéo hoành phi lên đi..."
Nhất thời mấy đứa trẻ nhao nhao hành động, không lâu sau, một tấm hoành phi viết "Tiểu Trác cố lên!" được giơ lên, đây có lẽ là ý kiến của cả bọn. Cùng lúc đó, Tứ Bảo cũng chú ý đến bóng dáng của Tô Hàng và gia đình trên khán đài, tấm hoành phi lớn như vậy thì muốn không thấy cũng khó!
"Còn có ông bà, mấy mợ nữa, quả nhiên đều đến rồi..." Tứ Bảo thầm nhủ trong lòng, cũng có chút an tâm hơn, lúc vừa vào sân đấu hắn vẫn đang tìm kiếm bóng dáng của Tô Hàng và những người khác. Lần này, có Tô Hàng và mọi người cổ vũ động viên cho hắn, Tứ Bảo cảm thấy mình càng thêm tự tin có thể giành được chiến thắng ở hai trận đấu này.
Rất nhanh, diễn biến trận đấu cũng dần được hé lộ.
"Sắp bắt đầu rồi, sắp bắt đầu rồi!" Mấy đứa nhỏ phấn khích hò hét trên khán đài, khiến những khán giả xung quanh không ngừng liếc nhìn, Tô Hàng và Lâm Giai thực sự muốn lên tiếng: Mấy đứa này không liên quan gì đến chúng ta đâu nha! Trận đấu đầu tiên là 100 mét chạy nhanh, Tứ Bảo ra sân, trận đấu bắt đầu!
Ầm! Chỉ nghe tiếng súng hiệu vang lên, Tứ Bảo cùng những người khác đồng loạt rời vạch xuất phát. Tốc độ của Tứ Bảo vẫn rất nhanh, tuy các tuyển thủ khác thực lực cũng rất mạnh mẽ, nhưng sau khoảng thời gian huấn luyện vừa qua, Tứ Bảo cũng đã tiến bộ rất nhiều, vừa bắt đầu liền kéo dãn khoảng cách với những tuyển thủ khác. Nhưng khác với trước đây, trong cuộc thi này còn có một tuyển thủ có thực lực rất mạnh, tốc độ xuất phát không chậm hơn Tứ Bảo, thậm chí còn có phần vượt trội hơn Tứ Bảo, xếp vị trí thứ nhất. Đến cuối cùng, Tứ Bảo cố gắng vượt lên, có điều quãng đường 100 mét thật sự không quá dài, cho dù Tứ Bảo cố hết sức, vẫn như cũ bị đối phương vượt qua trước một bước, chỉ giành được vị trí thứ hai.
"A!" Sau trận đấu, Tứ Bảo có chút chán nản la lớn một tiếng ở khu chuẩn bị thi đấu, trút bỏ sự khó chịu trong lòng.
"Đáng tiếc thật, chỉ thiếu một chút nữa thôi!" Trên khán đài, Tô Hàng và Tô Thành bọn họ cũng đều mang vẻ tiếc nuối, tuy chỉ thiếu một chút, nhưng đó chính là khoảng cách giữa huy chương vàng và huy chương bạc đó!
"Thôi đi, đứa bé thứ nhất kia đã lớn như vậy rồi, còn Tứ Bảo mới bao lớn? Đừng yêu cầu Tứ Bảo nghiêm khắc quá, nó còn có rất nhiều không gian để phát triển!" Lâm Duyệt Thanh và mấy bà vợ của các anh trai Tô Hàng lại trừng mắt nhìn mấy ông chồng lớn tiếng nói. Theo họ thấy, đám trẻ con có thể chạy ở cả thành phố đều tập trung ở đây, Tứ Bảo có thể nổi bật giữa bọn chúng, đã rất không dễ dàng rồi, còn đòi hỏi gì nhiều?
"Không sao đâu, vẫn còn một trận đấu nữa, Tiểu Trác vừa rồi chỉ thua ở sức bộc phát thôi, còn trận 200 mét chạy nhanh tiếp theo chưa chắc đã thua!" Lúc này, Tô Hàng lại đứng ra lên tiếng, mọi người liền chuyển ánh mắt chờ đợi sang trận 200 mét chạy nhanh tiếp theo.
Mà tại khu chuẩn bị thi đấu.
"Ta đoán chừng cái người vừa nãy cũng sẽ tham gia 200 mét chạy nhanh, ngươi thua ở sức bộc phát, nhưng sức bền của ngươi nhất định mạnh hơn hắn, trận tiếp theo chắc chắn không có vấn đề gì!" Vương Kiến Cường đi đến an ủi, phân tích của hắn và Tô Hàng không khác nhau mấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận