Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1622: Cầu hôn kế hoạch

Chương 1622: Kế hoạch cầu hôn
Thấy Nhị Bảo đã kiên quyết chọn học múa, Tô Hàng và Lâm Giai cũng không hỏi thêm nữa, họ trực tiếp gọi điện cho cô giáo KK, sắp xếp lịch học múa sau kỳ nghỉ đông. Nhị Bảo nghe nói cô giáo dạy múa của mình là KK thì càng vui mừng nhảy cẫng lên. Nhìn Nhị Bảo vui vẻ như vậy, nỗi lo lắng trong lòng Tô Hàng cũng xem như được trút bỏ.
Cốc cốc cốc…
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ, Tô Hàng và Lâm Giai nghi hoặc nhìn nhau. Ba mẹ đều đã về nhà, giờ này ai gõ cửa vậy? Tô Hàng đứng dậy ra cửa, nhìn qua mắt mèo, phát hiện đó là Cung thiếu Đình. Tô Hàng vui vẻ mở cửa: "Tên nhóc, sao lại tới đây? Việc nhà xong hết rồi à?" "Vâng ạ, sư phụ, chúc mừng năm mới!" Cung thiếu Đình vui vẻ đưa quà trong tay cho Tô Hàng. "Mau vào đi." Tô Hàng nhiệt tình mời, Lâm Giai nghe tiếng cũng vội đi ra.
"Sao đến không báo trước? Con cứ trò chuyện với sư phụ trước đi, mẹ đi mua ít đồ ăn, tối nay ăn cơm ở đây!" Lâm Giai rất hài lòng với người đồ đệ này của chồng mình, Cung thiếu Đình dù là phú nhị đại nhưng tam quan rất chuẩn, lại chưa bao giờ trêu chọc hay khinh thường người khác vì không có tiền, đối đãi với hai vợ chồng, thậm chí là cả sáu đứa nhỏ cũng rất lễ phép. "Bác đừng bận, tối nay con mời mọi người đi ăn." Cung thiếu Đình vội ngăn Lâm Giai. Nhưng bị Lâm Giai từ chối. "Vất vả lắm mới đến nhà, sao còn có thể đi ăn ngoài? Con cứ ở đây nói chuyện với sư phụ cho tốt, việc còn lại không cần lo." Lâm Giai nói rồi đi ra ngoài.
Tô Hàng lúc này cũng kéo Cung thiếu Đình đến sofa. "Con vốn định đến vào dịp tết, nhưng bất đắc dĩ trong nhà người lớn quá nhiều, mà lại nhiều việc, lúc con làm xong thì đã qua tết nguyên tiêu. Sư phụ đừng để ý nha, sang năm, con nhất định sẽ cố gắng thu xếp công việc sớm hơn." Tô Hàng nhìn vẻ mặt áy náy của Cung thiếu Đình, vui vẻ xoa đầu cậu. "Nhóc ngốc, có tấm lòng này là sư phụ vui lắm rồi, yên tâm đi, sư phụ sẽ không để ý chuyện lễ nghĩa của con đâu." "Hì hì, sư phụ tốt nhất!" Cung thiếu Đình trước mặt Tô Hàng luôn thể hiện như một đứa trẻ. "Được rồi, lớn thế này rồi còn như con nít vậy." Tô Hàng nói vậy nhưng ánh mắt lại tràn đầy cưng chiều không giấu được.
"À sư phụ, hôm nay ngài có muốn kiểm tra tay nghề điêu khắc và thiết kế châu báu của con không?" Cung thiếu Đình thần bí hỏi. Tô Hàng nhìn Cung thiếu Đình, trong lòng chợt hiểu. "Nhóc con, muốn xuất sư hả?" "Hì hì, ngài nhìn ra rồi sao?" Cung thiếu Đình bị vạch trần cũng không xấu hổ, chỉ thoải mái nói ra lý do. "Vì trước kia ngài nói, trước khi xuất sư, không được tùy tiện đi làm mấy việc thiết kế châu báu kia, nhưng gần đây con muốn cầu hôn nên mới nghĩ nhanh chóng xuất sư." "Cầu hôn?" Nhắc đến đây, Tô Hàng lập tức hứng thú.
Hắn cười tới gần Cung thiếu Đình: "Tên nhóc con giỏi nha, giờ đã nghĩ đến chuyện cầu hôn? Sao vậy, là người nhà hối hả, hay con thật sự muốn cùng cô ấy đi hết quãng đời còn lại?" "Là thật sự thích Thư Ngọc, người nhà tuy có hối thúc nhưng họ không thể chi phối ý nghĩ của con." Cung thiếu Đình nói nghiêm túc, "Chỉ là con và Thư Ngọc quen nhau đã lâu, con nghĩ, có lẽ nên cho cô ấy một câu trả lời chắc chắn." "Ừm, trưởng thành biết chịu trách nhiệm rồi." Tô Hàng vui mừng gật đầu.
"Được, vậy lát nữa ta sẽ cho con một đề bài, nếu con làm ta hài lòng, vậy coi như con chính thức xuất sư!" Tô Hàng nói rồi lộ vẻ nghiêm túc nhìn Cung thiếu Đình. "Thiếu Đình, ta nhắc trước, dù con có gấp gáp xuất sư đến đâu, kỳ thi của ta vẫn vô cùng nghiêm khắc, sẽ không vì con muốn cầu hôn mà nới lỏng tiêu chuẩn đâu, con hiểu chưa?" "Đương nhiên, sư phụ." Cung thiếu Đình nghiêm túc gật đầu nói: "Ngài nghiêm khắc như vậy, con còn cầu còn không được, như thế mới là tôn trọng ngài và con nhất." Tô Hàng nghe Cung thiếu Đình nói vậy mới hài lòng gật đầu: "Tốt, vậy chờ ăn cơm tối xong chúng ta bắt đầu kiểm tra. Để con thi cho tiện, địa điểm sẽ ở nhà ta."
"Như vậy có bất tiện không?" Cung thiếu Đình sợ làm phiền Tô Hàng, "Con có thể tự tìm nguyên liệu, rồi về nhà suy nghĩ cũng được." "Nhóc thối, ta là sư phụ con, con sợ phiền ta à?" Tô Hàng cười, "Phòng làm việc của ta cũng có giường, lại còn có đủ hết các loại vật liệu và công cụ, con chỉ cần lo mà điêu khắc thôi." "Dạ, vâng, vậy con không khách sáo." Cung thiếu Đình cười đồng ý với đề nghị của Tô Hàng. Sau đó, hai thầy trò bắt đầu nói chuyện nhà cửa. Đến khi Lâm Giai về, Cung thiếu Đình mới đứng dậy đi giúp đỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận