Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1417: Lần này là thật bắt đầu vui vẻ

Chương 1417: Lần này là thật sự bắt đầu vui vẻ
Có Tô Hàng hỗ trợ, lúc này Lục Bảo trong lòng vui sướng vô cùng, nếu có thể, nàng thậm chí có thể nhảy cẫng lên ngay tại chỗ.
Trong lòng Lục Bảo vốn còn thấp thỏm lo sợ Tô Hàng sẽ không đồng ý, nếu như Tô Hàng cũng không ủng hộ, vậy chuyện này có lẽ sẽ tan thành mây khói.
Nhưng hiện tại, khi đã có được sự hỗ trợ của Tô Hàng, việc nàng báo danh tham gia cuộc thi điêu khắc băng lần này, phần lớn là không có vấn đề gì.
"Đương nhiên là thật rồi, ba ba lúc nào lừa các con chứ, vì sao con lại lo lắng ba không cho con đi?"
Nghe vậy, Tô Hàng lập tức đảm bảo, đồng thời quay sang hỏi một tiếng. Hắn nghe ra sự lo lắng trong lời nói của Lục Bảo, dường như là lo lắng chính mình sẽ không cho nàng đi.
"Ngô ~ tại vì mẹ...."
Lục Bảo ấp úng một tiếng, sau đó nhỏ giọng nói.
"Vì mẹ con?"
Nghe vậy, Tô Hàng cũng có chút ngẩn người.
"Mẹ con không cho con tham gia cuộc thi điêu khắc băng này sao?"
Sau đó, Tô Hàng tiếp tục hỏi. Trong lòng hắn hơi suy nghĩ một chút, liền đại khái hiểu ra, dù sao mỗi ngày hắn đều ở cùng với Lâm Giai, nên khá hiểu tính tình và suy nghĩ của cô ấy.
"Ừm ừ, đúng vậy, mẹ nói sắp thi cuối kỳ, con tham gia thi điêu khắc băng này sẽ ảnh hưởng đến việc học, cho nên không muốn con báo danh tham gia."
Nghe vậy, Lục Bảo khẽ gật đầu, sau đó thành thật trả lời.
"Vậy là thế..."
Qua cách nói này của Lục Bảo, trong lòng Tô Hàng dần dần suy đoán và hiểu ra, hắn đại khái hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chắc là Lục Bảo tình cờ nhìn thấy quảng cáo thi điêu khắc băng, sau đó muốn báo danh tham gia, liền hỏi ý kiến của Lâm Giai. Kết quả Lâm Giai lo lắng Lục Bảo vì chuyện thi điêu khắc băng mà lơ là việc ôn tập cuối kỳ, gián tiếp dẫn đến thành tích thi cuối kỳ giảm sút, nên đã trực tiếp từ chối.
"Ba ơi, ba vẫn sẽ cho con tham gia đúng không?"
Thấy vậy, Lục Bảo đột nhiên nhỏ giọng hỏi, đôi mắt to tròn đầy lo lắng.
Việc Tô Hàng sảng khoái đồng ý có thể là do chưa cân nhắc đến yếu tố thi cuối kỳ. Hiện tại nàng lại nhắc đến, nếu Tô Hàng đổi ý thì việc tham gia cuộc thi điêu khắc băng của nàng có lẽ lại trở thành công cốc.
"Ừm? Chúng ta khoan hãy nói đến cái này, ba hỏi con, liệu con có vì việc tham gia cuộc thi điêu khắc băng mà lơ là việc ôn tập và làm ảnh hưởng đến thành tích thi cuối kỳ không?"
Nghe vậy, Tô Hàng không vội trả lời Lục Bảo mà hỏi ngược lại.
"Sẽ không đâu, tuyệt đối sẽ không, trong lòng con vẫn biết chừng mực, trong khi luyện tập điêu khắc băng, con vẫn sẽ cố gắng học, tuy không dám chắc thành tích của con sẽ không giảm sút nhưng con sẽ cố hết sức để nó ổn định."
Nghe vậy, Lục Bảo vô cùng kiên định lắc đầu, sau đó nghiêm túc nói. Thực tế những lời này nàng đã nói với Lâm Giai trước đó, nhưng dường như Lâm Giai chỉ nghe được nửa câu đầu của nàng, là muốn tham gia thi điêu khắc băng, chứ không nghe thấy đoạn sau nàng cam đoan nghiêm túc ôn tập.
Vì thế mà lời nói của nàng chẳng có tác dụng gì, ngay lúc đó đã bị Lâm Giai bác bỏ, khiến Lục Bảo thất vọng rất lâu. May mà hôm nay nàng tìm thấy ở Tô Hàng hy vọng có thể một lần nữa tham gia thi điêu khắc băng, nếu không thì thật sự không còn cách nào khác.
"Nếu thế thì tốt rồi, nếu con đã cam đoan sẽ học hành thật tốt, vậy thì không có vấn đề gì."
Sau đó, Tô Hàng kéo vai Lục Bảo, an ủi, bảo nàng không nên lo lắng về chuyện này. Lục Bảo ngày thường hành xử rất ổn, Tô Hàng tin vào lời Lục Bảo nói, nếu nàng đã cam đoan sẽ không bỏ bê việc học thì có lẽ sẽ không có vấn đề gì.
"Ngô ~"
Lục Bảo khẽ gật đầu, nhưng có thể thấy trên trán nàng vẫn còn vẻ lo lắng, dường như vẫn đang suy tư điều gì đó.
"Được rồi, yên tâm đi, con chỉ cần lo làm tốt việc của mình, thu xếp mọi thứ xong xuôi, khi nào có thời gian ba sẽ dẫn con đi báo danh tham gia cuộc thi điêu khắc băng."
Thấy vậy, Tô Hàng như đã nhìn thấu sự lo lắng của Lục Bảo, lại tiếp lời.
"Còn về mẹ con, đến lúc đó ba sẽ nói, đảm bảo OK hết."
Tô Hàng nói thêm một câu, anh quan sát rất kỹ, nói năng cũng cẩn trọng, để giải tỏa hết mọi nỗi lo lắng của Lục Bảo.
"Ừm ừ, cảm ơn ba, chụt ~"
Nghe vậy, Lục Bảo gật đầu thật mạnh, sau đó ghé vào mặt Tô Hàng, hôn một cái.
Sau đó, Lục Bảo không do dự thêm nữa, quay người chạy về phòng mình. Nếu lắng nghe cẩn thận, sẽ nghe thấy nàng đang ngân nga một bài hát vui vẻ, lần này hiển nhiên là thật sự bắt đầu vui vẻ.
"Haizzz ~"
Thấy thế, Tô Hàng không nhịn được lắc đầu, sau đó xoa xoa mặt mình, ngay vị trí vừa bị Lục Bảo hôn.
Mặc dù dỗ cho Lục Bảo vui vẻ, nhưng chính anh vẫn phải cùng Lâm Giai bàn bạc kỹ lưỡng chuyện này, dù sao cái nhà này không chỉ có mình anh quyết định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận