Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1126: Ngươi cũng đừng lừa gạt mụ mụ

Chương 1126: Ngươi cũng đừng lừa gạt mụ mụ.
Sau đó bọn họ không biết, nguyên nhân của tất cả chuyện này lại là vì Tứ Bảo và Trương Thốc Xúc đang đánh cược! Nếu để chúng biết sự thật đằng sau, có lẽ ai nấy cũng sẽ im lặng. Cùng lúc đó, Trương Thốc Xúc trong mấy ngày này ở trường cũng nhận thấy sự khác lạ của Tứ Bảo, trong lòng không khỏi cảm thấy hơi gấp gáp.
Hôm sau, Trương Thốc Xúc mang theo hai cây kẹo mút, lén lút tìm đến Đại Bảo. Con đường duy nhất để nắm rõ tình hình cụ thể của Tứ Bảo, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là thông qua Đại Bảo và Nhị Bảo. Nhị Bảo ngày thường không để ý đến hắn, vậy thì chỉ có thể tìm Đại Bảo để hỏi thăm tình hình.
"Tô Thần, ta hỏi ngươi chút, tình hình học tập gần đây của Tứ Bảo ở nhà thế nào? Có phải cũng cố gắng như ở trường không?" Trương Thốc Xúc vừa đưa kẹo mút cho Đại Bảo vừa nhỏ giọng dò hỏi. Biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng, hắn cần phải tìm hiểu rõ tình hình trước.
"Đúng vậy đó, sao ngươi biết? Tiểu Trác dạo này ở nhà như phát điên học ấy, tụi ta đều cảm thấy gần đây hắn có phải bị cái gì kích thích không? Cứ thấy có gì đó không bình thường." Đại Bảo gật đầu, thành thật trả lời.
"Không có gì, ta chỉ cảm thấy dạo này nó ở trường rất cố gắng, có hơi kỳ lạ thôi." Trương Thốc Xúc giải thích qua loa rồi quay người rời đi. Còn Đại Bảo thì không biết về giao ước giữa Tứ Bảo và Trương Thốc Xúc, cho nên cũng không nghĩ nhiều.
Cùng lúc đó, Trương Thốc Xúc quay trở lại phòng học, vẻ mặt không được bình tĩnh như bên ngoài, hắn lén liếc sang chỗ của Tứ Bảo. Chỉ thấy, mặc dù đang là giờ ra chơi, Tứ Bảo vẫn cặm cụi làm bài tập toán, có thể nói là không bỏ qua một giây phút nào. Điều này làm cho Trương Thốc Xúc trong lòng càng lúc càng thấy gấp gáp, người ta liều mạng học tập như vậy, còn hắn thì đang làm gì đây?!! Cái giao ước đặt cược với Tứ Bảo lúc trước có lẽ chỉ là tùy hứng, nhưng tiền đặt cược đã nói rõ ràng rồi, tất nhiên không thể thay đổi.
"Không được, ta cũng phải bắt đầu cố gắng học, ít nhất không thể để Tô Trác dễ dàng vượt mặt như vậy!" Nghĩ đi nghĩ lại, Trương Thốc Xúc âm thầm hạ quyết tâm, tự nhủ phải cố lên. Đối với giao ước và tiền cược, Tứ Bảo nghiêm túc như thế, thì hắn cũng không thể vì vậy mà lười biếng được. Nếu không, lỡ đến lúc thua, hắn thật sự sẽ phải xa Nhị Bảo mất.
Sau đó, Trương Thốc Xúc cầm sách giáo khoa lên, bắt đầu chuẩn bị trước nội dung bài học tiếp theo. Chỉ một lát sau, Đại Bảo đến tìm hắn.
"Á, Trương đại thiếu gia, ta không nhìn lầm chứ? Ngươi đang đọc sách học bài sao?" Đại Bảo dụi mắt, có chút không dám tin vào mắt mình, hôm nay mặt trời mọc đằng tây hả? Trương Thốc Xúc vậy mà cũng biết chủ động học bài.
"Đi đi đi, đừng quấy rầy ta chuẩn bị bài." Trương Thốc Xúc xua tay, bảo Đại Bảo đi ra, ồn ào quá khiến hắn không tài nào tập trung được.
"Không phải chứ, ngươi thật sự đang chuẩn bị bài à?" Nghe vậy, Đại Bảo mới tin chắc, có chút choáng váng.
"Dạo này làm sao vậy? Đầu tiên là Tiểu Trác, rồi đến ngươi, từng người một..." Đại Bảo nhìn thoáng qua chỗ của Tư Lâu, rồi lại nhìn Trương Thốc Xúc. Bản năng mách bảo hắn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, giữa hai người này chắc chắn có điều gì mờ ám, nhưng lại không nói ra được cụ thể. Dù nghi hoặc trong lòng, Đại Bảo cũng không tiếp tục làm phiền Trương Thốc Xúc mà rời đi luôn, cùng những người khác bàn luận về chuyện lạ này. Đến cuối cùng, ngay cả giáo viên chủ nhiệm và giáo viên trong lớp cũng biết chuyện hai người này gần đây có chuyển biến, nên thỉnh thoảng lại khen ngợi vài câu trong lớp.
Buổi chiều, sau khi về nhà, Trương Thốc Xúc cũng chủ động lấy sách vở và bài tập ra bắt đầu học. Lần này cho dù có thua cược cũng không thể thua quá thảm, cách biệt quá nhiều so với thành tích giữa tháng của Tứ Bảo. Hôm trước, mẹ của Trương Thốc Xúc còn không cảm thấy gì, cũng như Lâm Giai, chỉ cho rằng hắn nhất thời hứng lên thôi. Nhưng đến hôm sau, Tứ Bảo vẫn học tập rất nghiêm túc, điều này khiến mẹ Trương Thốc Xúc không thể không quan tâm.
"Gấp Gáp, dạo này thầy cô giáo có giao nhiều bài tập cho các con không vậy?" Đến gần giờ cơm, mẹ Trương Thốc Xúc không nhịn được, áp sát tới hỏi. Bà nghi ngờ là do dạo này trường giao quá nhiều bài tập cho bọn nhỏ, nên chúng mới áp lực như vậy. Nếu đúng là như thế, bà nhất định phải đến gặp giáo viên ở trường để phản ánh, nếu không cứ để con cái chịu áp lực học hành cường độ cao thế này, lỡ ảnh hưởng đến tâm lý thì sao.
"Không có ạ, bài tập của tụi con bình thường vẫn như vậy thôi, con đang viết xong bài tập trước để lát nữa còn chuẩn bị bài ngày mai." Trương Thốc Xúc lắc đầu, thành thật trả lời.
"Thật không? Con đừng lừa gạt mẹ, nếu ở trường học hành áp lực quá thì nói với mẹ, mẹ sẽ lo liệu cho con." Mẹ Trương Thốc Xúc vẫn còn hơi nghi ngờ, sau đó bá đạo tuyên bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận