Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1139: Thế mà cái này đều biết?

"Chương 1139: Thế mà cái này đều biết?
Vừa nghe thấy lời ấy, hai bên quai hàm của Tam Bảo nháy mắt phồng lên, có chút tức giận.
"Ông Hoắc Bá Đặc ơi, ta thật có thể giúp được việc mà, không tin ông nhìn xem, lửa này là mở như thế này nè..."
Tam Bảo vừa nói xong liền muốn tiến lên mở chốt khí ga, làm Hoắc Bá Đặc giật mình nhảy dựng.
"Đừng đụng đừng đụng, ta tin con còn không được sao?"
Hoắc Bá Đặc vội vàng tiến lên ngăn cản Tam Bảo, sau đó bất đắc dĩ nói.
Mấy thứ này để trẻ con đụng vào thật sự quá nguy hiểm, hơn nữa nhìn bộ dáng thuần thục của Tam Bảo, rõ ràng không chỉ là chạm vào một lần.
"Sao có thể dạy con như thế chứ?"
Nghĩ tới đây, Hoắc Bá Đặc không khỏi mắng thầm Tô Hàng và Lâm Giai một câu.
Trong nhận thức của ông, trẻ nhỏ như vậy lẽ ra phải được bảo vệ cẩn thận, trong phòng bếp có các loại dao, kéo và đồ làm bếp các loại.
Đây cũng không phải là mấy thứ đồ chơi như bông, kéo nhỏ gì, mỗi một món đồ sử dụng không cẩn thận đều có thể gây ra thảm kịch, thực sự không nên cho trẻ con vào.
Tô Hàng và Lâm Giai lại để trẻ nhỏ như vậy vào bếp, cách làm này thực sự khiến ông không thể hiểu nổi.
"Vậy ông Hoắc Bá Đặc ơi, nếu ông đã tin con rồi, hiện tại có cần con giúp gì không ạ?"
Tam Bảo dừng tay, sau đó lại ngây thơ hỏi, bất quá cái ánh mắt ngây thơ đó lại khiến Hoắc Bá Đặc khóe miệng giật giật.
Đứa trẻ này, sao cứ có cảm giác vừa nãy là đang giăng bẫy ông vậy?
"Cái này... Ừm... Vậy đi, bên kia còn một ít đồ ăn chưa rửa, con giúp ta rửa một chút nhé, đây là một nhiệm vụ khó khăn đấy, con nhất định phải rửa thật sạch, không thì ăn vào sẽ bị đau bụng đó."
Hoắc Bá Đặc nghĩ một hồi lâu, mới chỉ vào thớt gỗ bên trên mấy quả cà chua, ớt các loại rau củ nói.
Mấy loại rau củ đó vốn dĩ ông đã rửa qua rồi, thậm chí còn định bắt đầu cắt, nhưng trong phòng bếp này chỉ có việc rửa rau là có thể để Tam Bảo làm.
Bất đắc dĩ, Hoắc Bá Đặc đành phải để Tam Bảo lấy mấy thứ đồ ăn đó ra rửa lại.
"A a, dạ được ạ, ông Hoắc Bá Đặc."
Nghe vậy, Tam Bảo gật đầu nhẹ, rồi đáp ứng.
Sau đó, Tam Bảo liền mang mấy loại rau củ kia đến một bên sắp xếp ra, sau đó dùng nước sạch bắt đầu rửa.
"Đứa bé này, ngược lại rửa cũng có dáng, xem ra trước đây cũng không ít giúp Tô tiên sinh và Lâm thái thái làm việc nhà..."
Thấy vậy, Hoắc Bá Đặc không kìm được nhìn Tam Bảo thêm một cái, cô bé rửa thật sự rất thuần thục.
Mà một chi tiết nhỏ khác đáng để Hoắc Bá Đặc chú ý là, khi rửa rau Tam Bảo đã tách riêng mấy loại gia vị nặng mùi và mấy loại rau có hương vị thanh đạm ra để rửa.
Làm như vậy sẽ có cái lợi là hai loại rau củ sẽ không bị lẫn mùi, khi chế biến thức ăn cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Người bình thường khi rửa rau sẽ không quản đến những chuyện này, chỉ có những đầu bếp có kinh nghiệm mới làm như vậy.
Lần này, cảm nhận của Hoắc Bá Đặc về Tam Bảo đã thay đổi rất nhiều.
Nhìn xong, Hoắc Bá Đặc liền bắt tay vào làm những việc khác, nhiều rau như vậy, chắc Tam Bảo phải rửa một lúc mới xong.
Cứ như vậy, một già một trẻ bắt đầu bận rộn trong phòng bếp.
"Ông Hoắc Bá Đặc ơi."
Chỉ một lát sau, Tam Bảo tay cầm củ hành tây, đột nhiên tìm đến Hoắc Bá Đặc.
"Sao vậy Tiểu Ngữ, con rửa rau xong rồi sao?"
Thấy vậy, Hoắc Bá Đặc nhẹ nhàng hỏi.
"Dạ chưa ạ, nhưng mà ông Hoắc Bá Đặc ơi khi nấu thịt bò trước, có bỏ hành tây vào xào trong nồi không ạ?"
Tam Bảo lắc đầu, rồi chỉ vào nồi đang đun trên bếp ga hỏi.
Lần này thì Hoắc Bá Đặc bị hỏi sửng sốt, nhìn Tam Bảo một chút, lại nhìn vào nồi thịt bò, đứa trẻ này thật sự khiến ông bất ngờ quá nhiều.
Không ngờ đến cái này mà cô bé cũng biết? Xem ra bình thường Tam Bảo vào bếp giúp, e là không chỉ giúp Tô Hàng và Lâm Giai rửa rau đơn giản thế này.
"Được, cảm ơn con, nhờ Tiểu Ngữ nhắc nhở mà ông mới nhớ ra, không thì ông đã quên mất rồi."
Dừng một chút, Hoắc Bá Đặc nhận lấy củ hành tây trong tay Tam Bảo, rồi nói.
Lời này của ông không phải là lừa Tam Bảo, mà đúng là ông đã quên, may mà Tam Bảo nhắc, ông mới nhớ.
Tuy không có trình tự làm việc này thì đồ ăn vẫn nấu được, nhưng cuối cùng ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng một chút đến hương vị và cảm giác.
"Thôi, con đừng rửa rau nữa, ông hỏi con một câu đã."
Ngay sau đó, Hoắc Bá Đặc vừa bắt đầu thái hành trên thớt gỗ, vừa gọi Tam Bảo lại bên cạnh.
"Sao vậy ạ? Ông Hoắc Bá Đặc."
Tam Bảo chớp đôi mắt to tròn, vẻ mặt đầy tò mò.
Nhưng lần này, Hoắc Bá Đặc cũng không dám xem Tam Bảo như một đứa trẻ bình thường nữa.
"Ông kiểm tra con một chút, con nói cho ông biết tại sao phải bỏ hành tây vào xào khi nấu thịt bò?"
Hoắc Bá Đặc liền hỏi câu mà vừa rồi ông đã sơ sót.
"Ừm... Ba với mẹ nói nếu nấu thịt bò trực tiếp như vậy sẽ có một chút mùi không ngon."
"Cho nên lúc mới bắt đầu nấu phải bỏ một chút hành tây vào mới được, như vậy mới khử được những mùi không ngon đó ạ."
Tam Bảo suy nghĩ một chút rồi nghiêm túc trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận