Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1443: Cuối cùng vẫn là chạy không khỏi chân hương định luật

Chương 1443: Cuối cùng vẫn là chạy không khỏi quy luật "thật là thơm"
Bất quá, theo Lục Bảo càng thuần thục trong việc điêu khắc băng, cùng với sử dụng công cụ điêu khắc thuận buồm xuôi gió hơn, thì tỉ lệ sai sót về sau cũng không lớn. Mà Lục Bảo sở dĩ có thể nhanh thích ứng điêu khắc băng như vậy, một phần là nhờ buổi sáng luyện tập và sự dạy bảo tận tình của Tô Hàng. Mặt khác, cũng là do thiên phú điêu khắc của Lục Bảo. Thời gian sau đó, Tô Hàng cũng chỉ ở trong viện, nhìn Cung Thiếu Đình cùng Lục Bảo ngồi bên cạnh bàn luyện tập điêu khắc băng. Nhưng hắn chưa nhìn được bao lâu, thì Cung Thiếu Đình đã dừng lại.
"Sư phụ, cái kia, hô ~" Cung Thiếu Đình quay đầu kêu một tiếng, sau đó lời còn chưa nói ra, đã xoa xoa hai tay, rồi hà hơi vào tay. Rõ ràng, Cung Thiếu Đình vì vừa rồi không đeo găng tay, hai tay cứ trần trụi trong không khí, thêm việc thỉnh thoảng chạm vào khối băng và cầm công cụ điêu khắc lạnh giá. Lúc này hai tay hắn, trong thời gian ngắn đã bị cóng đỏ lên.
"Muốn găng tay đúng không?" Thấy vậy, dù Cung Thiếu Đình không nói gì, Tô Hàng cũng biết hắn muốn gì. Trước khi bắt đầu luyện tập điêu khắc băng, Tô Đề đã nhắc Cung Thiếu Đình cẩn thận tay lạnh, nhưng lúc đó Cung Thiếu Đình không hề nghe lọt tai. Bây giờ thì hay rồi, đợi tay cóng đỏ lên mới nhớ tới hai cái găng tay da mà Tô Hàng vừa mang tới. "Khụ, khụ... Đúng vậy, sư phụ." Nghe vậy, Cung Thiếu Đình có chút xấu hổ ho khan một tiếng, nhưng để khỏi tiếp tục cóng tay, vẫn gật đầu đồng ý. Rõ ràng, trước khi điêu khắc, chính hắn từ chối đeo găng tay, bây giờ lại muốn đeo.
"Này, có phải ngoan ngoãn đeo găng tay vào có phải hơn không?" Tô Hàng nhíu mày, rồi ném hai găng tay da bên cạnh sang, trong lòng cũng cảm thấy bất lực.
"Vâng, sư phụ." Thấy vậy, Cung Thiếu Đình đáp, vội vàng nhận lấy găng tay da Tô Hàng ném tới, đeo vào tay. Găng tay da mà Tô Hàng lấy ra thuộc loại có chất lượng không tệ, bên trong có lông tơ giữ ấm rất tốt. "Hô ~ ấm áp..." Sau khi cẩn thận cảm nhận, Cung Thiếu Đình thở phào, lần này không phải vì cóng mà là vì thoải mái. Lông tơ bên trong tụ nhiệt rất nhanh, chỉ một lát Cung Thiếu Đình đã thấy các ngón tay mình được bao bọc trong găng tay da, ấm lên rất nhanh. Lúc hai tay hắn lộ trong không khí lạnh cóng tiến hành điêu khắc băng, đã cảm giác đầu ngón tay mình cứng đờ, kéo theo cả việc điêu khắc băng chậm chạp hơn. Bây giờ thì tốt rồi, có đôi găng tay da này bảo vệ, vấn đề cóng tay đã được giải quyết. "Ai nha ~ thật là thơm!" Dừng một chút, tựa như đáp lời Tô Hàng vừa nói, hắn còn nói ra câu này.
"A~" Nghe vậy, Tô Hàng cũng không nhịn được cười vì câu nói này của Cung Thiếu Đình. Quy luật "thật là thơm", vẫn cứ là quy luật "thật là thơm", cuối cùng vẫn không thể thoát được. Bất quá, Cung Thiếu Đình có lẽ đã nghĩ đơn giản, khi đeo găng tay da vào bắt đầu điêu khắc băng thì vấn đề mới lại ập đến rất nhanh.
Xoạt xoạt!
Chỉ thấy Cung Thiếu Đình cầm công cụ điêu khắc trong tay, còn chưa định hình được mấy lần, cả khối băng đã cứng đờ nứt ra. Lúc trước khối băng nứt ra thì vẫn có thể tiếp tục điêu khắc, dù sao cả thể tích nứt vỡ cũng không lớn. Nhưng lần này, cả khối băng trước mắt đã bị hắn điêu khắc nát thành nhiều mảnh, dù muốn nhặt lại cũng không thể dính lại được.
"Sư phụ, cái này..." Thấy thế, Cung Thiếu Đình có chút bất đắc dĩ sờ đầu. Lần này, khối băng lớn thế này không thể tiếp tục sử dụng nữa rồi?
"Đi, qua bên kia lấy khối khác đi." Tô Hàng cũng không nói gì thêm, trực tiếp bảo Cung Thiếu Đình qua bên kia lấy một khối băng khác, cho hắn luyện tập tiếp.
"Dạ, sư phụ." Cung Thiếu Đình gật đầu, từ nơi không xa nhanh chóng mang tới một khối băng, rồi luyện tập tiếp. Nhưng mà, khối băng kia vỡ vụn chỉ mới là bắt đầu. Khối băng mới mang tới, còn chưa kịp điêu khắc mấy lần, lại một lần nữa nát ra một mảng lớn. Keng! Keng! Keng... Nhưng hắn cũng không nản, vẫn tiếp tục điêu khắc. Vẫn chưa kịp điêu khắc mấy lần thì lại bị hắn làm vỡ, không nhỏ tới cùng nhau, rồi đến khối thứ ba, khối thứ tư.
Tô Hàng cứ đứng một bên xem Cung Thiếu Đình điêu khắc, đồng thời thấy những khối băng trên bàn cứ nhỏ dần với tốc độ mắt thường có thể thấy. Trong chốc lát, một khối băng lớn như vậy, lại bị Cung Thiếu Đình phá hỏng. "Ô~" Thấy vậy, Cung Thiếu Đình nghiến răng, cảm giác khối băng lớn này dường như đang đối đầu với hắn, giận đến hai má phồng lên. Lần này chọn một khối băng khác để điêu khắc, lại còn không thuần thục như lúc điêu khắc lần đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận