Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 16:: Không có ý tứ, ta có bạn gái

Chương 16: Không có ý tứ, ta có bạn gái
Tô Hàng tuy không nhạy cảm như Lâm Giai, nhưng cũng nhận ra đôi chút.
Lâm lão sư hình như đang ghen?
Ánh mắt có phần xa cách nhìn Đặng Dĩnh, Tô Hàng thản nhiên giải thích: "Chúng ta là trên đường tình cờ gặp."
"Lâm lão sư mua sữa bột hơi nặng, ta giúp nàng một tay."
Thật ra Tô Hàng rất muốn nói thẳng, vì Lâm Giai là vợ mình, con cái cũng là của mình.
Nhưng hiện tại giữa mình và Lâm Giai, thân phận quá nhạy cảm.
Việc bị hàng xóm bác gái biết, và việc bị học sinh, giáo viên trong trường biết hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Dù sao với hàng xóm bác gái, có thể che giấu thân phận của mình.
Nhưng với Vu Hiểu Phỉ và Đặng Dĩnh, không cách nào giấu được.
Nếu thật sự nói ra, nhất định sẽ gây sóng gió lớn trong trường.
Lâm Giai sẽ bị chỉ trích, bị người dị nghị, công kích từ dư luận, điều đó gần như có thể thấy trước.
Vạn nhất chuyện này bị một số người truyền lên internet thì...
Tô Hàng thậm chí không dám nghĩ tới.
Hắn không muốn để Lâm Giai rơi vào vòng xoáy như vậy, cả ngày bị người chỉ trỏ vì chuyện này.
Hắn càng không muốn thấy Lâm Giai vì những chuyện nhảm nhí đó mà mỗi ngày khóc lóc.
Cho nên tạm thời, hắn thà giấu chuyện này!
Tất cả đều vì bảo vệ Lâm Giai...
"Thì ra là vậy."
Đặng Dĩnh nghe Tô Hàng giải thích thì bừng tỉnh ngộ ra rồi gật đầu.
Cô hắng giọng, vẻ mặt đột nhiên trở nên e thẹn hơn trước.
Cô ngập ngừng, khóe miệng hơi nhếch lên, có chút xấu hổ nói: "Tô sư ca, thật ra em có một câu muốn hỏi anh."
"Không biết bây giờ anh có tiện trả lời không?"
Không tiện.
Cút ngay.
Tô Hàng thầm đáp.
Từ khi Đặng Dĩnh này lộ ra tâm tư, hắn đã bắt đầu thấy phiền rồi.
Đáng tiếc mình bây giờ là trợ giảng, cũng coi như nửa giáo viên, nói như vậy thì về thân phận không thích hợp.
Tô Hàng nhìn Đặng Dĩnh thiếu kiên nhẫn một cái rồi xa cách nói: "Vấn đề gì?"
Đặng Dĩnh né tránh ánh mắt, mặt càng đỏ hơn, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Xin hỏi... anh có bạn gái chưa?"
"Hả? Cô nói gì?"
Tô Hàng không nghe rõ, nhíu mày hỏi lại lần nữa.
Mặt Đặng Dĩnh càng đỏ hơn, ngại ngùng hắng giọng một cái, lớn tiếng hỏi: "Em muốn hỏi anh, anh đã có bạn gái chưa!"
Lần này thì Tô Hàng nghe rõ, đồng thời cũng câm nín.
Đặng Dĩnh này có chút chủ động quá mức rồi?
Hai người đây mới lần đầu nói chuyện, ý đồ đã bộc lộ rõ ràng như vậy.
Hơn nữa còn là ngay trước mặt Lâm Giai.
Tô Hàng nhíu mày, càng thêm không kiên nhẫn.
Một bên, Vu Hiểu Phỉ và Lâm Giai đang kinh ngạc nhìn Đặng Dĩnh.
Nhất là Vu Hiểu Phỉ.
Nàng thực sự không dám tin được câu hỏi này sẽ được Đặng Dĩnh nói ra.
Vì theo như nàng biết, Đặng Dĩnh luôn là người khá hiền lành, rụt rè.
Dù chỉ là nhìn trai lạ nhiều một chút cũng đã ngại rồi.
Mị lực của Tô sư ca có chút lớn thật đấy.
Người đẹp trai, quả nhiên nổi tiếng.
Vu Hiểu Phỉ nhìn Tô Hàng mà kinh ngạc cảm thán.
Nhưng đồng thời, trong lòng cô cũng có chút tò mò.
Tô Hàng rốt cuộc có bạn gái chưa?. . .
Dưới ánh mắt săm soi của Đặng Dĩnh và Vu Hiểu Phỉ, Tô Hàng không đến một giây đã trả lời.
Hắn bình tĩnh nhìn Đặng Dĩnh, lạnh nhạt nói: "Ta có bạn gái rồi."
Lâm Giai đang trong cơn kinh ngạc, nghe Tô Hàng trả lời thì lập tức hoàn hồn.
Nhìn bóng dáng của Tô Hàng, mặt nàng trong nháy mắt nóng lên, lòng tràn đầy ấm áp.
Còn Đặng Dĩnh đứng đối diện Tô Hàng, trong mắt lại lộ rõ vẻ thất vọng.
Nhưng rất nhanh, sự thất vọng đó liền biến mất.
Cô ngẩng đầu lên lần nữa, cười nhìn Tô Hàng.
Một giây sau, cô lộ vẻ ngưỡng mộ, hỏi: "Tô sư ca đẹp trai như vậy, chắc bạn gái anh cũng rất xinh đẹp?"
"Có phải sư tỷ của chúng em không? Không biết chúng em có cơ hội nào được biết không ạ?"
"... "
Tô Hàng nheo mắt nhìn Đặng Dĩnh, trong lòng cười thầm.
Đặng Dĩnh này, không đơn giản.
Bị từ chối thổ lộ rồi mà thái độ thay đổi ngay lập tức, thậm chí không cần quá độ.
Những người khác thấy cô ta tỏ vẻ rộng rãi như thế, có lẽ sẽ nghĩ cô nàng này đã xua đi ý niệm kia rồi, mà thương tiếc.
Nhưng chiêu này với Tô Hàng vô dụng.
Cảm nhận được ánh mắt có chút e thẹn của Lâm Giai, Tô Hàng cười nói: "Bạn gái ta chắc chắn xinh đẹp, cũng là người của Giao Đại."
"Nhưng nàng khá rụt rè, không thích giao thiệp với người lạ."
Từ "người lạ" này trực tiếp kéo xa khoảng cách của hai người.
Vẻ mặt của Đặng Dĩnh ngay lập tức cứng đờ, nụ cười còn đông lại trên môi.
Trong nhất thời, cô thậm chí không biết phải đáp lại thế nào.
Cô còn cho rằng mình vừa rồi tỏ ra như vậy sẽ để lại ấn tượng đặc biệt nào đó trong lòng Tô Hàng.
Nhưng không ngờ.
Trực tiếp bị hắt hủi!
Nhưng cho dù như vậy, Đặng Dĩnh cũng chỉ xấu hổ mấy giây, rồi lập tức phản ứng lại.
Cô nhíu mày nhìn Tô Hàng, vẻ như có chút tủi thân nói: "Tô sư ca, chỉ là làm quen thôi mà, hơn nữa anh nói nàng cũng là người của Giao Đại, mọi người là bạn học cả, quen nhau một chút có sao đâu chứ. . ."
Đặng Dĩnh chỉ nghĩ bạn gái trong miệng Tô Hàng là sư tỷ, chứ hoàn toàn không ngờ đó lại là đạo sư.
"Tại sao cô cứ muốn làm quen bạn gái ta?"
Tô Hàng nhíu mày.
Một câu lại lần nữa làm Đặng Dĩnh cứng mặt.
Cô cụp mắt xuống, một giây sau cắn môi quyết tâm, hốc mắt bắt đầu đỏ lên.
Sụt sịt mũi, Đặng Dĩnh có vẻ hơi đáng thương cười khổ nói: "Em cũng không có ý gì khác, Tô sư ca anh đừng hiểu lầm."
"Nếu bạn gái anh không tiện... thì thôi vậy."
Nhìn tốc độ hốc mắt đỏ lên của cô ta, Tô Hàng trong lòng bội phục liên hoàn ba lần.
Nghê á! Đúng là nhân vật lợi hại.
Có chút tiềm chất trà xanh.
Không đi đóng phim thì thật là đáng tiếc.
Nhưng đối với hắn thì vô dụng.
Nhận xe đẩy từ tay Lâm Giai, Tô Hàng thản nhiên liếc Đặng Dĩnh và Vu Hiểu Phỉ một cái rồi dứt khoát nói: "Nếu không có gì nữa thì chúng ta đi trước."
Hắn nhướng mày, tiếp theo cười nhìn về phía Đặng Dĩnh.
"Đặng Dĩnh đồng học, với tư cách một người từng trải, ta muốn dặn cô đôi lời."
"Hả?"
Đặng Dĩnh tưởng Tô Hàng đã đổi ý, có chút kích động nhìn về phía Tô Hàng.
Thấy thế, Tô Hàng bình tĩnh nói: "Đừng suốt ngày suy nghĩ lung tung."
Dừng một chút, Tô Hàng hắng giọng, không hề khiêm tốn nói: "Nên học tập ta nhiều hơn, cố gắng học tập."
"Có thời gian nghĩ mấy chuyện này, chi bằng chăm chỉ học hành, nói không chừng có ích hơn đấy."
Nói tới đây, Tô Hàng cố ý chỉ Lâm Giai, ha ha cười nói: "Không tin thì hỏi Lâm lão sư, học sinh gương mẫu có phải đều thế này không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận