Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1705: Biến mất ba ba chỗ

Chương 1705: Ba biến mất tăm Hai ngày ngắn ngủi trôi qua, vết thương mắt cá chân của Huyên Huyên đã có bước tiến triển vượt bậc, tự mình hết sưng, hơn nữa nhìn không còn dấu vết bị thương nào.
Đã nhịn ba ngày, Huyên Huyên thử duỗi chân trái nhẹ nhàng chạm đất, dường như chỉ muốn cảm nhận trạng thái mắt cá chân lúc này.
Sau đó, cô bé kinh hô một tiếng, "Hầy, thật không đau, một chút cũng không thấy gì, chẳng lẽ có chỗ nào không ổn sao!"
"Chú ơi, chú nói có phải con có thể xuống giường đi lại được rồi không?!"
Tô Hàng tay phải xoa cằm, ánh mắt nhìn xuống đôi chân nhỏ trắng nõn, sau đó anh hắng giọng.
"Ừm thì, chú vẫn mong con có thể nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa, Hậu Thiên cũng là thời gian tập huấn, mình củng cố thêm một chút, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác thì sao?"
Nhị Bảo cũng gật đầu nhẹ: "Đúng vậy đó, em ráng thêm hai ngày nữa nha, phải dưỡng cho khỏi hẳn thì mới có thể cùng anh đi huấn luyện, một năm năm không là gì cả, nếu không anh cũng không yên tâm!"
Nhị Bảo dùng chiêu làm nũng, kéo Huyên Huyên trở lại giường.
Thực ra, ý nghĩ của Tô Hàng rất đơn giản, hiện giờ Lý Thành Thiên không có ở đây, mà anh lại giao con gái yêu cho mình. Nếu trong lúc này có gì sơ suất, anh thật sự không biết ăn nói thế nào với Lý Thành Thiên.
Huống chi, tình hình của Huyên Huyên hiện tại vẫn chưa ổn định, vết thương ẩn sâu trong gân cốt, quả thực có thể tái phát bất cứ lúc nào, nên Tô Hàng quyết định phải cẩn thận vẫn hơn.
Tô Hàng nghĩ, chắc Lý Thành Thiên giải quyết công việc hai ba ngày là có thể trở về thôi.
Không ngờ, chuyến đi này lại bặt vô âm tín.
Ban đầu, Tô Hàng gọi điện cho Lý Thành Thiên, anh ta còn có thể trả lời, giọng nói mang theo chút lo lắng, và thường xuyên hỏi tình hình của Huyên Huyên bên này.
Nhưng đến ngày thứ ba, Tô Hàng gọi cho Lý Thành Thiên thì bên kia lại không có người nghe máy, điều này khiến Tô Hàng hơi khó hiểu.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến Lý Thành Thiên sứt đầu mẻ trán đến nỗi không có cả thời gian nghe điện thoại?
Đến nước này, trong lòng Tô Hàng vẫn có chút bất an.
Lúc này, sư phụ KK gọi điện thoại: "Các hạng mục cần chú ý khi huấn luyện và những chuẩn bị trước đó đã gửi vào hòm thư của cậu rồi, trước đây nghe nói Huyên Huyên bị trật chân, tình hình hiện tại thế nào rồi, có thể tập huấn thuận lợi chứ?"
Tô Hàng khẽ thở dài: "Sư phụ KK, tình hình bên con hơi phức tạp, hiện tại cha của Huyên Huyên vì công việc đã tạm thời rời khỏi đây, con thực sự không thể thay Huyên Huyên đưa ra bất kỳ quyết định nào được."
"Tình hình của Huyên Huyên trước mắt cũng tạm ổn, về việc có thể tham gia huấn luyện Hậu Thiên hay không, con cũng không dám chắc."
Sư phụ KK dường như đã chuẩn bị tâm lý, giọng nói tuy hơi bực bội nhưng cũng có phần an ủi.
"Thì ra là vậy, lần này số lượng học viên tham gia huấn luyện không nhiều, sẽ có người kèm riêng từng người, ngoài ra còn có một cao thủ Hip-hop từ nước ngoài trở về làm khách mời chỉ đạo, nếu Huyên Huyên vì vết thương ở chân mà bỏ lỡ lần tập huấn này thì thật là đáng tiếc."
Sư phụ KK trong lúc nói chuyện cũng thể hiện ý kiến và suy nghĩ của mình, mong Tô Hàng suy xét kỹ.
Tô Hàng khẽ thở dài, lần nữa gọi điện thoại cho Lý Thành Thiên, vẫn không thể kết nối được.
Đúng lúc anh không biết phải làm thế nào thì điện thoại của Lâm Giai gọi đến, hỏi thăm tình hình bên anh.
Hai ngày nay hai người liên lạc khá thường xuyên, hơn nữa mỗi lần đều là Tô Hàng chủ động gọi, giọng nói cũng mang theo sự nhiệt tình và lưu luyến. Điều này không chỉ khiến Lâm Giai cảm thấy an tâm mà còn giúp khoảng cách của hai người được kéo lại gần, những rung động mơ hồ nảy sinh nhanh chóng tăng lên.
Nhưng lần này, Lâm Giai rất rõ ràng cảm nhận được bầu không khí bên Tô Hàng có chút không ổn, cô ân cần hỏi thăm hai câu.
Tô Hàng nhẹ nhàng thở dài: "Em có biết Lý Thành Thiên bên kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không, có thể giúp anh đi xem một chút không, hiện tại anh ta không thể liên lạc được, anh rất sợ bên kia xảy ra chuyện gì."
So với việc Huyên Huyên đi tập huấn, Tô Hàng càng quan tâm hơn đến tình hình của Lý Thành Thiên hiện tại. Lâm Giai hơi liếm đôi môi khô khốc, đồng ý ngay: "Không sao, em sẽ tìm cách hỏi thăm tình hình của Lý Thành Thiên bên đó, trong thời gian này anh nhất định phải chăm sóc tốt cho Huyên Huyên nhé! Thật sự không được thì cứ cho Huyên Huyên vào đội tập huấn trước đã?"
Lâm Giai đã đưa ra một đề nghị rất hay cho Tô Hàng, chính là cho Huyên Huyên vào đội tập huấn cùng Nhị Bảo trước.
Sau khi vào đội, trước tiên sẽ học lý thuyết, đợi chân hồi phục hẳn thì cùng Nhị Bảo tập luyện phục hồi, từ từ tăng mức độ vận động.
Như vậy sẽ có thể giải quyết được khó khăn trước mắt.
Mắt Tô Hàng sáng lên, đúng vậy, đây chính xác là một cách tốt, vừa có thể báo cáo với Huyên Huyên vừa có thể trả lời Lý Thành Thiên.
"Lâm Giai em đúng là vợ anh có khác, tùy tiện nói ra một ý kiến thôi mà chu đáo cẩn thận như vậy, vậy trước mắt cứ làm như vậy nhé!"
Lâm Giai bật cười: "Lại còn ba hoa chích chòe, anh nói mấy lời đường mật này nhiều rồi em cũng chẳng thấy hiếm có gì. Haizz, hai ngày nữa em sẽ mang mấy cục cưng đến thăm anh nhé, anh cũng nhớ giữ gìn sức khỏe."
Bạn cần đăng nhập để bình luận