Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1310: Vương lão đầu lạnh

"Lão đầu này trong lòng có quỷ, khối đá dự liệu kia chắc chắn có vấn đề."
"Đúng vậy, nếu không với cái tính cách keo kiệt, gian xảo của hắn, sao lại để giá khối ngọc nguyên thạch kia thấp như vậy?"
"Từ sớm đã thấy lão đầu này lấm la lấm lét không thích hợp rồi, lại làm ra chuyện thất đức như vậy, sau này không thể để hắn đến làm loạn thị trường ngọc nguyên thạch nữa..."
Người đi đường xung quanh bàn tán ồn ào, nhưng trong lòng đều đã đinh ninh rằng khối ngọc nguyên thạch của Vương lão đầu chắc chắn có vấn đề.
"Ừm ~" Nghe vậy, Tô Hàng rụt rè xoa vai, việc này không phải do hắn nói nha.
Mà việc Vương lão đầu dám làm ra chuyện bán ngọc nguyên thạch giả trong chợ ngọc nguyên thạch này, tin rằng sau này, nơi này e là không còn chỗ cho hắn dung thân.
Dù sao, bất kể là các chủ sạp hàng, hay là người đi đường đến chợ ngọc nguyên thạch tìm vận may, bọn họ đều vô cùng phản đối và ghét loại hành động này. Một khi gặp phải, tuyệt đối không nhân nhượng!
"Như vậy à, đáng tiếc những ngọc nguyên thạch còn lại, nếu như toàn bộ mở ra, có khi lại có thể xuất hiện một hai khối tốt thì sao..."
Nghe vậy, Cung Thiếu Đình tiếc nuối một tiếng, hắn vẫn còn nhớ mãi không quên những khối ngọc nguyên thạch còn lại của Vương lão đầu.
Nghe vậy, Tô Hàng cạn lời trợn trắng mắt, tiểu tử này túm được một con dê là kéo đến nghiện phải không?!
"Ngươi thật cho rằng những khối ngọc nguyên thạch ở sạp đổ thạch kia của lão đầu, mỗi một cái đều có thể mở ra ngọc chất tốt sao?"
Ngay sau đó, Tô Hàng rất là cạn lời hỏi thăm một tiếng, bản thân hắn mà nghe tên đồ đệ này bị người khác hố đến mười lần tám lần thì cũng không cảm thấy có gì bất ngờ.
"Hả? Cảm giác những ngọc nguyên thạch còn lại kia, có vài khối nhìn cũng không tệ lắm nha."
Cung Thiếu Đình giải thích, trả lời hoàn toàn dựa vào cảm giác của bản thân để nói.
Nghe vậy, những người đi đường xung quanh cũng đều đổ ánh mắt sang, muốn nghe xem Tô Hàng nói thế nào?
"Khối nào không tệ? Ngươi đang nói đến khối vừa mới được làm giả rồi dán lại lên ấy hả?"
Tô Hàng vỗ vỗ đầu mình, tức giận nói.
"Ta có thể nói rõ cho ngươi, vừa rồi chúng ta cơ hồ đã mua hết những ngọc nguyên thạch có một chút ngọc chất không tệ rồi."
"Những ngọc nguyên thạch còn lại, tuy cũng có vài cái không tệ, nhưng lão đầu kia cũng không ngốc, những khối liếc mắt nhìn qua đã thấy không tệ thì giá hắn cũng để hơi cao rồi, về cơ bản là không thể nào kiếm tiền."
Dừng một chút, Tô Hàng rất khẳng định nói.
Nhãn lực của Vương lão đầu cũng rất không tệ, trừ bỏ số ít ngọc nguyên thạch mà họ đã chọn, phần lớn còn lại có mua về cũng cơ bản không kiếm được bao nhiêu.
Nghe Tô Hàng nói vậy, đám đông hóng chuyện nhìn nhau, nhao nhao ghi nhớ lời Tô Hàng, coi như một kinh nghiệm tránh né rủi ro.
Và không lâu sau đó, sự tích hôm nay của Vương lão đầu và Tô Hàng đã lan truyền ra toàn bộ chợ ngọc nguyên thạch.
"Cái gì? Lão già đó mà lại bán ngọc nguyên thạch giả, dán lên cho xong việc trong chợ ngọc nguyên thủy à?"
"Thật quá đáng, loại hành vi này thực sự làm ô danh sạp hàng bán đá của chúng ta!"
"Thảo nào cảm thấy dạo gần đây việc buôn bán khó làm, nhất định là do có loại sâu mọt làm rầu nồi canh như vậy!"
"Haizz ~ Tưởng lão ta lúc trước thấy hắn mỗi ngày đường hoàng, có vẻ là người đáng giao hảo, không ngờ sau lưng lại làm chuyện như vậy..."
Rất nhiều người là chủ sạp bán ngọc nguyên thạch, tỏ vẻ vô cùng bất mãn mà bàn tán.
Vì hành động của Vương lão đầu mà ảnh hưởng tới danh tiếng sạp hàng, thậm chí còn có khả năng ảnh hưởng tới thanh danh của cả chợ ngọc nguyên thủy, đến lúc đó nói không chừng công việc buôn bán của họ cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Những người ban đầu hiểu rõ Vương lão đầu hơn, lại càng nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, đánh chó mù đường.
Đồng thời, tên tuổi của Tô Hàng cũng được những người chủ sạp này truyền đi, ai ai cũng gọi là Tô đại sư.
Bọn họ còn thông báo nhau, một khi gặp Tô đại sư thì đừng giở trò lừa bịp, đồng thời giấu kỹ những khối ngọc nguyên thạch mà mình tâm đắc.
Có thể tuyệt đối đừng để Tô Hàng nhặt được chỗ tốt, vét sạch sẽ, nhưng việc bị nhặt chỗ tốt kiểu này, không phải cứ muốn tránh là tránh được.
Cũng không thể đến lúc Tô Hàng đi đến quầy hàng ngọc nguyên thạch của bọn họ mà bọn họ lại thu cả quầy đi được.
Chỉ cần mắt đủ tinh tường thì sẽ luôn chọn được mấy khối nguyên thạch có chất ngọc rất tốt.
Cùng lúc đó, ở bên Tô Hàng và Cung Thiếu Đình.
"Sư phụ, rốt cuộc chúng ta sẽ mua ở chỗ nào đây?"
Cung Thiếu Đình cúi thấp đầu hỏi, họ đã lượn một hồi ở chợ ngọc nguyên thủy rồi, hai người quẹo trái quẹo phải, Tô Hàng từ đầu đến giờ không hề có ý định dừng lại.
Phải biết, trong tay hắn còn đang cầm rất nhiều ngọc nguyên thạch mới mua từ chỗ Vương lão đầu đấy, không giống Tô Hàng, trong tay chỉ cầm có hai khối.
"Được rồi, liền chỗ này."
Nghe vậy, Tô Hàng nhíu mày, chỉ vào một sạp đổ thạch phía trước, chợt liền nhanh chân hướng về phía đó mà đi đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận