Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1130: Thiết kế một cái cây trâm a

Khá lắm, nếu Lâm Giai không đi mấy chỗ kiểu rạp xiếc thú để đào tạo sâu thêm thì Tô Hàng cảm thấy thật sự là đáng tiếc. Tốc độ trở mặt của nàng khiến Tô Hàng không khỏi có chút ngơ ngác đứng nhìn. Bỗng, Tô Hàng liền rời khỏi chỗ vắng vẻ, đi đến phòng khách bắt đầu yên tĩnh suy nghĩ. Nói là muốn thiết kế một món quà trang sức cho mẹ của Trương Thốc Xúc, nhưng nói thì dễ, làm mới khó, đâu có chuyện dễ dàng như vậy. Nếu không thì đã không có nhiều người chen chúc nhau muốn nhờ Tô Hàng thiết kế một món đồ trang sức, hoặc là một tác phẩm điêu khắc rồi. "Làm một chiếc vòng tay, hoặc là điêu khắc một cái vòng ngọc, không được, không được, mấy thứ này đều không thích hợp lắm..." Tô Hàng trong lòng không ngừng suy tư hình dáng trang sức, rất nhanh liền loại bỏ phương án vòng ngọc cùng vòng tay. Thứ nhất, hắn cũng không biết cổ tay của mẹ Trương Thốc Xúc dày bao nhiêu, cũng không thể bảo Lâm Giai đi hỏi trực tiếp được, như vậy thì khi tặng quà sẽ không còn cảm giác chờ mong. Thứ hai, vòng tay cùng vòng ngọc loại này dù sao cũng có một số ý nghĩa đặc biệt, tặng cho mẹ của Trương Thốc Xúc có chút không thích hợp. "Dây chuyền thì cũng không được, vậy thì thiết kế làm một chiếc trâm cài đi..." Tô Hàng trong lòng không ngừng suy nghĩ, dần dần hình thành ý tưởng. "Cứ làm như thế." Cuối cùng, Tô Hàng quyết định món quà tặng mẹ Trương Thốc Xúc sẽ là một chiếc trâm cài. Bởi vì trâm cài tương đối ít tốn công sức hơn, làm ra thì lại rất đẹp, không kể là dùng trong dịp nào cũng đều phù hợp, xem như quà tặng thì không gì thích hợp hơn. Buổi tối, sau khi ăn tối xong. Tô Hàng nói rõ ý nghĩ của mình cho Lâm Giai, Lâm Giai nghe xong lập tức bày tỏ tán đồng, cũng cảm thấy ý kiến này rất hay. Hôm sau, mọi người đều đi học. Lâm Giai theo như hẹn với mẹ Trương Thốc Xúc, đi đến một tiệm thẩm mỹ trong trung tâm thành phố. "Ở đây, ở đây." Khi Lâm Giai đến nơi, mẹ của Trương Thốc Xúc đã ở trước cửa thẩm mỹ viện chờ, vội vã vẫy tay với nàng. "Ngại quá, ta đến hơi trễ một chút, lại để bác phải chờ rồi." Thấy thế, Lâm Giai bước lên phía trước, có chút ngại ngùng nói, ngày hôm qua thì là mẹ Trương Thốc Xúc chờ nàng, hôm nay thì lại như vậy. "Không sao, ta cũng vừa mới đến thôi, với lại không phải cháu cũng đến không muộn sao, còn sớm hơn hai phút đây." Mẹ Trương Thốc Xúc liếc nhìn đồng hồ, sau đó giúp Lâm Giai giải vây. Đúng như lời bà nói, Lâm Giai quả thật không đến muộn, chỉ là mẹ của Trương Thốc Xúc đến sớm hơn nàng một chút thôi. "Vậy chúng ta vào trong trước đi, hôm nay gió lớn quá..." Lâm Giai nhẹ gật đầu, vừa nói vừa cùng mẹ Trương Thốc Xúc đi vào bên trong thẩm mỹ viện, trông y như đôi bạn thân. "Ta giúp chồng cô thiết kế bộ quần áo kia, áo thì gần xong rồi, phần thân dưới nếu làm nhanh thì chắc không cần nhiều thời gian, sau đó sẽ đến lượt đồ của cô." Trên đường đi, mẹ Trương Thốc Xúc kể về tiến độ thiết kế quần áo. "Cô đã đo số đo cẩn thận chưa? Để tí nữa cô cho ta biết số đo toàn thân nhé..." Ngay sau đó, bà lại hỏi về số đo quần áo của Lâm Giai. "Vâng, thật sự là cảm ơn cô." Lâm Giai nhẹ gật đầu, sau đó cảm ơn. "Có gì đâu mà cảm ơn, có một chút việc thôi mà." Mẹ Trương Thốc Xúc xua tay, ra vẻ không để ý chút nào. Nhưng Lâm Giai biết, thiết kế một bộ quần áo hoàn toàn mới đâu có đơn giản như bà thể hiện, nhất định phải tốn rất nhiều thời gian và công sức, đi tỉ mỉ tạo dáng mới được. "Không nói chuyện này nữa, hôm nay chúng ta đến thẩm mỹ viện để bảo dưỡng, Lâm phu nhân, nhìn dáng vẻ cô có vẻ là lần đầu tiên tới đây sao?" Nói đi nói lại, mẹ Trương Thốc Xúc lại chuyển sang chủ đề khác, hàn huyên về thẩm mỹ viện trước mặt. "Đúng vậy, trước kia tôi toàn đến thẩm mỹ viện ở phía tây thành phố, thẩm mỹ viện này tôi cũng từng nghe bạn bè nhắc qua, nhưng đây là lần đầu tiên tới." Lâm Giai gật đầu, sau đó nói. "Thì ra là vậy, thẩm mỹ viện ở phía tây thành phố mặc dù cũng không tệ, nhưng ta thấy chỗ này vẫn tốt hơn một chút, lát nữa cô cứ thử thật kỹ dịch vụ của họ xem." Nghe vậy, mẹ của Trương Thốc Xúc nhiệt tình giới thiệu cho Lâm Giai. "Vậy tốt, trước đây tôi cũng sớm muốn tới đây thử rồi, nhưng mà không có thời gian và công sức." Lâm Giai nhẹ gật đầu, vui vẻ đáp ứng. "Cũng đừng nói không có thời gian và công sức nữa, phụ nữ chúng ta vốn dĩ phải tốn nhiều tâm tư để chăm chút nhan sắc." "À đúng rồi, nếu cô là lần đầu tiên đến đây, chắc là không có thẻ hội viên giảm giá nhỉ, ừm... Vậy đi, ta là khách quen ở đây, lát nữa ta sẽ đến quầy lễ tân hỏi xem, có thể giúp cô giảm giá không." "Vậy thì cảm ơn cô nhiều lắm." "Lại nói thế rồi, còn nói cảm ơn gì nữa..." Mẹ Trương Thốc Xúc cùng Lâm Giai không ngừng trò chuyện, chậm rãi tiến về phía quầy lễ tân. Cùng lúc đó, về phía Tô Hàng, hắn lúc này đang cùng Cung Thiếu Đình ở cùng nhau trong phòng làm việc. Điều khiến Tô Hàng hơi bất ngờ là mấy ngày nay Cung Thiếu Đình đều đến rất sớm, cứ như một học sinh chăm chỉ vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận