Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1291: Còn lại tới nữa cái kẻ lừa gạt

Chương 1291: Lại thêm một tên lừa đảo nữa Thường ngày, Cung Thiếu Đình trông khá là lanh lợi, có đôi khi không hiểu chuyện gì thì lại dùng ba hoa chích chòe để lấp liếm qua. Sao bây giờ đối mặt với những lời ba hoa của lão Vương này, hắn dường như chẳng nhận ra gì, vẻ mặt còn có vẻ rất hưởng thụ.
Nào là tuổi trẻ tài cao, nào là trẻ mà có nhiều tiền... Tô Hàng không rõ sao, chẳng phải là do cha hắn rất giỏi mới để lại cho Cung Thiếu Đình nhiều tiền để tiêu xài thế sao?
Bất quá, Tô Hàng xem như đã hiểu, lão Vương này vẫn chứng nào tật ấy, lần trước lừa Cung Thiếu Đình một vố đậm, lần này rõ ràng vẫn muốn tiếp tục giăng bẫy. Đã vậy thì hôm nay Tô Hàng cũng không nương tay với lão Vương này!
"Ai ~ Lão Vương, lần này có hàng mới không? Chỗ ông khai thác đá quả thực cái sau tốt hơn cái trước, lần trước tôi mua về khối kia đã tăng lên gấp mấy lần rồi."
Đúng lúc này, một người bên cạnh đột nhiên bước tới, nhấc một khối ngọc thạch lên nói thẳng.
"Ngươi là... xin lỗi, khách mua ngọc thạch chỗ ta nhiều quá, ta nhất thời không nhớ ra ngươi là ai."
Lão Vương nhìn người tới, hơi nhíu mày, sau đó nói.
Nhưng Tô Hàng để ý thấy, khi lão Vương nói câu này, khóe mắt liếc qua Cung Thiếu Đình, chú ý đến vẻ mặt và hành động của Cung Thiếu Đình, rõ ràng là có mưu đồ.
Chỉ nhìn cái dáng vẻ này thôi, Tô Hàng đã mơ hồ hiểu ra, nhưng hắn cười không nói, cũng không hề vạch trần.
"Không sao, dù sao ngọc thạch chỗ ông thật sự quá tốt, lần này tôi định mua nhiều mấy khối về."
Người khách vừa tới xua tay, vẻ mặt hết sức hào phóng, như là khách quen ở đây vậy.
"Ha ha ha... Không vấn đề gì, mấy khối ngọc thạch trên quầy đều là hàng mới nhập, ngươi cứ yên tâm chọn, nếu mở tại sạp đổ thạch của chúng ta thì còn được giảm 10% nữa."
Nghe vậy, lão Vương cười lớn một tiếng rồi nói.
"Vậy được, lát nữa lúc tôi mở ngọc thạch ra, lão Vương ông đừng có khóc đấy..."
Người khách kia cũng tỏ vẻ rất sảng khoái nói một câu, rồi cẩn thận chọn lựa trên sạp đá cược.
"Ừm... Cứ khối này đi, mở khối này ra trước xem sao, nếu bên trong có chất liệu tốt thì hôm nay tôi có thể sớm thu dọn về nhà."
Rất nhanh, người khách kia nhấc một khối ngọc thạch to hơn nắm đấm một chút lên, sau đó nói thẳng.
"Được thôi! Mắt nhìn của ngươi thật là không tệ, như đã nói, khối ngọc thạch này hai vạn ba."
Nghe vậy, lão Vương vô tình liếc mắt ra hiệu với người khách kia, sau đó liền cầm khối ngọc thạch kia mở cắt ngay tại chỗ.
Ầm ầm!
Trong giây lát, âm thanh cắt ngọc thạch liền thu hút sự chú ý của đông đảo người đi dạo chợ ngọc thạch xung quanh.
Cung Thiếu Đình cũng không ngoại lệ, từ khi tiếp xúc với nghề điêu khắc, hắn cũng sinh ra hứng thú không nhỏ với đổ thạch, nhưng trước đây không có thời gian tới.
Lúc này ánh mắt của hắn cũng bị hấp dẫn, lẫn vào trong đám người, muốn xem xem cắt ra được thì là lời hay là lỗ.
"Ha ha..."
Đối với việc này, Tô Hàng chỉ khẽ cười một tiếng rồi lắc đầu.
Hắn ngược lại chẳng quan tâm đến khối ngọc thạch sắp bị cắt, dường như đã biết kết quả cắt ra thế nào rồi.
Và sự thật đúng là như thế!
Rất nhanh, khối ngọc thạch vừa được chọn liền bị cắt ra.
"Má nó!"
Những người xung quanh còn chưa kịp nhìn thấy chất ngọc bên trong ra sao thì đã nghe thấy lão Vương đột nhiên kêu quái một tiếng.
"Xong xong, xong thật rồi, lần này đúng là lỗ lớn rồi, chất ngọc này cũng quả thực quá hoàn hảo."
Ngay sau đó, lại nghe thấy lão Vương tự mình giải thích.
Sau đó, ông ta mới đưa khối ngọc thạch vừa cắt ra cho mọi người xem.
"Thật đó, viên ngọc bích này quá tuyệt rồi."
"Đúng vậy, ta cảm giác hình như lâu lắm rồi chưa thấy ngọc thạch có phẩm chất tốt như vậy."
"Mặc dù không hiểu rõ phẩm chất của ngọc này ra sao, nhưng cảm giác có vẻ rất tốt."
Khối ngọc thạch vừa được cắt ra được đám đông vây quanh xem xét kỹ lưỡng, ai nấy đều không khỏi tấm tắc khen ngợi.
Ngược lại người khách vừa nãy nhanh tay lấy khối ngọc thạch đó thì dường như không hề vội vã, để tùy ý cho bọn họ nhìn ngắm.
Một lúc sau, hắn mới cầm khối ngọc thạch đó về.
"Ha ha ha... Lão Vương, tôi đã bảo chỗ ông nhiều hàng tốt mà, hôm nay mới có khối thứ nhất, đã đủ để tôi kiếm được tiền gấp mấy lần rồi, cảm ơn nha."
Ngay sau đó, người khách kia cười lớn một tiếng rồi nói với lão Vương.
"Ôi ~ Sớm biết khối ngọc thạch này tốt thế này, tôi đã không bán rồi, thôi thế này đi, tôi trả cho ngươi tám vạn, coi như tôi mua lại khối ngọc này..."
Lão Vương làm ra vẻ tiếc nuối thở dài, nhưng lại nói.
Dường như đổi ý muốn mua lại khối ngọc thạch vừa bán đi vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận