Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1162: Dục tốc bất đạt

Chương 1162: Dục tốc bất đạt, trong miệng nàng Lý lão sư, dĩ nhiên là chỉ chính mình giới thiệu gia sư cho Trương Thốc Xúc. Bình thường, sau khi đến nhà, việc đầu tiên sẽ là kiểm tra bài tập của Trương Thốc Xúc. "Biết, biết..." Trương Thốc Xúc rất sốt ruột đáp lời, cuối cùng khi mụ mụ hắn dặn dò xong mới đi ra. "Tốt, vậy chúng ta bắt đầu buổi học đầu tiên thôi." Thấy vậy, Đường Trúc vỗ tay một cái, thu hút sự chú ý của Trương Thốc Xúc. "Ừm ân, tỷ Đường Trúc, hôm nay chúng ta liền bắt đầu học làm bánh bông lan sao?" Trương Thốc Xúc vội vàng gật đầu, vẻ mặt đầy mong đợi. Chỉ cần nhìn vẻ mặt háo hức đó cũng đủ biết trong lòng hắn đang tưởng tượng ra cảnh bản thân mình làm ra bánh ngọt tuyệt đẹp. "Không phải đâu, bánh ngọt và bánh quy nhỏ không dễ làm như vậy, mà còn dục tốc bất đạt, chúng ta phải từ từ từng bước mới được." Đường Trúc lắc đầu, sau đó từ tốn nói. "A? Vậy phải bao lâu mới được ăn bánh quy và bánh bông lan ngon?" Nghe vậy, sắc mặt Trương Thốc Xúc có chút buồn rầu, nhìn qua có chút thất vọng. Đúng như lo lắng của mụ mụ hắn, Trương Thốc Xúc làm việc khá hấp tấp, nóng vội, không đủ điềm tĩnh, lại còn mơ tưởng làm món ngọt thành công trong một sớm một chiều. Nhưng khi đối diện với một Trương Thốc Xúc như vậy, Đường Trúc lại tỏ ra vô cùng kiên nhẫn. "À, cái này là bánh bông lan ta vừa làm xong, ngươi nếm thử xem." Đường Trúc từ phía sau bưng ra một chiếc bánh bông lan tinh xảo, trên mặt còn có một hình người nhỏ làm bằng sô-cô-la, khiến ai nhìn vào cũng bị thu hút ngay. "Oa, đẹp quá đi!" Trương Thốc Xúc không nhịn được kinh ngạc thốt lên, cái này so với bánh bông lan Tam Bảo làm cũng không hề kém chút nào, mà bánh của nàng còn không có người sô-cô-la nhỏ như thế. "Đẹp mắt chỉ là thứ nhất thôi, ngươi xem có ngon không đã?" Đường Trúc cầm bánh ngọt đưa về phía trước, rồi cười hỏi. "Tốt, ừm ~" Trương Thốc Xúc gật đầu nhẹ, nhưng nhìn cái bánh ngọt xinh xắn này, nhất thời cũng không biết nên bắt đầu từ đâu. Không nỡ ăn chỗ nào cả, đều sẽ phá hỏng vẻ đẹp toàn thể của bánh ngọt, trẻ con luôn rất trân trọng những thứ tốt đẹp, thật có chút không nỡ phá hủy nó. Nhưng trước sự quyến rũ của mỹ vị, Trương Thốc Xúc sau một thoáng do dự vẫn là động miệng. Hắn trước tiên lấy người sô-cô-la nhỏ trên bánh ăn trước, rồi nhăn nhó một cái. Hương vị sô-cô-la cũng bình thường thôi, có điều hơi đặc biệt là, trong đó còn lẫn thêm chút vị bơ thơm ngát, lại khiến người ta cảm thấy dư vị. Tiếp đến là nếm thử hương vị toàn thể bánh ngọt. "Ừm... Ngon!" Trương Thốc Xúc vừa ăn thử một miếng, lập tức mắt mở to, kinh ngạc trước hương vị, thật sự rất ngon. "Ngon là được, cái bánh này phải ăn hết đấy nha." Câu trả lời của Trương Thốc Xúc khiến Đường Trúc đang chờ mong ở một bên cũng không thất vọng, ngược lại còn lên tiếng nói. "Ân ân, yên tâm, có thêm hai cái như vậy nữa ta cũng có thể xử gọn!" Trương Thốc Xúc gật đầu, vẻ mặt kiểu ăn cái trong tay rồi còn thèm cái trong nồi, nhìn qua đúng là có chút đáng yêu. Xét về tổng thể thì bánh ngọt Đường Trúc làm hương vị cũng rất ngon, nhưng nếu mà đem so với bánh của Tam Bảo thì hắn lại không thể nói ra ai hơn ai. Chỉ có thể nói là bánh của hai người đều có ưu điểm riêng, dù sao hắn thích ăn là được rồi. "Nghĩ thì hay đấy, hôm nay chỉ có mỗi một cái thôi, đợi ngày mai hoặc lúc nào ngươi biểu hiện tốt thì ta sẽ làm thêm một cái bánh nữa cho ngươi, những cái khác thì không nằm trong phạm vi c·ô·ng việc của ta đâu." Đường Trúc liếc Trương Thốc Xúc một cái, đây không phải là do nàng không muốn làm thêm cho Trương Thốc Xúc. Mà là trước đó, mụ mụ của Trương Thốc Xúc đã dặn nàng là tuy bánh ngọt rất ngon nhưng không thể để Trương Thốc Xúc ăn quá nhiều, nếu không sẽ mất cân bằng dinh dưỡng, không tốt cho cơ thể. Như Đường Trúc đã nói, bánh ngọt hay bánh quy nhỏ gì thì cũng là loại thức ăn có lượng đường và nhiệt độ cao, ăn nhiều sẽ dễ bị béo phì. "Vậy được rồi..." Trương Thốc Xúc tuy có chút bất đắc dĩ nhưng vẫn đáp lời. "Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, cái thứ nhất là sau này sẽ làm ra được bánh ngọt ngon như vầy, bảo đảm ngươi học được. Còn cái thứ hai thì có thể làm ra để ăn được ngay trong ngày hôm nay, ta có thể dạy ngươi làm ra cấp tốc, nhưng hương vị thì bình thường thôi." Ngay sau đó, Đường Trúc lại tiếp tục nói, đưa ra hai lựa chọn. "Đương nhiên là chọn cái thứ nhất rồi!" Trương Thốc Xúc không hề do dự, trực tiếp chọn phương án đầu tiên. Hắn làm nũng làm nịu, bày trò đủ kiểu cũng là vì muốn mụ mụ giúp hắn tìm một cao điểm sư để dạy làm ra món bánh ngọt ngon nhất đấy thôi? Nếu mà chỉ là loại bánh bình thường thì chi bằng hắn trực tiếp đi mua ở tiệm bánh còn hơn! "Vậy được, vậy thì ngươi phải t·h·e·o lời ta nói, đã hiểu chưa?" Đường Trúc gật đầu nhẹ, có vẻ rất hài lòng với câu trả lời của Trương Thốc Xúc. "Hiểu rồi!" "Vậy thì tốt, hôm nay ta cũng không dạy ngươi cái khác, chúng ta sẽ bắt đầu làm quen với các dụng cụ nhà bếp, cũng như các nguyên liệu nấu ăn." Ngay sau đó, Đường Trúc kéo Trương Thốc Xúc đến một bên, ân cần giới thiệu, còn dặn Trương Thốc Xúc phải nhớ kỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận