Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 958: Sợ nhịn không được tính sổ sách

Chương 958: Sợ không nhịn được mà tính sổ sách
Lâm Giai cảm thấy, chính nàng còn chưa từng để bọn nhỏ phải chịu những hình phạt như thế này, bình thường thì cũng chỉ nói vài câu mà thôi, chứ không thể để các bảo bối của mình phải chịu ấm ức như vậy.
"Thôi, có lẽ chủ nhiệm lớp này vì mới đến, nên muốn tìm người để lập uy thôi, bọn nhỏ cũng chỉ là vô tình đụng phải!"
Tô Hàng vừa ngăn Lâm Giai lại, vừa nói ra phỏng đoán của mình.
"Nhưng mà như vậy cũng đâu có được, chính ta còn chưa từng phạt các con như vậy!"
Lâm Giai càng nói càng tức giận, giờ nàng muốn nói phải ra lẽ với cái vị chủ nhiệm lớp mới đến này mới được.
"Nhưng mà em cứ xông đến như vậy, dù cho có lý đi nữa thì sao? Lỡ sau này người ta càng gây khó dễ cho Tiểu Thần thì sao?"
Tô Hàng vẫn giữ Lâm Giai lại không cho đi, sau đó kiên nhẫn giải thích cho nàng hiểu.
"Vậy giờ phải làm sao? Chẳng lẽ cứ để bọn nhỏ chịu thiệt thòi như vậy à!"
Lần này Lâm Giai tỏ vẻ không cam lòng, y hệt một con gà mái đang bảo vệ gà con của mình.
"Đương nhiên là không rồi, thật ra thì chuyện này cũng không lớn lắm đâu, nếu chủ nhiệm lớp sau này thực sự nhắm vào các con, thì chúng ta sẽ tìm người đó để nói chuyện cho rõ!"
Tô Hàng lắc đầu bày tỏ, Tô Hàng nhìn có vẻ ôn hòa, nhưng nếu sự việc đi đến mức đó, thì cũng không đơn giản là chỉ hàn huyên chút đỉnh đâu!
Nghe Tô Hàng nói vậy, Lâm Giai mới bình tĩnh lại đôi chút, nhưng trong lòng vẫn thấy khó chịu vô cùng.
"À đúng rồi ba ba mụ mụ, cô chủ nhiệm lớp con nói ngày mai phải họp phụ huynh, bảo tất cả phụ huynh nhất định phải đến đủ ạ!"
Đúng lúc này, Đại Bảo đột nhiên chạy tới, nhỏ giọng nói, vừa thấy Lâm Giai nổi giận như vậy, Đại Bảo mấy đứa sợ hãi không dám lên tiếng.
"Còn muốn họp phụ huynh nữa hả? Đây mới ngày đầu tiên thôi mà!"
Nghe xong, Lâm Giai vốn đang giãn mày, chợt nhíu chặt lại.
"Chắc là muốn làm quen với từng phụ huynh thôi, dù sao thì đây cũng là chủ nhiệm lớp mới lên, cũng muốn làm tốt công tác giao tiếp với tất cả phụ huynh mà!"
Tô Hàng trầm ngâm một lúc rồi bày tỏ.
"Anh đi đi, em không muốn đi đâu, hay là dứt khoát khỏi đi luôn đi!"
Nghe Tô Hàng giải thích, Lâm Giai trực tiếp lắc đầu đáp một câu.
"Sao vậy? Sao em lại không muốn đi vậy?"
Tô Hàng cười khổ hỏi một tiếng, trong lòng đại khái cũng đoán ra nguyên do.
"Rất đơn giản, em sợ ngày mai không kìm được mà đi tìm người ta tính sổ, đến lúc đó cả hai bên đều khó xử!"
Quả nhiên, ngay sau đó Lâm Giai nói vậy, nàng đây là đang suy nghĩ cho thể diện của vị chủ nhiệm lớp kia.
"Được rồi, không sao cả, để anh đi cho!"
Tô Hàng tuy cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng vẫn vỗ ngực nói.
Vốn Tô Hàng còn có việc, nhưng lần này đành phải hoãn lại, bởi vì với tính cách che chở con cái của Lâm Giai, chuyện này thật đúng là có khả năng xảy ra.
Ngày hôm sau.
Sau khi Tô Hàng đưa các con đến trường, cũng không rời đi ngay mà ở lại chờ đến khi buổi họp phụ huynh diễn ra.
Chẳng bao lâu sau, Tô Hàng liền thấy một bóng người quen thuộc.
"Tô tiên sinh, hôm nay anh đến họp phụ huynh ạ?"
Người kia thấy Tô Hàng, liền lên tiếng hỏi trước, chào một tiếng.
"Vương lão sư, lần này thầy lại chủ nhiệm lớp này sao?"
Tô Hàng hơi ngạc nhiên, người trước mắt quả thực là thầy giáo dạy toán của các con trước đây, bọn nhỏ cũng rất thích thầy, và Tô Hàng cũng đã quen biết từ lâu.
"Đúng vậy, không ngờ lại được dạy lớp của Tiểu Thần nữa, có điều chủ nhiệm lớp của các con lần này là một giáo viên mới, mới ra trường, cho nên anh hiểu rồi đó, quan mới nhậm chức thường muốn tạo uy mà…"
Vương lão sư nói với Tô Hàng, ngày hôm qua lúc đi ngang qua cửa sổ thấy, cho nên chuyện của bọn nhỏ thầy đều biết hết.
Bây giờ bỗng nhắc tới với Tô Hàng, cũng là hy vọng Tô Hàng có thể tha thứ.
"Không sao cả, chỉ cần không cố ý nhắm vào thì được."
Tô Hàng xem như tùy ý đáp lại một câu, ý tứ hàm ẩn chính là cảnh cáo, để Vương lão sư nhắc nhở chủ nhiệm lớp mới kia đừng đi quá giới hạn.
"Anh yên tâm đi, hay là mình nói chuyện về tình hình học tập của các con đi?"
Vương lão sư cười ha ha, sau đó bắt đầu chuyển sang chủ đề khác.
"Tôi cũng đang muốn hỏi đây, so sánh một chút thì thành tích học kỳ 1 của các con như thế nào?"
Tô Hàng cũng thuận theo Vương lão sư mà hỏi một câu, vừa vặn tiện thể hiểu rõ thêm tình hình học tập của các con ở trường.
"Về môn toán mà tôi dạy thì Tô Yên học tốt nhất, trước đây trong lớp cũng đứng đầu! Còn các môn khác thì cũng tương tự!"
Vương lão sư cũng nói thẳng, thấy rõ là thầy rất thích những đứa trẻ ngoan ngoãn, học giỏi, nên đánh giá rất cao năm đứa trẻ này.
"Vậy còn Tô Thần thì sao?"
Tiếp theo, Tô Hàng lại hỏi tình hình học tập của Đại Bảo và những đứa khác.
"Thành tích của Tô Ngữ lần trước cũng rất tốt, không thua kém Tô Yên là bao, còn lại thì dù không bằng hai đứa trước, nhưng trong kỳ thi cuối kỳ vừa rồi cũng đều có tiến bộ rất lớn!"
Nghe vậy, Vương lão sư cũng thành thật trả lời.
"Nhưng mà tôi nghe thầy cô dạy văn của các con nói, thành tích môn văn của các con đều không tốt lắm, đây cũng là vấn đề chung của phần lớn học sinh ở độ tuổi này!"
Ngừng một chút, Vương lão sư lại nói thêm một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận