Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1141: Tam bảo học làm bánh gatô

Lạch cạch!
Theo một tiếng thanh thúy va chạm vang lên, một khối lòng trắng trứng trong suốt bọc lấy lòng đỏ trứng rơi vào trong chén, không hề có chút vỏ trứng nào rơi vào.
"Chính là như vậy, hiện tại đến phiên ngươi."
Hoắc Bá Đặc hơi lui lại một bước, đem cái bát và thớt gỗ phía trước nhường cho Tam Bảo.
"Được rồi, Hoắc Bá Đặc gia gia."
Tam Bảo đáp lời, tiến lên cũng bắt đầu đập trứng gà, nhưng trong lúc nàng đập trứng gà, lại thoáng cho Hoắc Bá Đặc một bất ngờ nho nhỏ.
Đừng thấy Tam Bảo còn nhỏ, nhưng những việc như vậy nàng đã giúp Lâm gia làm không ít, động tác vô cùng thành thạo, nhanh như nước chảy.
Rất nhanh, lại một cái lòng trắng trứng trong suốt bao bọc lấy lòng đỏ trứng từ trong vỏ trượt vào bát, cũng không hề có chút vỏ trứng nào rơi vào.
Điều này lại khiến Hoắc Bá Đặc có cái nhìn khác về cô bé Tam Bảo, thay đổi không ít, xem ra Tam Bảo đích thực có chút bản lĩnh.
"Sao nào, Hoắc Bá Đặc gia gia, ta làm đúng không ạ?"
Thấy Hoắc Bá Đặc ngẩn người, Tam Bảo còn tưởng rằng mình làm sai chỗ nào, vội vàng hỏi.
"Không, không, không, ngươi không có sai, làm rất tốt."
Nghe vậy, Hoắc Bá Đặc mới hoàn hồn lại, sau đó không hề keo kiệt tán dương.
Lần này hắn cũng không phải gạt Tam Bảo, ngay cả rất nhiều người lớn thường xuyên xuống bếp, e là cũng phải hơi chệch choạc một chút, không thể làm trôi chảy như vậy.
"A a, vậy thì tốt."
"Tiếp theo chúng ta sẽ tách lòng trắng trứng và lòng đỏ trứng ra..."
Dừng một chút, Hoắc Bá Đặc lại bắt đầu dạy Tam Bảo các thao tác kế tiếp.
Lần này, bởi vì có cái nhìn khác về Tam Bảo, hắn lại nghiêm túc hơn một chút, nhìn Tam Bảo bộ dạng nghiêm túc kia, rõ ràng không phải đang chơi đùa.
Vì Tam Bảo muốn học, nên hắn sẽ hảo hảo dạy Tam Bảo làm một món đồ ngọt.
Chỉ có điều, trong các công đoạn sau này, Hoắc Bá Đặc vẫn chỉ để Tam Bảo thực hiện những thao tác đơn giản một chút, hễ liên quan đến dao, dĩa, hoặc là đồ điện thì đều do chính tay hắn làm.
Tuy đều là những nhiệm vụ và công đoạn đơn giản, nhưng Tam Bảo lại hoàn thành rất cẩn thận tỉ mỉ, mỗi một việc đều làm vô cùng tốt, khiến Hoắc Bá Đặc cũng phải kinh ngạc.
Cô bé trông có vẻ nhỏ nhắn này, hôm nay đã mang đến cho hắn quá nhiều bất ngờ.
Cũng bởi vì vậy, bữa tối hôm nay phải chuẩn bị muộn hơn một chút, nhưng không sao, với sự giúp đỡ và chỉ dẫn của Hồ Hoắc Bá Đặc, Tam Bảo đã thành công làm ra một chiếc bánh bông lan.
"Hoắc Bá Đặc gia gia, chiếc bánh này là do ông dạy con làm, nên ông nếm thử trước xem có ngon không nhé?"
Tam Bảo nhìn chiếc bánh ngọt trước mặt, không khỏi nuốt nước miếng, nhưng vẫn rất hiểu chuyện nhường cho Hoắc Bá Đặc ăn trước.
"Ừm... để ta thử xem, ngon!"
Hoắc Bá Đặc gật đầu không từ chối, nếm thử một miếng.
Dù đánh giá theo góc độ chuyên môn của hắn, vẫn có rất nhiều chỗ chưa hoàn hảo, nhưng hắn vẫn cho một đánh giá rất tốt, hắn không muốn làm nản lòng quyết tâm học nấu ăn của một đứa trẻ.
"Con cũng thử xem, ồ ~ ngon thật, chỉ là so với bánh bông lan Hoắc Bá Đặc gia gia làm thì vẫn còn kém nhiều..."
Tam Bảo lập tức nếm thử một miếng, bánh ngọt thơm ngon tan trong miệng, nhưng nàng vẫn hơi có chút không hài lòng.
"Không sao cả, hôm nay con mới lần đầu làm bánh ngọt mà đã làm ta rất vui rồi, về sau từ từ làm sẽ làm tốt thôi."
Nghe vậy, Hoắc Bá Đặc khích lệ Tam Bảo một câu, cô bé này không những hiểu chuyện mà còn dễ thương.
Nếu là những người mà hắn nhận làm đệ tử gần đây, hoặc là người phụ tá trong bếp của hắn thường ngày, chỉ vì một vài vấn đề nhỏ nhặt mà khiến hắn cảm thấy món ăn làm ra không ngon, e là hắn đã lập tức nổi giận mắng té tát.
Sau đó, Hoắc Bá Đặc cùng Tam Bảo mỗi người một nửa, còn chưa kịp bưng bánh bông lan vừa làm xong ra bàn, đã bị bọn họ ăn hết sạch.
Về sau, Hoắc Bá Đặc lại càng yên tâm hơn về Tam Bảo, để nàng bắt đầu giúp làm những việc khác trong bếp.
Có điều nếu cần dùng đến dao, lam thì vẫn không cho Tam Bảo động vào.
Hôm sau, Tam Bảo viết xong bài tập cảm thấy hơi buồn chán, muốn đi tìm Tô Hàng chơi, đi tới trước cửa phòng làm việc của Tô Hàng.
"Ba ba lại đang bận rồi..."
Núp ở cửa Tam Bảo khẽ thở dài một tiếng, hiểu chuyện nên nàng dừng chân, không hề tiến vào quấy rầy.
Tô Hàng thời gian này luôn khá bận rộn, ngoài việc thỉnh thoảng phải cùng Hoắc Bá Đặc nghiên cứu thảo luận về các món ăn, phần lớn thời gian cũng đều bận rộn với các thiết kế và điêu khắc.
Lại thêm việc phải kèm theo một đồ đệ là Cung thiếu Đình, mấy ngày nay thời gian của hắn gần như kín mít.
Trước đây, Tô Hàng còn có thể tranh thủ chút thời gian để chơi với bọn trẻ, thỉnh thoảng còn có thể dạy Tam Bảo làm một món gì đó, hiện tại thì không còn nhàn nhã như vậy nữa.
Đến bước đường cùng, Tam Bảo lại đành phải hướng phía bếp mà chạy tới, lúc này trong bếp đã lốp bốp, hiển nhiên Hoắc Bá Đặc lại đang bắt đầu nghiên cứu món ăn mới.
"Sao lại quay lại rồi? Con không phải đi tìm ba của con sao?"
Thấy vậy, Hoắc Bá Đặc không nén được liền dừng cái nồi đang cầm trong tay, rồi quan tâm hỏi.
Con cháu của ông đều ở nước ngoài, bình thường ngoài việc gọi video thì cơ bản là không được gặp mặt.
Nhưng sau mấy ngày sống chung, Hoắc Bá Đặc lại càng yêu quý cô bé hiểu chuyện lại biết nghe lời này, cơ hồ coi nàng như cháu gái ruột của mình vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận