Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1297: Không thể bắt được một cái hao a

Chương 1297: Không thể bắt được một cái hao Bất quá bọn họ vừa nghĩ đến là Cung Thiếu Đình, thế mà có thể đem đá thô ngọc theo cân bán cái kiểu này đều có thể làm được, ngẫm lại xem loại chuyện này xảy ra trên người hắn lại không cảm thấy không hợp lẽ thường."Trẻ con dễ dạy!"Đối với việc này, Tô Hàng nhẹ gật đầu, rất là tán đồng cảm khái một câu.Nếu không phải lúc này hắn còn muốn cùng Cung Thiếu Đình tại chỗ của Vương lão đầu giả vờ không quen biết, thì Tô Hàng thật sự muốn hảo hảo khích lệ tên đồ đệ này của mình."Hắc hắc..."Nghe vậy, Cung Thiếu Đình cười nhẹ một tiếng, trong ánh mắt dường như tràn đầy tinh quang.Tô Hàng cũng không biết là, thông qua những lời giảng giải cùng thao tác vừa rồi, Cung Thiếu Đình cảm thấy bản thân dần dần lĩnh ngộ được tinh túy của việc chọn lựa đá thô ngọc.Từ nay về sau, trong chợ đá thô ngọc nhiều thêm một kỳ tài xem xét đá thô ngọc tốt xấu qua vẻ ngoài, dần dần danh tiếng vang xa trong chợ.Nhưng thanh danh này tốt xấu lại có chút ý vị sâu xa, mà chuyện này hãy còn ở phía sau."A!"Ngay lúc này, người có định lực như Tô Hàng cũng nhịn không được khẽ ồ lên một tiếng.Theo ánh mắt của hắn nhìn, chỉ thấy một khối phỉ thúy nguyên thạch hết sức không đáng chú ý, chỉ to hơn nắm đấm một chút, lặng lẽ nằm ở nơi góc khuất của quầy đá thô ngọc.Vừa rồi kinh ngạc làm cho Tô Hàng nhìn qua hơi có chút thất thường, không có cái kiểu vui đùa tâm tính và định lực như vừa rồi.Bất quá, chuyện này cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, rất nhanh, Tô Hàng nhìn lại khôi phục dáng vẻ vui đùa ầm ĩ, không để Vương lão đầu cùng những người xung quanh phát giác ra điều gì khác thường.Nhưng lúc này trong lòng Tô Hàng, lại khác xa vẻ ngoài bình tĩnh, lúc này hắn thậm chí có thể cảm giác được tim mình đang đập, không tự chủ được tăng tốc."Khối đá thô ngọc này nhìn qua cũng không tệ, ít nhất không quá mức không theo quy tắc."Chợt, Tô Hàng vừa nói vừa cầm khối đá thô ngọc nằm ở góc khuất lên.Hắn vừa nhấc lên, sau đó liền cẩn thận thưởng thức trong tay, tranh thủ lúc Vương lão đầu và mọi người không để ý, ánh mắt hắn ném về phía một góc nhỏ của khối đá thô ngọc.Góc nhỏ của khối đá thô ngọc dường như bị vật gì đó làm bằng phẳng, một lớp da ngoài bị mài đi một chút, chỉ lộ ra lờ mờ vài điểm nhỏ như đầu kim.Nếu không phải thị lực hắn tốt thì thật sự không chắc đã nhìn thấy màu xanh kia.Nhưng chính vì điều đó, mà lúc cầm lên Tô Hàng vẫn dùng tay kia vững vàng che lại, không cho Vương lão đầu và những người khác thấy."Thật là..."Sau khi cẩn thận xác nhận qua một hồi, cuối cùng Tô Hàng đã xác định trong lòng, sự vui sướng mừng như điên dần dần kéo đến trên mặt.Bất quá, điều này cũng chỉ xảy ra trong nháy mắt, rất nhanh bị Tô Hàng khống chế, ép cái vui sướng xuống, không bị những người khác chú ý tới.Khoảnh khắc phát hiện ra bảo vật như vậy, không thể để người khác thấy được điều khác thường, nếu không lát nữa khi muốn mua khối ngọc này, e là không dễ dàng đến tay mình."Cái này không phải đá thô ngọc, mà là một khối phỉ thúy nguyên thạch, ba trăm đồng cầm đi."Vương lão đầu ghét bỏ liếc Tô Hàng, xem như là đang nhìn một con dế nhũi buổi tối.Tô Hàng lẩm bẩm ở chỗ này lâu như vậy, ông ta xem như đã hoàn toàn nhận ra, người này không biết gì về ngành đá thô ngọc.Mà vừa rồi Tô Hàng cầm lấy khối phỉ thúy kia, là do ông ta tiện tay gom từ một người bạn.Hầu hết số hàng kia đã bán sạch, hiện giờ chỉ còn lại khối phỉ thúy nguyên thạch Tô Hàng đang cầm là chưa bán được.Bởi vì trước đây mọi người đều nhìn kỹ khối phỉ thúy kia rồi, cũng không phát hiện gì đặc biệt, đều cho rằng cho dù cắt ra cũng không có gì tốt.Mà lúc ban đầu nhất, khối phỉ thúy nguyên thạch kia có giá ít nhất là hơn ngàn, sau này không bán được nên mới hạ xuống mấy trăm."Như vậy thì cũng ba trăm.Tô Hàng nhíu mày, tỏ vẻ vô cùng bất mãn về khối phỉ thúy nguyên thạch này."Vậy thế này đi, vừa hay tôi ưng khối này một ngàn rưỡi, tôi mua cái này, cái này tiện thể tặng cho tôi chứ."Ngay sau đó, hắn lại nhấc một khối đá thô ngọc vừa chọn lúc nãy lên, đem cả hai đặt cùng nhau nói thẳng."Ngươi mua một khối đá thô ngọc một ngàn rưỡi, còn mặc cả với ta ở đây."Vương lão đầu dựng cổ lên, không khỏi bĩu môi.Dù sao ngươi mua ở đây một lần hơn vạn đá thô ngọc rồi, không cần nói cũng biết, ông ta đều có thể tặng cho Tô Hàng khối phỉ thúy kia rồi.Quan trọng nhất là, ông ta vừa định hoàn thành giao dịch với Cung Thiếu Đình, nhưng bây giờ lại bị Tô Hàng làm chậm trễ nhiều thời gian như vậy.Thời gian của ông ta rất quý giá, chẳng lẽ không cần tiền sao? ! !"Lão bản, cái này là ngươi không đúng rồi, cho dù vị bên cạnh ngươi là khách hàng lớn, mua nhiều đá thô ngọc như vậy của ngươi, nhưng không thể nào mỗi ngày ngươi đều gặp được khách hàng lớn như vậy đâu, có thể tranh thủ thêm chút chứ?"Ngay sau đó, Tô Hàng chỉ vào Cung Thiếu Đình ở bên cạnh nói.Nghe thấy như vậy, Cung Thiếu Đình lại không nhịn được sờ soạng mặt mình, hắn cảm thấy lời Tô Hàng vừa nói chỗ nào có vẻ không đúng lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận