Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 957: Tìm hắn lý luận lý luận

Chương 957: Tìm hắn lý luận cho ra lẽ phải Sau đó, Tô Hàng liền đưa bọn trẻ đến lớp học."Tốt, các con ở trường phải nghe lời, ba ba buổi chiều lại đến đón các con về nhà!"
Sau khi đưa bọn trẻ vào lớp, Tô Hàng liền định rời đi, trước khi đi còn dặn dò bọn trẻ một câu.
"Vâng ạ! Ba ba nhất định phải đến sớm nha!"
Thấy bọn trẻ đồng thanh đáp, Tô Hàng mới thong thả rời đi.
"Tô Thần! Tô Ngữ... Các con cũng ở lớp này à!"
Khi Tô Hàng vừa đi thì đột nhiên có một giọng nói vang lên bên tai bọn trẻ.
"Diệp Thiệu! Là cậu à, tốt quá chúng ta ở chung một lớp rồi!"
Đại Bảo quay người lại thì mới nhận ra, người trước mặt chẳng phải là bạn thân ở lớp cũ sao? !!
Ngoài ra, thời gian trôi qua, bọn trẻ phát hiện nhiều bạn học cũ cũng được phân vào lớp này, cảm giác hụt hẫng khi nghe thông báo chia lớp dần biến mất.
"Đúng rồi, các cậu nghỉ hè đi đâu chơi? Tớ nghỉ hè được đi Hải Thiên đảo nha! Còn được đi học lặn cùng mẹ..."
Diệp Thiệu vừa nói vừa hỏi thăm tình hình nghỉ hè của bọn trẻ.
"Oa! Hải Thiên đảo ở vùng cực nam Hoa Hạ Quốc sao? Tớ cũng rất muốn đi!"
"Chúng tớ cũng không kém, ba mẹ dẫn chúng tớ đi du lịch Hoa Viên Quốc nè!"
"Hì hì! Ở đó chúng tớ còn quen một chú tên là Rose và một bạn tên là Lysa nữa..."
Nghe vậy, bọn trẻ cũng kể nhau nghe những chuyện thú vị và anh hùng ở Hoa Viên Quốc.
"Thật sao? Là ở Hoa Viên Quốc à, nghe nói phải ra nước ngoài mới đến được!"
"Người nước ngoài trông như thế nào, có phải cũng rất cao không!"
"Vậy làm sao các bạn giao tiếp với người ở đó?"
Nghe bọn trẻ nói chuyện đi du lịch nước ngoài, mấy đứa trẻ khác lập tức thích thú, nhao nhao xúm lại.
Dù sao việc đi du lịch nước ngoài vẫn là chuyện vô cùng kỳ lạ đối với đám trẻ con này.
"Trật tự, đừng ồn ào, nói các cậu đó!"
Lúc bọn trẻ đang vui vẻ nói chuyện thì một người đàn ông trẻ tuổi đi vào quát lớn.
"Mấy đứa đứng lên cho ta, ta vào đây các ngươi không thấy sao mà còn ồn ào! Đứng một lát cho ta!"
Người đàn ông kia trực tiếp lên tiếng với bọn trẻ, giọng điệu rất nghiêm khắc, hắn chính là chủ nhiệm lớp mới của bọn trẻ - Lâm Trạch.
"Chúng con..."
Đại Bảo cùng mấy đứa khác đứng lên muốn giải thích, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Trạch thì lời nói đến miệng lại nuốt vào.
Lần này chỉ trách bọn trẻ xui xẻo, Lâm Trạch xem như là chủ nhiệm lớp mới, đương nhiên là muốn tìm người để thị uy trước, bọn trẻ không may đụng vào.
"Được rồi, bây giờ trật tự rồi, chúng ta tiếp tục!"
Tiếp đó, Lâm Trạch lại lớn giọng thông báo.
Phải nói, cách của hắn thật ra rất hiệu quả, sau khi chứng kiến cảnh này, các học sinh khác trong lớp đều im thin thít, không ai dám phát ra tiếng động nào nữa.
Có điều, hậu quả của việc làm như vậy chính là làm cho bọn trẻ ấm ức, nếu có thể, chúng đã muốn xông lên cắn tên chủ nhiệm lớp mới này một cái rồi.
Vốn dĩ rõ ràng tiếng của chúng không lớn, mà chủ nhiệm lớp từ khi bước vào đến khi trách bọn trẻ, thời gian chưa đầy hai nhịp thở, tuyệt đối là cố tình bắt nạt chúng!
"Đầu tiên, ta tự giới thiệu, ta là chủ nhiệm lớp mới của các em, tên ta là Lâm Trạch! Lát nữa ta sẽ điểm danh..."
Lâm Trạch không ngừng thao thao bất tuyệt trên bục giảng, sau khi biết hết tên thì mới để cho bọn trẻ ngồi xuống.
Buổi chiều tan học, Tô Hàng đúng giờ đến đón bọn trẻ về nhà, trên đường đi anh thấy tâm trạng của chúng hình như không được tốt lắm, nhưng cũng không để ý nhiều.
"Sao thế? Các bảo bối, hôm nay lên lớp bốn ngày đầu tiên thế nào?"
Vừa thấy bọn trẻ về đến nhà, Lâm Giai đã vội chạy tới hỏi han, cô vẫn rất quan tâm đến tình hình của bọn trẻ.
"Chẳng ra sao cả..."
Đại Bảo cùng Tứ Bảo nhỏ giọng lẩm bẩm, vẻ mặt muốn đánh giá thấp về ngày hôm nay.
Còn những đứa khác thì ngay cả nói cũng chẳng buồn nói, trông có vẻ không vui.
"Sao thế? Có phải vì ở lớp mới không quen hay là không kết bạn được với bạn mới?"
Thấy vậy, Lâm Giai không khỏi hỏi, thấy bọn trẻ như vậy, cô lại càng thêm lo lắng.
"Không phải, chỉ là hôm nay chúng ta có một chủ nhiệm lớp mới..."
Sau đó, Đại Bảo kể lại chi tiết mọi chuyện xảy ra trong trường ngày hôm nay.
"Cái gì? !! Đây chắc chắn là cố ý, sao có thể cố tình phạt các con như vậy chứ?"
Lâm Giai nhướng mày, kinh ngạc lên tiếng, nhưng ngay lập tức đã thấy không đúng.
Ngược lại Tô Hàng, anh im lặng lắng nghe, lộ vẻ như đang suy nghĩ gì đó, anh hiểu rõ ý của tên chủ nhiệm lớp mới này, chỉ đơn giản là muốn "giết gà dọa khỉ" mà thôi, chỉ có thể trách bọn trẻ không may mắn.
"Không được, các con có nhớ số điện thoại và cách liên lạc của chủ nhiệm lớp mới này không? Ta phải đi tìm hắn để lý luận mới được!"
Im lặng một hồi, Lâm Giai vẫn thấy tức giận không chịu được, cô muốn tìm Lâm Trạch để nói chuyện cho rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận