Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 979: Đại ca nói là thật

Mặc dù mỗi lần, Tam Bảo đều có chút không tình nguyện, nhưng nàng cũng biết Lâm Giai làm vậy là vì nàng và cả Lâm Giai khỏe mạnh, cho nên lần nào cũng ỡm ờ nghe theo Lâm Giai đến phòng thể dục. May mà quãng thời gian bị "hành hạ" này không quá dài, khoảng chừng một tháng thì cân nặng của hai người cuối cùng cũng dần trở lại bình thường, về như lúc chưa bị béo phì.
"Hì hì, quần áo cũ lại mặc vừa rồi này, coi thật kỹ coi!"
Hôm nay, Tam Bảo không ngừng soi gương làm dáng, cô bé bên trong quả thực xinh xắn hơn nhiều.
"Sao hả? Còn dám ăn uống vô độ như vậy không?"
Lâm Giai thấy thế, cũng đi tới hỏi một câu, khoảng thời gian này, vì thường xuyên đi tập thể dục, hai mẹ con họ đều trở nên tự tin hơn rất nhiều.
"Không dám không dám!"
Tam Bảo lắc đầu lia lịa, trong quãng thời gian này dần dần thích nghi với chế độ ăn uống hợp lý, ngược lại không thấy khó chịu như lúc đầu, thậm chí cảm thấy cứ ăn thế này cũng không tệ.
Ngoài Lâm Giai và Tam Bảo ra, Đại Bảo dạo gần đây cũng là khách quen của phòng thể dục, cái thẻ tập thể dục mà Tô Hàng làm cho cậu phía trước cũng xem như không lãng phí.
"Mẹ ơi, con ăn xong rồi, con đi chạy bộ đây!"
Hôm đó, ăn cơm tối xong, Đại Bảo còn chưa kịp lau miệng đã đứng phắt dậy nói.
"Ngồi xuống, mới ăn xong không được vận động mạnh, với cả miệng còn chưa lau, giữ vệ sinh chút đi con!"
Nghe vậy, Lâm Giai trừng mắt liếc, Đại Bảo lại ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, chỉ là mặt hơi ấm ức, cứ như phải chịu oan khuất lớn lắm vậy.
"Mẹ làm vậy cũng là vì con thôi, cho dù con muốn rèn luyện thì cũng phải có quy tắc, vừa ăn no đã đi chạy bộ thì dễ làm dạ dày khó chịu lắm!"
Tô Hàng lại đến giải thích cho Đại Bảo, anh tuy giúp Đại Bảo rèn luyện thân thể, nhưng không có nghĩa là anh tán thành việc Đại Bảo làm tổn hại cơ thể mình.
"À, con biết rồi!"
Nghe Tô Hàng nói vậy, Đại Bảo lúc này mới gật đầu nhẹ, so ra thì lời giải thích của Tô Hàng dễ được cậu tiếp thu hơn.
"Vậy con kể cho ba nghe xem, dạo này vì sao con đột nhiên thích ra ngoài chạy như vậy, lại thích rèn luyện thế?"
Tô Hàng tò mò hỏi một tiếng. Anh rất hiểu Đại Bảo, trước đây Đại Bảo dù không ghét vận động nhưng không đến mức hăng hái như dạo này. Như trước đây, anh còn làm riêng cho Đại Bảo một cái thẻ tập gym, chỉ là Đại Bảo cũng đi, nhưng cơ bản là cuối tuần đi một lần, có khi phải hơn một tuần mới đi một lần. Mấy ngày nay, anh thấy Đại Bảo hễ có thời gian là lại chạy ngay đến phòng tập, có lúc lại chạy luôn một mạch trên đường gần nhà, cực kỳ bất thường. Nếu bây giờ có ai bảo Đại Bảo uống nhầm thuốc thì Tô Hàng cũng tin.
"Ở trường hai hôm nữa có đại hội thể thao, lúc đó con hứng lên liền đăng ký thi chạy tiếp sức 800 mét!"
Đại Bảo giải thích đơn giản, nghe vậy, Tô Hàng liền hiểu ra.
"Thì ra là vậy..."
Tô Hàng khẽ gật đầu, cái kiểu "hứng lên" như Đại Bảo nói ngược lại khiến anh dễ chấp nhận hơn.
"Phụt! Khụ, khụ... Mặt trời mọc đằng Tây hả, ngươi thế mà đăng ký chạy tiếp sức 800 mét!"
Lâm Giai lại không bình tĩnh như Tô Hàng, đang ăn thì suýt nữa phun cả ra, rõ ràng là bị sặc một cái. Dù là trong mắt Tô Hàng hay Lâm Giai thì Đại Bảo đều thuộc dạng khá lười biếng, không phải là kiểu lười biếng trong cuộc sống bình thường, mà là trong các sự kiện thi đấu thể thao ở trường. Lần này Đại Bảo lại là lần đầu tiên đăng ký tham gia chạy tiếp sức 800 mét, thật sự khiến người ta không thể tin được. Lúc đầu khi nghe Đại Bảo thông báo tin này, ngay cả bạn bè cùng lớp của cậu cũng vô cùng ngạc nhiên, tưởng Đại Bảo đã biến thành người khác.
"Mẹ ơi con làm chứng, anh cả nói thật đó, thật sự là anh đăng ký tham gia chạy tiếp sức 800 mét đại hội thể thao ở trường đấy!"
Đúng lúc này, đang ăn cơm, Nhị Bảo không nhịn được nữa đứng ra làm chứng cho Đại Bảo.
"Vậy được rồi, ta tin con, cứ cố gắng lên, biết đâu lúc đó nếu điều kiện cho phép, ta sẽ dẫn theo các em của con đi cổ vũ cho con đấy!"
Sau đó, Lâm Giai lại nói thêm một câu, nhưng cái giọng điệu mang theo chút trêu chọc kia lại khiến Đại Bảo có chút khó chịu.
"Hừ! Mọi người cứ chờ xem, con nhất định sẽ chứng minh cho mọi người thấy!"
Nói rồi Đại Bảo hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ đầy quyết tâm, có chút tức giận ở trong đó. Lâm Giai và Nhị Bảo vừa rồi rõ ràng là không tin cậu, Đại Bảo âm thầm thề trong lòng, lần này nhất định phải cho họ thấy.
"Nếu vì tập luyện, chạy bộ đương nhiên là tốt, nhưng cũng phải chọn thời điểm, con hiểu chưa? Mới ăn xong thì không được vận động mạnh, thời gian tập luyện tốt nhất là vào buổi sáng, con có thể thử dậy sớm tập xem sao!"
Tô Hàng ngược lại tỏ vẻ khẳng định với hành động của Đại Bảo, sau đó lại dặn dò, anh ngược lại rất ủng hộ Đại Bảo tham gia các môn vận động như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận