Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1596: Nhị bảo ngoài ý muốn mới có thể

Chương 1596: Bất ngờ tài năng nhí
Lúc này, trên sân khấu ngoài DJ ra, còn có mấy người tham gia biểu diễn múa. Xem ra đã đến tiết mục biểu diễn. Có thể Tô Hàng cũng không định cho mấy đứa nhỏ lên sân khấu. Dù sao mấy bảo bối đã ở trong môi trường băng thiên tuyết địa này nhảy gần một tiếng. Các bảo bối thậm chí đã bắt đầu cởi găng tay và khăn, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, lấm tấm mồ hôi. Nếu lúc này để bọn chúng lên nhảy tiếp, có lẽ sẽ mệt lử mất.
"Ba ba, con muốn lên chơi!" Nhị Bảo chỉ vào sân khấu cách đó không xa, vẻ mặt khao khát.
Lâm Giai ngồi xuống nhìn Nhị Bảo: "Bảo bối ngoan, con đã chơi rất lâu rồi, nếu quá mệt mỏi, ngày mai sẽ không có sức trượt tuyết đâu."
"Con không hề mệt chút nào, mụ mụ, cho con lên chơi đi mà!" Nhị Bảo vốn luôn hoạt bát, có thể là Tô Hàng chưa bao giờ thấy con bé chủ động đòi đi chơi cái gì.
Lâm Giai lúc này cũng khó xử, nàng nhìn Tô Hàng, muốn anh giúp nghĩ cách.
"Đi chơi thì được, nhưng chỉ được chơi nửa tiếng thôi nhé, biết không?"
Nghe Tô Hàng nói vậy, Nhị Bảo vui vẻ hôn lên má anh một cái: "Ba ba là nhất!"
"Vậy con cũng muốn đi!"
"Con cũng muốn lên chơi..."
Lâm Giai bất lực lắc đầu, nàng biết mà! Mấy đứa nhóc này làm gì cũng như hình với bóng, một đứa nói muốn đi đâu chơi, năm đứa còn lại chắc chắn sẽ đi theo.
Lâm Giai không lay chuyển được mấy đứa nhỏ, đành phải dẫn chúng lên sân khấu cùng.
Sáu bảo bối ở trên sân khấu, vui vẻ nhảy múa theo những người tham gia. Lúc trước, chúng chỉ tùy tiện lắc lư người theo nhạc. Còn bây giờ, có mấy anh chị trẻ tuổi ở phía trước nhảy dẫn, mấy bảo bối bắt chước theo. Nhị Bảo phản ứng nhanh nhạy hơn cả, nhờ vào cảm nhận âm nhạc, con bé nhảy những động tác gần như không lệch nhịp với người tham gia múa.
Những vũ công kia thỉnh thoảng cũng quay lại nhìn các bảo bối nhảy múa. Giữa năm tiểu đáng yêu múa loạn xạ xung quanh, Nhị Bảo hiển nhiên thu hút sự chú ý của mọi người.
Rất nhanh, nửa tiếng đã qua. Các vũ công cũng đến giờ nghỉ giữa buổi, sáu bảo bối rất nghe lời, đi về phía Tô Hàng và Lâm Giai dưới sân khấu. Nhị Bảo đang định rời đi thì bị một cô gái đeo kính râm xanh lá cây gọi lại.
"Bé cưng, con nhảy rất tuyệt, con có học múa không?"
"Nếu ở trường học thì vào giờ giải lao các thầy cô có dạy ạ." Nhị Bảo rất hoạt bát, lại hay nói, con bé không hề e dè, nụ cười rạng rỡ.
"Oa, con giỏi quá!" Cô gái hết sức phối hợp vỗ tay, rồi nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Nhị Bảo: "Vậy lúc nào con thấy chán, có muốn đến phòng tập múa của chị chơi không?"
"Cái này con không tùy tiện hứa được, ba ba mụ mụ nói, nếu có người lạ muốn dẫn chúng con đi, thì không được đồng ý ạ." Nhị Bảo mặt cảnh giác rụt tay lại, quay người đi tìm Tô Hàng và Lâm Giai.
Tô Hàng và Lâm Giai đã sớm tiến lên đón, cũng nghe thấy cô gái kia vừa nói gì. Thấy Nhị Bảo chạy đến, Lâm Giai chủ động hỏi thăm: "Cô gái, xin hỏi có chuyện gì vậy?"
"Chào hai người, tôi là người phụ trách đoàn vũ đạo Trời Xanh, cứ gọi tôi là KK." Cô gái lấy danh thiếp ra.
"Tôi có nghe nói về đoàn vũ đạo này, rất nổi tiếng mà còn tham gia nhiều chương trình ti vi." Lâm Giai cười nhìn KK: "Thảo nào lúc nãy tôi nhìn cô quen quen, hóa ra đã thấy trên TV rồi."
"Đúng vậy, đoàn vũ đạo Trời Xanh chúng tôi có kế hoạch tìm kiếm những bạn nhỏ biết múa để cùng luyện tập."
"Vừa nãy lúc đang nhảy múa, tôi phát hiện bảo bối nhà anh chị nhảy rất tuyệt vời, nên không nhịn được mà ngỏ lời. Ngại quá, đã dọa đến bé rồi."
"Không sao đâu." Lâm Giai cười xua tay.
"Hắt xì!"
Nhảy múa đổ mồ hôi Nhị Bảo, dừng lại một lúc thì mới cảm thấy hơi lạnh. Tô Hàng cau mày, đang muốn khoác áo cho Nhị Bảo, thì nghe KK đề nghị: "Tôi chỉ phụ trách màn mở đầu ở đây, một lát sẽ là các thành viên khác lên biểu diễn. Hay là chúng ta sang quán cà phê bên cạnh nói chuyện cho thoải mái."
Tô Hàng và Lâm Giai vốn định nhân lúc các con hơi lạnh và trời cũng muộn... để viện cớ về phòng nghỉ ngơi. Nhưng thấy KK quá nhiệt tình, hai người liếc nhau rồi đành đồng ý.
Tô Hàng không ngờ, ngay bên cạnh Public house lại có một quán cà phê. KK có vẻ rất quen với ông chủ quán, cô gọi cho mấy đứa nhỏ sữa bò nóng, rồi đưa thực đơn cho Tô Hàng và Lâm Giai.
"Quán này là của tôi, cứ gọi tùy ý đi, hôm nay tôi mời khách." Dù nói vậy, Tô Hàng và Lâm Giai vẫn chọn cho mình một ly nước trái cây.
KK gọi một ly đá kiểu Mỹ, rồi cho mấy đứa nhỏ gọi một chút đồ ăn vặt. Đồ ăn vặt và nước uống đã được dọn lên bàn, KK mới bắt đầu nói chuyện với Tô Hàng và Lâm Giai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận