Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1240: Tiện thể thu tên học trò

"Tới đi, theo quy tắc, chúng ta trước cùng nhau nếm thử một chút món gà mứt cay cát của đối phương đi." Ngay lúc này, Hoắc Bá Đặc bưng món ăn đã chuẩn bị xong của mình, sau đó đi đến bên cạnh Phan Ny bày tỏ nói.
"Ừm." Nghe vậy, Phan Ny nhẹ gật đầu, sau đó nàng liền không nói một lời, chỉ cầm lấy cái nĩa, thưởng thức.
"Ô ~" Cảm giác chua cay đầy miệng, nhưng lại không khiến người cảm thấy quá khó chịu, cái độ nắm bắt này vừa vặn. Vừa mới ăn một miếng, Phan Ny liền trực tiếp thích loại món ăn mà Hoắc Bá Đặc làm này, cả người dường như muốn đắm chìm vào trong đó.
Món gà mứt cay cát mà chính nàng làm, Phan Ny cũng vừa hay nếm thử một miếng nhỏ, nhưng so với món ăn mà Hoắc Bá Đặc làm thì cảm giác hoàn toàn không thể so sánh được. Nói đơn giản, nó tựa như hai cái bánh kẹo trông giống nhau, một viên kẹo bình thường, chỉ cần ăn hết thì từ đầu đến cuối đều có vị giống nhau. Một viên kẹo khác bên trong lại có một lớp nhân, cho người ta cảm giác bất ngờ và khác lạ, chỉ riêng cái miệng vừa mới chạm vào, Phan Ny trong lòng liền biết mình đã thua.
"Thế nào? Ta cũng nếm thử món ngươi làm." Thấy vậy, Hoắc Bá Đặc cũng cầm lấy dĩa ở một bên, thưởng thức món gà mứt cay cát mà Phan Ny làm ra.
"Đừng..." Nhìn thấy Hoắc Bá Đặc muốn nếm thử, Phan Ny theo bản năng muốn đứng lên ngăn cản, nhưng nàng vừa mới lên tiếng, Hoắc Bá Đặc đã đưa vào trong miệng nhai thưởng thức.
Việc muốn ngăn cản Hoắc Bá Đặc, tự nhiên là do Phan Ny có chút xấu hổ, đến giờ nàng mới biết, trong nhà hàng này, đây chắc chắn là đến một vị nhân vật cấp đại thần, đại thần trong giới đầu bếp! Mình hiện tại đem so với người ta, cái này thật sự có chút múa rìu qua mắt thợ. Về phần những món ăn mà nàng làm, có lẽ trong mắt người bình thường thì cũng không tệ, nhưng so với món Hoắc Bá Đặc làm ra thì đã không phải là vấn đề có đủ nhìn hay không. Mà là căn bản không so được!
"Ừm, cũng không tệ, so với năm đó ta mới bắt đầu làm đầu bếp thì đã tốt hơn nhiều." Ngoài dự kiến chính là, Hoắc Bá Đặc vừa thưởng thức món ăn trong miệng, ngược lại còn một bên khen một câu.
"Hoắc Bá Đặc tiên sinh, ngài nói đùa." Phan Ny cười khổ một tiếng, cái loại ngạo khí mà nàng vừa mới thể hiện ở bên ngoài đã hoàn toàn biến mất từng cái trống không.
Nàng biết Hoắc Bá Đặc nói như vậy đã rất uyển chuyển, đã cố hết sức giữ gìn mặt mũi cho nàng, trong lòng đối với đánh giá của Hoắc Bá Đặc không khỏi lại cao thêm một tầng. Nhìn xem người ta, bản thân đã đạt đến loại độ cao này, vẫn như cũ có thể không kiêu không nóng, còn trái lại mình, chỉ cần hơi có được một chút thành tích, liền đã tự đại, không coi ai ra gì.
"Không không không, món ăn này của ngươi đã tốt hơn trong dự đoán của ta rất nhiều, ta không thể không thừa nhận, thiên phú đầu bếp của ngươi đã vô cùng tốt, ngộ tính rất tốt." Nghe vậy, Hoắc Bá Đặc xua tay, sau đó rất hiếm khi nói nghiêm túc.
Thật ra vừa rồi lúc Phan Ny nấu ăn, mọi động tác của cô đều bị hắn quan sát hết, bao gồm cả việc cô học theo hắn mà thêm mứt chanh xanh, những điều này đều bị Hoắc Bá Đặc thu hết vào mắt. Chỉ là hắn cũng không nói ra, một mặt là bởi vì hai người đang trong thời khắc phân cao thấp, một mặt khác thì là Hoắc Bá Đặc muốn xem ngộ tính của Phan Ny có thể đi được đến đâu.
Cho dù món gà mứt cay cát này có rất nhiều người đều làm được, nhưng trong đó có một vài công thức phối chế đặc biệt, còn có một vài cách làm tương đối độc đáo, đều là những bí quyết riêng của một số đầu bếp lão luyện. Người bình thường dù biết sử dụng nguyên liệu nấu ăn gì, chỉ sợ cũng khó mà hiểu ra được cách làm.
Nhưng Phan Ny lại khác, khi nhìn thấy Hoắc Bá Đặc cầm mứt chanh xanh, Phan Ny rõ ràng không phải là mù quáng chạy theo trào lưu, mà là đã suy xét, cũng nghĩ rõ ràng phải dùng nó như thế nào, phải làm sao để dung nhập nó vào món ăn này. Về điểm này, Hoắc Bá Đặc vẫn rất thưởng thức cô.
"Cảm, cảm ơn." Nghe vậy, Phan Ny hơi sững sờ, sau đó cảm ơn một tiếng.
Có thể nghe được người khác khen ngợi tự nhiên là rất vui vẻ, nhất là có thể nghe được từ trong miệng một đại sư như Hoắc Bá Đặc thừa nhận cô, càng là đối với cô một loại đánh giá cực cao.
"Đáng tiếc a, thiên phú của ngươi tốt như vậy, nếu như có thể được chỉ đạo chính xác hơn, nhất định sẽ tiến xa hơn trên con đường đầu bếp." Dừng một chút, Hoắc Bá Đặc lại nói thêm một câu, hàm ý trong lời nói chính là muốn thu Phan Ny làm đồ đệ.
Không thể không nói là vậy, thật sự là hắn rất hài lòng với thiên phú đầu bếp của Phan Ny, nảy sinh ngay ý nghĩ muốn thu đồ. Bằng không thì, vừa rồi hắn cũng đã không khiêm tốn và khách khí như vậy, vào những ngày trước so đấu cùng với những đầu bếp khác, Hoắc Bá Đặc nên có sự kiêu ngạo của mình.
Dù sao một đầu bếp cấp tông sư như hắn, nếu nói là không có chút kiêu ngạo nào thì có lẽ người khác cũng không tin.
Mặc dù thiên phú của Tam Bảo cũng rất tốt, thậm chí còn tốt hơn Phan Ny, Hoắc Bá Đặc cũng coi nàng như nửa đồ đệ của mình mà đối đãi, càng dạy cho Tam Bảo rất nhiều kỹ xảo và phương pháp làm đồ ngọt.
Nhưng cuối cùng thì nàng vẫn còn quá nhỏ, Hoắc Bá Đặc cần một người hiện tại có thể kế thừa y bát của mình, người đồ đệ mà hắn đã thu ở bên phủ Thiên kia, vẫn luôn khiến hắn không thể nào hài lòng. Không ngờ lần này theo chân đám tiểu bảo bọn họ đến Disneyland dạo chơi một vòng, ngược lại lại gặp được một người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận